Bất Diệt Long Đế

Chương 201: Cửu Trảo Chương Ngư

Chương 201: Cửu Trảo Chương Ngư
Lục Ly vung tay lên, năm tên Lục Ải Nhân sau lưng lao vút tới, tốc độ Lục Ải Nhân rất nhanh, thoáng chốc đã xông vào sơn cốc, như lợi kiếm cắm thẳng vào trong nước.
- Thiên Đà Tử, dẫn dụ Huyền thú cho Lục Ải Nhân công kích.
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lại cười giễu cợt nói.
- Lục đảo chủ, phòng ngự của Cửu Trảo Chương Ngư này rất cường đại, Lục Ải Nhân không phá được.
Trong tay Thiên Đà Tử xách theo một thanh chiến đao hẹp dài màu vòng, gánh lấy lưng còng nhìn chẳng khác gì lạc đà, tốc độ lại nhanh như gió, hóa thành từng đạo huyễn ảnh chợt tới chợt lui giữa từng tòa núi nhỏ. Chiến đao trong tay hắn thỉnh thoảng lại va chạm với xúc tu chương ngư (bạch tuộc), mỗi lần như thế không ngờ lại đều chẳng thể lưu lại vết thương nào trên xúc tu.
- Để Lục Ải Nhân kiềm chế chương ngư, lão phu đi công kích bản thể nó.
Thiên Đà Tử bạo rống một tiếng, Lục Ly và Cửu trưởng lão phía xa xa lập tức hạ lệnh, để cho Lục Ải Nhân di chuyển tản khắp núi đồng bốn phía, hấp dẫn chú ý từ Cửu Trảo Chương Ngư.
Hưu!
Thiên Đà Tử vọt tới sau mình sau núi, chờ chương ngư bị Lục Ải Nhân hấp dẫn, sau đó lặng lẽ ẩn mình trong hồ nước sơn cốc, tiềm hành về phía bản thể chương ngư.
Xùy
Lúc Thiên Đà Tử sắp tiếp cận bản thể chương ngư, chương ngư đột ngột phát hiện ra, ba chiếc xúc tu hóa thành tàn ảnh đập vào trong nước. Rất nhanh Thiên Đà Tử bay vút ra từ dưới làn nước, chẳng qua làn nước đục ngầu lại bỗng toát ra từng đạo chất lỏng màu xanh biếc, một mảnh thủy vực bị nhuộm thành màu xanh.
- Làm tốt lắm!
Cửu trưởng lão hét lớn, máu Cửu Trảo Chương Ngư có màu xanh, xem ra Thiên Đà Tử đã đánh lén thành công, đả thương đến Cửu Trảo Chương Ngư, chỉ cần Thiên Đà Tử lại đến mấy lần, con chương ngư này liền đi đứt.
- Không sai!
Hôm nay Lục Ly tính là đã được kiến thức chiến lực Thiên Đà Tử, Hồn Đàm cảnh đỉnh phong quả nhiên rất mạnh, tốc độ cực nhanh. Nếu Thiên Đà Tử muốn giết hắn, sợ là hắn ngay cả phản ứng đều không kịp, sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Thiên Đà Tử lao ra, bổ một đao lên xúc tu chương ngư, mượn lực phản xạ bắn ngược xuống, lần nữa xông vào dưới nước. Rất nhanh lại lần nữa vọt ra, làn nước phía dưới nháy mắt lại đã tuôn ra từng đoàn chất lỏng màu xanh lục.
Thiên Đà Tử sống hơn một trăm tuổi, mặc dù xung kích hơn tám mươi lần Mệnh Luân cảnh đều thất bại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại rất phong phú. Thân hình hắn không ngừng đảo quanh giữa đám xúc tu, thỉnh thoảng lại cho bản thể chương ngư một đao, rõ ràng là định sống sờ sờ mài chết Huyền thú tam phẩm này.
Nửa nén hương sau, nước hồ trong sơn cốc chuyển hẳn thành màu xanh sẫm, tốc độ công kích của chương ngư bắt đầu chậm dần, Lục Ly và Cửu trưởng lão liếc nhau, trong lòng đại định.
Hưu!
Nơi xa một đạo bóng người bay vụt đến, vọt tới chỗ Cửu trưởng lão bẩm báo một tiếng, Cửu trưởng lão biến sắc quát khẽ với Lục Ly.
- Đảo chủ, trong núi lửa lần nữa phun ra mười mấy con Huyền thú nhị phẩm, Huyền thú nhất phẩm lại càng nhiều, bên này giao cho Thiên Đà Tử, chúng ta qua đó trấn áp.
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, triệu hồi Lục Ải Nhân trở về, dặn dò Thiên Đà Tử một tiếng, sau đó xông tới mảnh núi đồi phía bên trái.
Trong phiến núi đồi kia toàn là nước hồ cuộn trào mãnh liệt, bên trong ẩn ẩn có thể nhìn thấy rất nhiều sinh vật cấp thấp, Lục Ly không khỏi càng thêm nghi hoặc.
Núi lửa không phun nham tương, lại phun nước? Việc này thực sự quá quỷ dị.
Địa thế hòn đảo không tính quá cao, nhưng so với Thiên Đảo Hồ thì cao rất nhiều. Nước chảy chỗ trũng, nếu là nước Thiên Đảo Hồ, làm sao có thể phun ra từ chỗ này, nếu vậy thì nước đến từ đâu?
Bôn tẩu hơn mười dặm, Lục Ly thấy được một tòa núi lửa không tính quá cao, cũng không tính quá lớn. Lúc này từ trong miệng núi lửa kia chính đang phun ra từng luồng cột nước cực lớn, trong cột nước ẩn ẩn có thể thấy được một ít Huyền thú bị phun ra theo.
- Nước lớn thế này? Ở đâu ra?
Đây căn bản không thể là nước Thiên Đảo Hồ, hơn nữa nước phun ra không mang theo sương mù, điều này chứng tỏ cũng không phải tiền triệu cho núi lửa phun trào, bên trong núi lửa không khả năng có nhiều nước như vậy được.
Không phải nước Thiên Đảo Hồ, chẳng lẽ nước này là từ một thế giới khác phun ra?
Lục Ly nghĩ không thông, lượng Huyền thú bị phun ra quá nhiều, hắn đã không có thời gian đi nghĩ kỹ, nhất định phải lập tức thanh lý. Con dân bộ lạc trên đảo vẫn chưa hoàn toàn chuyển di, một khi khuếch tán, chính là một trận hạo kiếp.
Đường kính miệng núi lửa chừng hơn mười trượng, cột nước phun ra lúc này cũng cao đến hơn mười trượng, bởi vậy thế nước lớn vô cùng. Nếu không có gì ngoài ý, nhiều nhất nửa canh giờ, hòn đảo sẽ chìm ngập trong nước.
Hiện tại đi xây dựng cống rãnh đã không kịp, căn bản vô dụng, chẳng qua cư dân trên đảo đều biết bơi, chỉ cần không bị Huyền thú công kích thì không cần lo lắng tính mạng.
- Giết, đánh chết toàn bộ Huyền thú!
Lục Ly chợt quát một tiếng, đám Lục Ải Nhân lập tức như lợi kiếm xông lên. Cửu trưởng lão mang đến năm tên Lục Ải Nhân, hắn cũng mang đến bảy tên, ngoài ra còn có ba tên tọa trấn Huyết Sát đảo.
Lục Ly, Cửu trưởng lão và toàn bộ võ giả còn lại đều động thủ, hai người Lục Ly và Cửu trưởng lão tìm tới Huyền thú nhị phẩm, Huyền Vũ cảnh bình thường thì tìm tới Huyền thú nhất phẩm, chia nhau ra chém giết.
Lục Ly không phóng thích huyết mạch thần kỹ, thời gian duy trì huyết mạch thần kỹ chỉ khoảng nửa canh giờ, không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt không thể vận dụng.
Dù vậy, chiến lực hắn vẫn rất bưu hãn, Liễu Di giúp hắn mua một thân chiến giáp Địa giai, trong tay cũng cầm Huyền khí Địa giai, vận dụng Bôn Lôi Huyền Kỹ, lực lượng hắn đạt đến mười vạn cân, có thể nhẹ nhàng chém giết Huyền thú nhị phẩm bình thường.
Phù!
Trong nước bắn ra một con ngư thú cực lớn, miệng rộng há ra còn lớn hơn cả người Lục Ly, trong miệng toàn là răng nhọn. Lục Ly không thèm liếc mắt nhìn, trở tay quét qua một kích, ngư thú kia tức thì bị nện bay, đầu rơi máu chảy.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất