Bất Diệt Long Đế

Chương 240: Sinh Tử Môn

Chương 240: Sinh Tử Môn
Bạch Hạ Sương là người đầu tiên tiến vào, vừa tiến vào bước chân lại bất động, mặt nhỏ thoáng khẽ trắng bệch. Mấy tên công tử Bạch gia sau khi tiến vào lập tức vây lại quanh Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết, sắc mặt Bạch Thu Tuyết đỡ hơn một chút, giơ tay lên nói:
- Đi thôi, trước tiến vào cái đã.
Sáu tên công tử Bạch gia đi trước mở đường, ai nấy đều lấp lánh Huyền lực, binh khí nơi tay, nghiêm trận chờ đợi. Các công tử còn lại chia nhau đi ở bên ngoài, vây một đám tiểu thư ở chính giữa.
Lục Ly đi theo mặt sau cùng, vừa đi đường vừa đánh giá bốn phía. Đây là một thông đạo, bốn phía và mặt đất dưới chân đều là vách đá đen nhánh, trên vách đá có ngọn đèn mờ tối chiếu sáng cho thông đạo.
- Những ngọn đèn này chẳng lẽ đều là Huyền khí, bằng không làm sao một mực lóe lên? Mộ Long Đế này chính là đã tồn tại vạn năm.
Lục Ly ngấm ngầm hiếu kì, thậm chí có xung động kéo ngọn đèn xuống để nhìn, chẳng qua trước khi thăm dò rõ ràng tình huống trong này, hắn không dám làm loạn.
Thông đạo một mực chạy dọc về phía trước, nơi này trước kia đã có người đi vào, xác minh không có nguy hiểm. Mọi người rảo bước đi nhanh, chỉ mất một nén hương liền đi tới điểm cuối thông đạo.
Phía trước xuất hiện một đại điện, chẳng qua bên trong không có gì, cho dù có thì cũng đã bị nhóm người đầu tiên tiến vào lấy đi.
Đại điện không tính lớn, dài rộng chừng mười trượng, trừ ngọn đèn trên vách tường ra, không có bất kỳ vật gì khác. Phía mặt bắc có chín phiến cửa đá, trên mỗi cửa đá lại khắc một chữ lớn.
- Sinh, tử, sinh, tử, sinh, tử, sinh, tử, sinh!
Hứa Phương Phỉ thì thầm đọc mấy chữ kia, sắc mặt có chút cổ quái, viết mấy chữ sinh tử này là có ý gì? Chẳng lẽ muốn nói... ở cửa viết chữ tử, tiến vào liền sẽ chết?
Mọi người đứng lại trong đại điện, tập trung quan sát bốn phía không dám loạn động. Chẳng mấy chốc, từ đằng sau vang lên một trận tiếng bước chân, Dạ Vũ Hàm dẫn người tiến vào.
Sa sa sa
Không lâu sau, Đỗ Tử Lăng và Tử Liên Nhi cũng đều dẫn đội vào đây, bốn nhóm chia làm bốn phương trận đứng trong đại điện, ánh mắt quét tới quét lui, không ai dám loạn động.
Đại điện này sớm đã bị tra xét một lượt, các gia tộc đều từng phái người vào đây. Trong đại điện không có nguy hiểm, lại có một ít bảo vật, nhưng đã bị gia tộc đầu tiên tiến vào đây cầm đi. Chính là chiến xa tử kim, bản nguyên tinh huyết và Huyền khí Tiên giai từng xuất hiện trên đấu giá trường.
Còn về chín cánh cửa này, con em các gia tộc phái tới thăm dò thực lực quá thấp, không ai có thể mở ra bất kỳ cánh cửa nào. Có thể đi vào hay không, có thể lấy được bảo vật hay không, liền phải xem thực lực và vận khí mọi người.
- Hạ Sương tiểu thư, Thu Tuyết tiểu thư, chúng ta vào cánh cửa nào?
Công tử Đinh gia Đinh Hằng hỏi dò, Bạch Hạ Sương tuỳ tiện chỉ vào một cửa sinh nói:
- Các ngươi đi thử xem liệu có thể mở ra không?
Đinh Hằng Đinh Dương lập tức bước tới, tìm kiếm cơ quan trên cửa và hai bên. Ba nhóm còn lại cũng phái người tìm kiếm cơ quan trên cửa sinh, xem thử liệu có mở được cửa đá không.
- Cửa sinh? Cửa tử?!
Lục Ly nhíu mày, đôi mắt đằng sau mặt nạ khẽ lấp lánh, trong lòng lại nghĩ, cửa sinh có thật là đường sống? Long Đế kỳ tài ngút trời, há lại làm ra bố trí ngu ngốc vậy được?
Vấn đề là ai dám chọn cửa tử, vạn nhất đi vào thật là đường chết thì sao?
Oanh!
Nhóm Thiên Hàn Quốc bên trái, có tên võ giả nện quyền lên một cửa đá có chữ sinh, phát ra một đạo tiếng vang trầm muộn, tiếp đó cửa kia sáng bừng quang mang, một cỗ lực phản chấn cường đại truyền đến, khiến người kia thổ huyết bay ngược ra sau.
- Đừng làm loạn!
Đỗ Tử Lăng thân khoác chiến giáp màu bạc, tay nắm một thanh trường kiếm cũng màu bạc, rất là khôi ngô bất phàm, cổ còn có ấn ký màu đỏ, là một chiến sĩ huyết mạch thất phẩm cường đại. Ánh mắt hắn hơi có chút đặc thù, lại là một đôi mắt hoa đào, nhìn có vẻ yêu mị không khác gì nữ nhân.
Hắn khiển trách một câu, người đứng trước cửa đá không dám làm loạn nữa, thành thành thật thật tìm kiếm cơ quan. Loại cửa đá này khẳng định là không cách nào phá mở, không tìm ra được cơ quan sợ rằng không cách đi vào, nếu mọi người ngay từ cánh cửa đầu tiên đều mở không ra, quay về sẽ bị cười chết mất.
Một nén hương, hai nén hương, ba nén hương!
Bốn nhóm đều phái người đi qua, lại đều không tìm thấy bất cứ cơ quan gì. Sắc mặt bốn người lĩnh đội đều có chút khó coi, chẳng lẽ các nàng thật phải ảo não đi về.
- Thu Tuyết tiểu thư.
Lục Ly quan sát một lúc lâu, sau đó đi tới thấp giọng nói một câu với đám Bạch Thu Tuyết. Bạch Thu Tuyết bán tín bán nghi gọi lại một tên đệ tử đại gia tộc, công tử kia chớp chớp mắt, sau đó đi tới cửa đá.
Bước đến dưới cửa đá, đệ tử đại gia tộc kia ngồi xổm xuống, hai tay dùng sức đẩy.
Xèo xèo
Dưới ánh mắt chấn kinh của vô số người, đệ tử đại gia tộc kia nhẹ nhàng đẩy mặt dưới cửa đá, tựa như một đạo rèm cửa, cửa đá cứ thế bị vén sang một bên...
- Không ngờ lại đẩy ra được!
Bạch Hạ Sương kinh dị thốt lên, Bạch Thu Tuyết cũng quay mắt nhìn về phía Lục Ly, trong mắt đẹp toàn là dị sắc.
Giờ khắc này, nàng đột nhiên hiểu được vì sao Yên phu nhân lại muốn để Lục Ly đi cùng các nàng vào đây. Nhiều người tìm kiếm lâu như vậy mà đều không thấy được cơ quan, Lục Ly lại nhẹ nhàng khám phá ra.
Lục Ly tự nhiên không phải nhẹ nhàng khám phá!
Hắn quan sát thật lâu, nhiều người như vậy, đủ mọi loại cách đều được dùng qua, nhưng vẫn không cách nào mở ra cửa đá. Cửa đá không khả năng không mở ra được, bằng không cấm chế phía ngoài mộ Long Đế ai cũng đừng hòng vào, Long Đế đã thả cho thanh thiếu niên hai mươi tuổi trở xuống vào đây, như vậy nhất định là phải có đường.
Lục Ly chứng kiến mọi người thử qua hết mọi loại cách, lại không ai nghĩ tới đẩy mặt dưới cửa đá.
Đương nhiên, mọi người căn bản không nghĩ tới đẩy mặt dưới, dù sao cửa bình thường đều là mở sang hai bên trái phải, chứ ai lại xốc lên như xốc rèm.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất