Bất Diệt Long Đế

Chương 384: Tra xét

Chương 384: Tra xét
Lúc này Lục Ly ở trong lòng mọi người đã biến thành một cặp đùi rất to, mọi người sao có thể không ôm chặt một chút?
- Cút đi!
Lục Ly lạnh lùng liếc qua, nói:
- Ở yên trong thành, thám báo ở phụ cận cũng không được phái đi, nếu không bị ngộ sát thì cũng đừng trách ta.
Lục Ly không muốn tiết lộ bất kỳ tình báo gì về Thanh Loan tộc, tất nhiên không thể để nhóm người này tới quan chiến. Nhóm người này là mặt hàng gì thì trong lòng Lục Ly biết rất rõ, tùy thời đều có thể bán đứng hắn.
- Đi!
Hắn nhìn Minh Vũ, Minh Vũ túm lấy hắn, hóa thành một đạo tàn ảnh, nhảy mấy cái liền ra khỏi Lạc Thần Thành, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt mọi người.
Đám người Bùi An thì căng thẳng đứng chờ ở quảng trường trong thành, nếu trận chiến này Lục Ly thắng, bọn họ sẽ triệt để được an toàn. Nếu thua, Vũ Hóa Thần khẳng định sẽ huyết tẩy Lạc Thần Thành, bọn họ vẫn phải chết.
Phía tây bắc Lạc Nhật Đảo có một hòn đảo nhỏ vô danh, hòn đảo này nhỏ đến không thể đủ cho người ở, bên trên cái gì cũng không có, chỉ có một số đá vụn và cỏ dại.
Khi Lục Ly và Minh Vũ tới đây, Dạ Tra đã chờ từ lâu, tốc độ của hắn quá khủng bố. Dạ Kiêu lại không thấy bóng dáng, chắc là đi tra xét xung quanh.
- Công tử!
Dạ Tra hơi khom người, Minh Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi chắp tay với Dạ Tra, Dạ Tra gật đầu xem như đáp lễ. Người đứng đầu Ngũ quái của Thiên Đảo Hồ tính tình rất quái, Minh Vũ có thể chắp tay với Dạ Tra, đã cho thấy sự tán thành đối với thực lực của hắn.
Ánh mắt của Lục Ly nhìn về phía nam, lẳng lặng chờ đợi, Minh Vũ và Dạ Tra đứng sau hắn, hai người một người mặt rất mơ hồ, một người đeo mặt nạ Quỷ Sát, cho nên không nhìn rõ biến hóa trên khuôn mặt.
- Vù!
Sau thời gian hai nén hương, xa xa một cơn gió bay tới, ngưng kết ở trước mặt Lục Ly. Dạ Kiêu đã trở lại, hắn chắp tay nói:
- Tới rồi, sau ba nén hương nữa là đến bên này.
- Tốt!
Lục Ly hơi gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, trong linh hồn không có một gợn sóng. Dường như chiến đấu sắp phát sinh chỉ là cấp bậc Hồn Đàm, chứ không phải Quân Hầu cảnh.
Trong ánh mắt Minh Vũ lộ ra một tia thưởng thức, cho dù bên này chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng dù sao Lục Ly cũng chỉ mới mười sáu tuổi, thực lực Hồn Đàm cảnh, đối mặt với chiến đấu cấp bậc này không ngờ vẫn thong dong lạnh lùng như vậy, con trai của Lục Nhân Hoàng quả nhiên bất phàm.
Thời gian từng chút trôi qua, sau hai nén hương, phía nam truyền đến một tiếng xé gió, tiếp theo một điểm đen nhỏ đang không ngừng phóng to, một chiếc phi thuyền thiết giáp phá không mà đến.
Vũ Hóa Thần đứng ở phía trước phi thuyền thiết giáp, phía sau là ba Bất Diệt cảnh, mười mấy Mệnh Luân cảnh. Không phải hắn không muốn mang theo nhiều võ giả hơn, mà là Bất Diệt cảnh của Vũ gia chỉ còn lại ba người...
Dáng người của hắn rất khôi ngô, đứng trên giáp bản, giống như một con cự thú hình người tỏa ra hung uy khó hiểu. Trong mắt hắn đều là sát ý và giận dữ, trong lòng thầm quyết định lần này không chỉ phải giết chết Lục Ly, còn phải trảm sát tất cả mọi người trong phạm vi thế lực của Lạc Thần Đảo, một người cũng không bỏ sót.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp đạt tới tốc độ cao nhất, rất nhanh liền phá không mà đến, phương hướng không nhắm tới tiểu đảo, chắc sẽ bay qua cách tiểu đảo một dặm.
Lực cảm giác của Vũ Hóa Thần rất khủng bố, khi cách tiểu đảo mười dặm, con ngươi lồi lên của Vũ Hóa Thần quét về phía tiểu đảo. Sau khi hắn mơ hồ cảm giác được bốn bóng người, lập tức vung tay nói:
- Dừng lại.
Một võ giả Mệnh Luân cảnh vội vàng khống chế chiến thuyền dừng lại, ánh mắt Vũ Hóa Thần nhìn về phía tiểu đảo với vẻ nghi ngờ, cự ly hơi xa, hắn không cảm ứng được cảnh giới của họ, chỉ biết bên này có bốn người.
- Thu liễm khí tức một chút.
Lục Ly nói khẽ, sau đó cao giọng hét lớn:
- Vũ tộc trưởng, tại hạ Lục Ly đặc biệt đến cung nghênh.
Mười mấy người trên phi thuyền đều ầm ĩ cả lên, Lục Ly không ngờ dám xuất hiện ở đây? Còn cố ý tới đón bọn họ? Nếu Lục Ly không phải bị điên thì chính là có chỗ dựa nào đó.
Hung quang trong mắt Vũ Hóa Thần lập tức sáng lên, sau đó phất tay nói:
- Tới gần một chút, lão Lục, đi tra xét tình huống xung quanh.
Vỳ.
Một Bất Diệt cảnh bay xuống khỏi phi thuyền thiết giáp, bay tới phụ cận tra xét tình báo. Phi thuyền chậm rãi tới gần, thần niệm của Vũ Hóa Thần quét về phía trước, muốn tra xét tình huống của Lục Ly và ba người phía sau.
Chờ sau khi phi thuyền tới gần ba bốn dặm, Vũ Hóa Thần cuối cùng cũng đã điều tra xong, sát khí trên người trên người cũng càng lúc càng thịnh. Phía trước đúng là Lục Ly, hắn đã xem qua bức họa của Lục Ly rất nhiều lần, tôn tử Vũ Linh Hư của hắn chính là bị Lục Ly giết chết.
Có điều hắn lại không mạo muội hành động, bởi vì ba người đứng phía sau Lục Ly. Một người hắn có thể tra xét rõ, chính là Minh Vũ, mặt nạ Quỷ Sát không thể giấu được sự tra xét của Quân Hầu cảnh. Hai người khác thì hắn lại không thể tra xét được rõ ràng, hơn nữa... Cũng không cảm ứng được cảnh giới.
Không tra rõ được mặt, vậy có thể dùng bí thuật cường đại để giải thích, nhưng cảnh giới cũng không tra xét được thì lại có chút dọa người, vạn nhất là hai Nhân Hoàng thì sao?
- Không thể là Nhân Hoàng!
Vũ Hóa Thần rất nhanh liền phủ định suy nghĩ này, nếu phía sau Lục Ly có hai Nhân Hoàng đi theo, lúc này e là đã sớm giết tới Bạch Đế Sơn rồi.
Nếu là hai Quân Hầu cảnh thì sao?
Trong lòng Vũ Hóa Thần có chút lo lắng, vạn nhất là Quân Hầu cảnh thì hắn hôm nay e là phải ngã xuống ở đây rồi. Mắt hắn lấp lánh, có chút tiến thoái lưỡng nan.
Vù.
Bất Diệt cảnh hắn phái ra rất nhanh đã bay về, chắp tay nói:
- Tộc trưởng, phụ cận không có ai, chỉ có bốn người bọn họ.
Vũ Hóa Thần vẫn không nói gì, khống chế phi thuyền dựng lại tại chỗ, trong lòng đang thiên nhân giao chiến.
- Ha ha ha!
Lục Ly ngửa mặt lên trời cười ha hả, giễu cợt nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi từ Thiên Ngục Thành xa xôi vạn dặm chạy tới đây, không phải là vì giết ta sao?
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất