Chương 385: Giết người là một loại nghệ thuật
- Vì sao lúc này lại không động thủ: Ngươi không muốn báo thù cho bọn Vũ Linh Hư Vũ Phi Nông à? Đúng rồi... Quên nói với ngươi, Vũ Luân không chết, lúc này bị ta gieo Hồn trùng, hay là ta cũng gieo cho ngươi mấy con nhé?
- Lớn mật!
Người của Vũ gia giận tím mặt, Vũ Hóa Thần lại càng bất an.
Lục Ly đã chờ tới bực mình, vung tay lên nói:
- Trừ Vũ Hóa Thần ra thì giết hết toàn bộ, bắt sống Vũ Hóa Thần, nếu không bắt được thì... Cũng giết đi!
Vừa rồi chỉ là tùy tiện trêu chọc, nhưng lúc này Lục Ly lại có chút động lòng. Nếu có thể bắt Vũ Hóa Thần rồi gieo Hồn trùng, có một nô lệ Quân Hầu cảnh, đó chính là chuyện rất không tồi.
Vù.
Dạ Tra lao ra đầu tiên, Minh Vũ theo sát đằng sau, Dạ Kiêu cũng động.
Ba người không để lại người bảo hộ Lục Ly, bởi vì ba người vô cùng tự tin, ba người liên thủ thì có thể thoải mái trảm sát Vũ Hóa Thần, không ai có thể lướt qua bọn họ mà giết chết Lục Ly.
- Ba Quân Hầu cảnh!
Con ngươi giống như hung thú của Vũ Hóa Thần co rút lại, hoang mang gầm lên. Trong đầu hắn xoay chuyển rất nhanh, lập tức đưa ra chủ ý, vung tay lên nói:
- Toàn bộ động thủ, tiêu diệt Lục Ly tiêu diệt!
- Vù!
Cường giả của Vũ gia tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của tộc trưởng, toàn bộ lao ra.
Vũ Hóa Thần cũng động, trong bụng hắn một viên Bản Mệnh Châu to bằng hai ngón tay xuất hiện, sau đó Bản Mệnh Châu cấp tốc phóng to, biến thành một viên thiên thạch. Thân thể hắn bắn lên trên Bản Mệnh Châu, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay về phía nam.
Đúng vậy!
Vũ Hóa Thần bay về phía nam, hắn không ngờ để tộc nhân đi chịu chết, bản thân thì bỏ chạy.
Có thể trở thành tộc trưởng, Vũ Hóa Thần khẳng định không phải hạng người ngu xuẩn, ở tình huống này hắn làm như vậy là lựa chọn chính xác nhất. Nếu không trốn, toàn bộ đều phải chết ở đây, mà hắn chết thì Vũ gia cũng xong đời.
- Có thể trốn được à?
Dạ Tra cười cợt, theo hắc quang trên gáy lóe lên, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, Lục Ly cũng không nhìn rõ bóng người của hắn. Dạ Kiêu cũng vậy, phóng ra huyết mạch thần kỹ, tốc độ tăng vọt đuổi theo Vũ Hóa Thần.
Minh Vũ không góp vui, trong bụng hắn một viên Bản Mệnh Châu xuất hiện, giận dữ hét:
- Thế, trấn áp!
Bản Mệnh Châu lấp lánh quang mang, gió mây xung quanh đều động, vô số huyền khí ùa về phía bên này. Tiếp theo toàn bộ thế giới đều như dừng hình, ba Bất Diệt cảnh và mười mấy Mệnh Luân cảnh toàn bộ không thể động đậy, bị thế của Minh Vũ trấn áp.
- Trảm.
Minh Vũ từ sau lưng rút ra một thanh bảo kiếm màu bạc, nhẹ nhàng chém về phía trước, một đạo kiếm mang giống như sóng biển ùa ra, một phát chặt ngang người bốn năm Mệnh Luân cảnh và một Bất Diệt cảnh ở phía trước.
Trường kiếm của Minh Vũ lại nhẹ nhàng bay lượn, hai đạo kiếm mang bay ra, một thân thể bị chặt đứt ngang hông. Máu tươi bay lả tả trong không trung, thân thể tàn phế rơi xuống phía dưới, võ giả của Vũ gia lần này theo đến trong hai hơi thở đã bị giết toàn bộ.
- Minh Vũ, ngươi giết người rất tao nhã.
Lục Ly không nhịn được mà cảm khái, Minh Vũ cắm lại ngân kiếm vào sau lưng, nghiêng người nhìn Lục Ly, thản nhiên nói:
- Giết người là một loại nghệ thuật.
Vù.
Thân thể của hắn lại hóa thành một cơn gió bay về phía trước, Lục Ly cao giọng quát to:
- Có thể bắt sống là tốt nhất, nô lệ Quân Hầu cảnh thực sự rất đáng giá.
- Lục Ly rốt cuộc có thân phận gì? Vì sao bên cạnh hắn lại có nhiều cường giả như vậy?
Trên hồ lớn vô biên, Vũ Hóa Thần cưỡi Bản Mệnh Châu hóa thành một đạo lưu tinh bay đi. Trên mặt hắn thì vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang nổi lên sóng to gió lớn.
Ba Quân Hầu cảnh, đây là chiến lực mà các thế lực của Bắc Mạc không thể theo kịp. Ba Quân Hầu cảnh chính là thế lực lục phẩm, mà mạnh nhất ở Bắc Mạc chỉ là vương tộc ngũ phẩm, Bạch gia Tử gia Đỗ gia Dạ gia đều không xuất hiện ba Quân Hầu cảnh.
Vũ Hóa Thần có tư liệu về Minh Vũ, chuyện Minh Vũ ở Huyết Sát Đảo quỳ xuống trước Lục Ly, Vũ Hóa Thần cũng biết. Nhưng Minh Vũ về sau không tới Huyết Sát Đảo, còn có khi Lục Ly tới Vũ Lăng Thành, Minh Vũ dùng một thế thân xuất hiện ở Thiên Phạt Phách Mại Tràng, cho nên Vũ Hóa Thần cũng không nghĩ quá nhiều.
Lại không ngờ Lục Ly đúng là thiếu chủ của Minh Vũ, hơn nữa hiện tại lại xuất hiện thêm hai Quân Hầu cảnh, vừa rồi toàn bộ đều đứng phía sau Lục Ly, như vậy thân phận của Lục Ly này không thể không khiến Vũ Hóa Thần hoài nghi.
- Lục Ly tuyệt đối không phải người Bắc Mạc, hắn khẳng định là người Trung Châu!
Vũ Hóa Thần rất khẳng định điểm này, Minh Vũ gọi thiếu chủ, vậy cha của Lục Ly khẳng định rất không tồi. Vũ Hóa Thần không biết chuyện năm đó của Lục Nhân Hoàng và Minh Vũ, cho nên không thể đoán ra.
Vù.
Phía sau truyền đến một tiếng xé gió, Dạ Tra đã đuổi tới, cho dù tốc độ của Vũ Hóa Thần đạt tới mức cao nhất, nhưng đối với Dạ Tra thì vẫn không là gì.
Là chủng tộc có tốc độ nhanh nhất Trung Châu, nếu Dạ Tra ngay cả Vũ Hóa Thần Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng không đuổi kịp, vậy Thanh Loan tộc cũng không xứng có uy danh như vậy.
Dạ Tra không công kích, mà là vòng một vòng qua Vũ Hóa Thần, tới phía trước hắn. Vũ Hóa Thần bay về phía trước thì hắn cũng bay về phía trước, thủy chung bảo trì cự ly nửa dặm.
Vù!
Dạ Kiêu cũng tới rất nhanh, tuy vừa đột phá Quân Hầu cảnh, nhưng Thanh Loan tộc lại có huyết mạch bát phẩm. Bốn trưởng lão đều giác tỉnh huyết mạch bát phẩm, huyết mạch thần kỹ vừa phóng thích, tốc độ lập tức tăng gấp mười lần, đuổi kịp Vũ Hóa Thần là chuyện rất đơn giản.
Dạ Kiêu cũng học theo, bay ở bên trái Vũ Hóa Thần, một đường theo hắn tiến về phía trước. Phía sau còn có Minh Vũ, đáng tiếc tốc độ của Minh Vũ không được, nhìn tình huống thì trong thời gian ngắn chắc không đuổi kịp.
Dạ Tra nhìn về phía Dạ Kiêu, trong tay Dạ Kiêu xuất hiện một thanh trường kiếm, thân thể đột nhiên xông tới Vũ Hóa Thần, trường kiếm của hắn đâm về phía trước.
Một kiếm này không phóng ra Huyền lực, lại giống như đâm phá hư không, kiếm trong tay hắn đột nhiên biến mất, sau đó lại đột nhiên hiện ra ở phía trước Vũ Hóa Thần.