Chương 381: Sao còn phải tế bái
Người trên Bạch Đế Sơn rất nhiều, gần như toàn bộ cường giả còn lại của Thiên Đảo Hồ đều tụ tập trên núi.
Một hộ tráo bảy màu cực lớn tựa như chén lớn trong suốt úp ngược xuống, bao phủ trọn cả Bạch Đế Sơn vào bên trong. Quang mang bảy màu lấp lánh, chiếu rọi lên nét mặt âm trầm của vô số võ giả trên Bạch Đế Sơn, khiến bọn họ nhìn qua có vẻ khó coi dị thường.
Trong lầu các lộ thiên, Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đang lặng lẽ ngồi đó, chờ đợi khoảnh khắc đại chiến đi đến.
Hưu!
Nơi xa một thân ảnh vọt tới, Bạch quản sự mang theo một tên lão giả Hồn Đàm Cảnh bước nhanh đi tới. Đến bên ngoài lầu các, Bạch quản sự một mình tiến vào bẩm báo nói:
- Phu nhân, Lạc Thần Thành Bùi gia đưa tin qua chuyển lời của Lục Ly. Lục Ly nói để phu nhân đưa hai vị tiểu thư qua đó, hắn có thể bảo vệ hai vị tiểu thư.
- Ách?
Đôi mắt ảm đạm của Yên phu nhân chợt khẽ sáng lên một đạo tinh mang, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng thoáng có chút kinh ngạc, không ngờ Lục Ly vẫn chưa trốn? Còn sai người đưa tin tới nói sẽ bảo vệ các nàng?
- Chẳng lẽ người Lục gia đến rồi?
Trên mặt Yên phu nhân chớp qua một tia ráng hồng, trừ người Lục gia tới, nàng nghĩ không ra Lục Ly dựa vào cái gì để bảo vệ hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết.
Tròng mắt nàng khẽ sáng lên, lạnh giọng nói:
- Đưa tin cho Lục Ly, để hắn dẫn người đến Bạch Đế sơn. Nếu hắn có thể giúp Bạch gia chúng ta lần này, Bạch Yên ta làm nô tỳ cho hắn cũng được.
Bạch quản sự lập tức dẫn theo lão giả Hồn Đàm Cảnh đi xuống, người kia có quan hệ với Bùi gia, có thể thông qua thủ đoạn đặc thù truyền tin cho Bùi An.
Ba người Yên phu nhân và tỷ muội Bạch Thu Tuyết thấp thỏm bất an chờ đợi trong lầu các lộ thiên, Yên phu nhân ngồi không yên, không ngừng đi tới đi lui trong lầu các.
Nửa canh giờ sau, Bạch quản sự trở về, trên mặt lại là một mảnh đắng chát, nói:
- Lục Ly trả lời, nói hắn không có năng lực giữ được Bạch Đế Sơn, chỉ có thể giữ được hai vị tiểu thư.
- Ai!!!
Ánh mắt Yên phu nhân bỗng chốc ảm đạm, nàng khoát tay nói:
- Vậy ngươi chuyển cáo Lục Ly, nói đại quân đã kéo binh đến dưới thành, hộ sơn đại trận đều mở ra, ai cũng không ra được. Để hắn hàng năm tới ngày hôm nay, đốt chút tiền giấy tế bái chúng ta thôi.
- Tế bái?
Trong mắt Bạch Hạ Sương lộ ra một tia khủng hoảng và sợ hãi, trên mặt Bạch Thu Tuyết lại có chút kinh nghi, nàng nhìn chằm chằm Yên phu nhân một lúc, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Cô, truyền lời như thế không hay lắm đâu.
Lấy hiểu biết của Bạch Thu Tuyết đối với Yên phu nhân, đến lúc sinh tử quan đầu Yên phu nhân chắc chắn sẽ không tuẫn táng với đám người kia. Mà sẽ mang theo nàng và Bạch Hạ Sương nháy mắt thoát đi, tiến vào trong tiểu thế giới.
Đã vậy, vì sao còn để Lục Ly tế bái các nàng?
Đây không phải đang biến tướng ép Lục Ly đến Bạch Đế Sơn chịu chết ư? Lấy nhận biết của Bạch Thu Tuyết đối với Lục Ly, nếu có năng lực giúp Bạch gia, Lục Ly khẳng định đã sớm tới.
Yên phu nhân cười lên đắng chát, nói:
- Yên tâm đi, nha đầu, tiểu tử Lục Ly kia không yêu các ngươi, hắn sẽ không làm loạn đâu. Dù hắn có muốn làm loạn, Minh Vũ nhất định cũng sẽ không đồng ý.
Bạch Thu Tuyết vẫn có chút bất an, nhưng Bạch quản sự đã dẫn người đi xuống đưa tin, giờ nàng có muốn ngăn cản cũng không được.
Xuy xuy
Bầu trời phương nam truyền đến tiếng xé gió, dẫn lên chú ý từ Bạch Thu Tuyết. Yên phu nhân liếc mắt nhìn qua, khe khẽ thở dài nói:
- Nên tới cuối cùng cũng đã tới.
Từng chiếc Mệnh Luân phá không mà đến, những Mệnh Luân kia đa phần đều là Mệnh Luân một tầng hai tầng ba tầng, Mệnh Luân tầng bốn trở lên cũng không ít, tối thiểu phải có hai ba mươi người.
Còn có hai chiếc phi thuyền thiết giáp, Đỗ Hành Dạ Lệ Tử Hoàn Ninh Kỳ Thiên Hà đứng trên một chiếc trong đó. Chiếc còn lại thì đứng đám công tử tiểu thư Tử Liên Nhi Đỗ Tử Lăng Dạ Vũ Hàm. Bên này nhân số nhiều nhiều ít ít nhất cũng tới hơn trăm người, đều là con em thiên tài của các gia tộc, lần này tới rõ ràng là để học tập và rèn luyện.
Chiến dịch lần này sẽ được ghi chép vào lịch sử Bắc Mạc, hơn nữa lần này lại không có nguy hiểm.
Cơ hội tốt như vậy, các gia tộc tự nhiên phải để đám đệ tử thiên tài tới học tập rèn luyện, tích lũy kinh nghiệm một phen. Về sau những đệ tử thiên tài này sẽ trở thành trụ cột cho các gia tộc, sự tình thế này là dịp dễ dàng nhất để bọn họ trưởng thành.
Thiên Ngục Thành đã bị khống chế hoàn toàn, trong thành cũng không có quá nhiều cường giả, lúc này cường giả đều ở bên trong Bạch Đế Sơn. Bởi thế bốn đại Quân Hầu Cảnh sau khi xác định không có vấn đề, lập tức hạ lệnh cho tất cả võ giả Mệnh Luân Cảnh trở lên đi tới Bạch Đế sơn.
Bạch Đế Sơn vô cùng dốc đứng, bình thường ra vào đều là ngồi truyền tống trận. Hiện tại truyền tống trận khẳng định đã bị phong bế, thế nên Hồn Đàm Cảnh không thể bay đã mất đi tác dụng. Lại nói Bạch Đế sơn mở ra hộ sơn đại trận, chỉ bằng công kích từ Hồn Đàm Cảnh quả thực không khác gì gãi ngứa, chẳng có chút ý nghĩa nào.
Mệnh Luân Cảnh tới bảy, tám trăm người, Bất Diệt Cảnh hơn ba mươi, Quân Hầu Cảnh bốn người, chiến lực như thế đã hoàn toàn đủ để san bằng bất kỳ nước nào trong ba nước.
Đương nhiên nơi đây còn chưa tập trung hết tất cả cường giả ba nước, tỉ như tộc trưởng Tử gia không tới, mà chỉ phái Đại trưởng lão Tử Hoàn Ninh đi thay, ngoài ra còn có hai tên Quân Hầu Cảnh gia tộc ngũ phẩm khác cũng không tới.
Gần tám trăm người thả ra Mệnh Luân bay lên đỉnh Bạch Đế Sơn, che rợp bầu trời, Mệnh Luân bảy màu lấp lánh, khí thế đám võ giả cực thịnh, khiến bầu không khí trên Bạch Đế Sơn bỗng chốc đè nén dị thường.
Hộ sơn đại trận cũng lấp lánh quang mang bảy màu, lại là bán trong suốt, thanh âm và khí tức bên ngoài đều có thể truyền vào. Trước quần thành bảo Bạch Đế Sơn có một quảng trường lớn, lúc này trên quảng trường đã đứng đầy người, toàn bộ cường giả Thiên Đảo Hồ còn lại đều ở đây.