Chương 238: Luyện Ngục Nhai
Đinh Quế lần nữa khách khí một phen, sau đó quay sang hai người tuổi trẻ đứng đằng xa, khiển trách nói:
- Đinh Dương, Đinh Hằng, còn không qua đây tham kiến hai vị tiểu thư, gặp qua chư vị công tử tiểu thư? Thu Tuyết Hạ Sương tiểu thư, hai người này là đệ tử bất tài của Đinh gia, lần này đi theo các ngươi, còn mong các ngươi chỉ bảo nhiều hơn.
Đinh gia có hai tên Hồn Đàm Cảnh cùng đi, hai người Bạch Thu Tuyết sớm đã biết, cũng không nói nhảm. Giới chỉ Bạch Thu Tuyết sáng lên, một chiếc thuyền nhỏ hiện ra trong tay nàng, nàng ném mạnh lên không, thuyền nhỏ theo gió biến lớn, cuối cùng hóa thành một chiếc phi thuyền thiết giáp trôi nổi giữa trời.
- Mẹ nó, Bạch gia quả nhiên có tiền...
Lục Ly nhìn mà không nói được nên lời, Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết đều có Không Gian Giới Chỉ, Bạch Hạ Sương còn có một chiếc chiến xa tử kim, Bạch Thu Tuyết này thì tuỳ ý liền lấy ra một chiếc phi thuyền thiết giáp cực kỳ khí phái.
- Chư vị, lên thuyền đi!
Bạch Thu Tuyết nhìn quanh một vòng, chân sau điểm nhẹ lên đất, cả người xoay tròn, hóa thành một đạo bóng trắng bắn thẳng lên phi thuyền thiết giáp.
- Đi!
Bạch Hạ Sương sớm đã gấp không kịp đợi, cũng tung người bay vụt lên, sáu vị công tử Bạch gia theo sát phía sau. Chúng nhân cùng theo bay vọt lên phi thuyền, phi thuyền thiết giáp lơ lửng lên đỉnh đầu mười mấy thước, người tham gia chuyến đi lần này thấp nhất đều là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, nhảy vọt mười mấy thước tự nhiên không thành vấn đề.
Đám người Đinh Quế cũng lên thuyền, không chỉ hai vị Mệnh Luân Cảnh đi lên, bọn họ còn mang tới rất nhiều thị nữ và hộ vệ, những người này tự nhiên là để hầu hạ đám công tử tiểu thư.
Hết thảy đều là chuẩn bị sẵn từ trước, hiển nhiên không cần đám công tử tiểu thư phải quan tâm. Đinh Quế còn làm một lần quản gia, phân phát gian phòng cho mọi người, phi thuyền thiết giáp rất lớn, phòng ở bên trong rất nhiều, đừng nói chút người này, hơn trăm người đều có thể ở được.
Lục Ly được phân cho một phòng, chẳng qua là một phòng rất nhỏ, hơn nữa còn không có thị nữ hầu hạ hắn.
Lục Ly lại không sao cả, từ nơi này tới Luyện Ngục Nhai cũng không xa, nếu phi thuyền thiết giáp toàn lực phi hành, phỏng chừng chỉ mất hai ba canh giờ.
Tốc độ phi thuyền thiết giáp không nhanh không chậm, đám công tử tiểu thư đều rất hưng phấn, không ngồi yên trong phòng mà đều lên boong tàu ngắm phong cảnh tán gẫu, nói tới mộ Long Đế sẽ thế nào thế nào.
Bạch Thu Tuyết ở trong phòng, Bạch Hạ Sương lại ngồi không yên, đi lên boong tàu, được một đám công tử tiểu thư vây quanh như là chúng tinh ủng nguyệt.
Lục Ly đứng bên cửa nhìn mấy lần, sau đó trở về phòng tu luyện, đối với đồng đội cùng nhau tiến vào mộ Long Đế chuyến này, hắn đại khái đã hiểu rõ.
Hai mươi bốn người, mười bảy Hồn Đàm Cảnh, trừ ba tên Hồn Đàm Cảnh trung kỳ ra, còn lại hẳn đều là Hồn Đàm Cảnh sơ kỳ, ngoài ra còn có bảy tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ, trong đó bao gồm cả hắn và Hứa Phương Phỉ.
Tinh anh hai mươi tuổi trở xuống ở Thiên Đảo Hồ đều hội tụ về đây, chuyến này xem ra không chỉ là một lần đoạt bảo, mà còn là một lần rèn luyện, một lần cơ hội cho tuổi trẻ Thiên Đảo Hồ va chạm với đồng bối thế lực bên ngoài.
Ba đại Vương tộc đều dẫn đội tới, tinh anh yêu nghiệt hai mươi tuổi trở xuống của các gia tộc tứ ngũ phẩm tại Thiên Hàn Quốc Thiên Lương Quốc Thiên Vũ Quốc hẳn đều cũng tới.
Lần này Hồn Đàm Cảnh tiến vào mộ Long Đế phỏng chừng sẽ nhiều như chó, Thần Hải Cảnh hậu kỳ như hắn thậm chí phải thuộc hạng lót đáy. Dù kinh nghiệm thực chiến của đám công tử tiểu thư này khẳng định không so được với mình, nhưng người ta một thân toàn là bảo a, rất nhiều người còn là chiến sĩ huyết mạch.
- Đê điều, nhất định phải đê điều.
Lục Ly tự nhủ, lần này đi theo đằng sau Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết, tận lực không gây chuyện, đi theo các nàng dạo một vòng bên trong là được. Có giành được bảo vật hay không chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là còn sống đi ra.
Bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến từng hồi tiếng ồn ào, nguyên một đám công tử tiểu thư ai nấy đều hưng phấn tựa như đánh máu gà. Dù sao lần này có thể đi ra quyết đấu với thiên tài yêu nghiệt đỉnh phong bên ngoài, cùng nhau đoạt bảo, cơ hội như thế rất là khó được.
Lục Ly không quản bọn hắn, lặng lẽ nhập định tu luyện, hiện tại Thần Hải của hắn đã lớn ra mấy lần. Chỉ chờ toàn bộ Thần Hải được tu luyện đầy liền có thể xung kích Hồn Đàm Cảnh, đương nhiên muốn làm được điều này phải cần thời gian hơn một tháng, còn là hơn một tháng tu luyện không ngừng.
Bất tri bất giác hai ba canh giờ liền đi qua, phi thuyền thiết giáp chậm rãi giảm tốc, đám công tử tiểu thư lại càng hưng phấn, đã sắp tới Luyện Ngục Nhai.
Lục Ly bị tiếng huyên náo bừng tỉnh, đứng dậy đi ra ngoài, nhìn lên trước mặt, phát hiện nơi xa là một mặt vách đá cực lớn, xung quanh còn có mấy chiếc phi thuyền thiết giáp khác, hắn lập tức trở về phòng lấy ra mặt nạ Quỷ Sát đeo lên.
Mang theo mặt nạ này, có lẽ rất nhiều công tử sẽ đoán được hắn chính là khách sộp bỏ ra hai ngàn vạn mua xuống bản nguyên tinh huyết lần trước, cũng sẽ mang đến rất nhiều phiền phức.
Nhưng hắn không cố được nhiều như vậy, hắn không muốn bị Vũ gia để mắt tới, bằng không một khi tiến vào Long Đế sẽ gặp phải vô số minh thương ám tiễn.
Hưu!
Vừa đeo mặt nạ đi ra, từ trong một hòn đảo nhỏ cách đó không xa, có bóng người bay vụt mà đến, tốc độ cực nhanh. Lục Ly chỉ kịp nhìn thấy một đạo tàn ảnh, tiếp sau liền đã thấy một trung niên tóc trắng đứng ở trên boong.
Bạch Thu Tuyết sớm đi ra, nhìn thấy trung niên tóc trắng này, nàng, Bạch Hạ Sương và chư vị công tử tiểu thư đều khom lưng cúi chào, Đinh Quế cũng hoảng sợ hành lễ.
Bạch Lãnh!
Lục Ly biết thân phận người này, trung niên tóc trắng quá dễ để nhận ra.
Đây là trưởng lão Chiến đường Bạch gia, cũng là nhân vật chiến lực top ba trong Bạch gia, Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đột phá Quân Hầu Cảnh. Hơn nữa hắn còn có được huyết mạch thất phẩm, là tồn tại nằm trong top năm mươi trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc.