Chương 321: Lời lẽ sai trái
Lại qua một nén nhang thời gian, trong đại viện Vũ gia, một thống lĩnh thám báo chạy nhanh đến, quỳ gối ở trước mặt Vũ Hóa Thần nói:
- Tộc trưởng, bên Vũ Lăng Thành truyền đến tin tức.
Con ngươi của Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lạnh xuống, khí tức trên thân đám người Bạch Hỉ tăng cao, người Vũ gia như lâm đại địch, bầu không khí trong thành càng thêm đè nén, tựa hồ bất cứ lúc nào đại chiến cũng có thể bạo phát.
Vũ Hóa Thần cắn răng nói:
- Nói!
- Lục Ly không có chuyện gì!
Thám báo vừa nói xong, bầu không khí trong sân liền hòa hoãn xuống. Người Vũ gia như trút được gánh nặng, nhưng thống lĩnh thám báo nói câu tiếp theo, lại làm cho các trưởng lão Vũ gia lửa giận ngút trời, thống lĩnh kia nói:
- Bất quá, toàn bộ tộc nhân của chúng ta ở bên kia đều chết, Vũ Dương và bốn Mệnh Luân cảnh còn lại, còn có rất nhiều Hồn Đàm cảnh đều bị giết, lúc này Lục Ly và Thiên Đà Tử đang... tắm máu Vũ Lăng Thành!
- Xôn xao...
Bốn phía xôn xao, vô số tiếng nghị luận vang lên, trước một khắc rất nhiều người hi vọng Lục Ly không chết, giờ khắc này rất nhiều người lại hi vọng Lục Ly bị thiên đao vạn quả...
Tử Liên Nhi lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó nở nụ cười khổ, Lục Ly thật biết hành hạ, không làm ra một ít chuyện sẽ không dừng tay.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liếc mắt nhìn nhau, hai người hơi an tâm, thám báo của Vũ gia ở thời khắc như vậy, sao có thể truyền loạn tin tức, xem ra Lục Ly quả thực còn sống.
Diệt năm Mệnh Luân cảnh của Vũ gia?
Trong đầu hai người hiện lên thân ảnh của cường giả thần bí kia, ở hai người xem ra, dựa vào Lục Ly và Thiên Đà Tử là quyết không thể nào làm được, chỉ có thể là cường giả thần bí kia xuất thủ.
Đám người Bạch Hỉ trầm mặc, nghĩ tới cường giả thần bí đi theo Lục Ly rốt cuộc là ai? Thiên Đảo Hồ là địa bàn của Bạch gia, tất cả phải ở trong phạm vi của Bạch gia khống chế, xuất hiện một cường giả thân phận không rõ, khiến cho đám người Bạch Hỉ có chút khó chịu.
Vũ Hóa Thần quát lạnh hấp dẫn chú ý của mọi người, Vũ Hóa Thần hỏi:
- Là ai giết đám người Vũ Dương? Thám báo ở phụ cận có khóa được hành tung của người này không?
Thống lĩnh thám báo có chút chần chờ nói:
- Theo tin tức truyền đến, Vũ Bốc và Vũ Tề là bị giết ở Địch Long bộ lạc, Mệnh Luân của hai người bị hủy diệt, cuối cùng đầu bị nện nát, hai người này bị ai giết chết còn chờ khảo chứng. Bất quá bên kia truyền tin tức nói... Rất có thể là bị Lục Ly chém giết, bởi vì bộ dạng chết của hai người này rất giống Vũ Dương, Vũ Dương có thể xác định là bị Lục Ly giết chết, trong thành rất nhiều người đều thấy, Lục Ly phá Mệnh Luân của Vũ Dương, sau đó chém chết hắn!
- Câm mồm!
Vũ Hóa Thần nổi giận quát, căn bản không tin tưởng lời lẽ sai trái này. Trong thành cũng vang lên tiếng chất vấn, Tử Liên Nhi, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó mọi người khẽ lắc đầu, không ai tin tưởng sự thật này.
Lục Ly chém giết Vũ Dương tu vi Mệnh Luân cảnh đỉnh phong?
Này xác định không phải nói đùa? Nếu như Thần Hải cảnh có thể chém giết Mệnh Luân cảnh đỉnh phong mà nói... Bắc Mạc đã sớm lật trời rồi, phỏng chừng sẽ định nghĩa lại cảnh giới võ đạo.
Ở Bắc Mạc, vượt cấp giết người quá khó khăn, càng đừng nói vượt hai cấp, đây căn bản là chuyện không thể nào. Trong sân không ai tin tưởng kết quả như vậy, ngay cả đám người Bạch Thu Tuyết cũng không tin.
Toàn trường chỉ có một người tin, đó chính là Liễu Di!
Liễu Di một đường chứng kiến Lục Ly trưởng thành, lần lượt bị kỳ tích mà Lục Ly sáng tạo dọa sợ, đừng nói chém giết mấy Mệnh Luân cảnh, chỉ sợ nói giết Bất Diệt cảnh Liễu Di cũng tin. Tốc độ phát triển của Lục Ly quá nhanh, Liễu Di đã có một loại sùng bái và tín nhiệm mù quáng với hắn.
Cho nên nàng thấp giọng nói với Bạch Thu Tuyết:
- Thu Tuyết tiểu thư, chúng ta đi tìm đảo chủ đi.
Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, sự tình đến trình độ này đã đủ, nếu như tiếp tục ồn ào, sẽ không cách nào thu lưới.
Lần này các nàng tới là vì cái gì? Là giúp Lục Ly. Đương nhiên đám người Bạch Hỉ theo tới còn có ý dằn mặt Vũ gia, dù sao lần này Vũ gia nhằm vào Lục Ly, là gián tiếp trả thù Bạch gia, là không cho Bạch gia mặt mũi.
Hiện tại mục đích đã đạt đến, Vũ gia không dám động thủ, đám người Bạch Hỉ đánh mặt Vũ Hóa Thần, nên thấy tốt thì lấy.
Bạch Thu Tuyết liếc nhìn Bạch Hỉ, người sau hơi gật đầu, Bạch Thu Tuyết nhìn về phía Tử Liên Nhi nói:
- Liên Nhi tiểu thư, nếu Lục Ly ở bên kia càn quấy, chúng ta tự nhiên không thể ngồi yên không lý đến. Bây giờ sẽ lập tức đi ngăn hắn lại, mang trở về quản giáo. Vũ tộc trưởng, vừa rồi Thu Tuyết nói chuyện có chút không hiểu quy củ, mong ngài rộng lượng thứ lỗi, cáo từ.
Tử Liên Nhi cúi người thi lễ, mỉm cười đưa tiễn, nội tâm thở phào nhẹ nhõm, Vũ Hóa Thần và người Vũ gia mặt lạnh không nói gì. Nội tâm thanh tĩnh lại, đồng thời thầm giận, lần này Vũ gia mất hết mặt mũi, chuyện này truyền khắp Bắc Mạc, Vũ gia sẽ trở thành trò cười của các đại gia tộc...
Vấn đề là có thể làm gì?
Khai chiến mà nói Vũ Hóa Thần không có nắm chắc chiến thắng Bạch Hỉ, cho dù có thể thắng thì thế nào? Lần này sự tình Long Đế Mộ là Vũ Linh Hư sai trước, nếu như hắn dám động thủ, sợ rằng Thiên Ngục lão nhân sẽ lập tức viễn chinh Vũ Đế Thành.
- Hưu!
Đám người Bạch Hỉ, Bạch Thu Tuyết hóa thành từng đạo lưu quang bay về phía Vũ Lăng Thành, Vũ Hóa Thần chỉ có thể nổi giận đánh ra một đạo huyền lực, oanh đại môn của Vũ gia thành tro bụi!
Lúc này Vũ Lăng Thành đã máu chảy thành sông, Thiên Đà Tử hoàn toàn thi hành mệnh lệnh của Lục Ly, phàm là võ giả mặc chiến giáp màu nâu đều bị chém giết, Lục Ly cũng giết đỏ mắt, thấy võ giả mặc chiến giáp của Bộ gia liền giết.
Cũng may Lục Ly còn không có mất đi lý tính, không có động thủ với bình dân và gia quyến. Ở Bắc Mạc chém giết võ giả là sự tình bình thường, nhưng nếu giết gia quyến, hài tử, lão nhân và bình dân, thì sẽ bị thế nhân phỉ nhổ.