Chương 400: Vua không ngai
Yên phu nhân phái quân đội võ giả đi tiếp quản địa bàn đã thất thủ, có điều cũng chẳng có gì để tiếp quản. Rất nhiều thành trì đều bị san thành bình địa, tất cả thứ tốt đều bị cướp sạch, dược thảo trong dược điền cũng bị nhổ hết.
Rất nhiều gia tộc của Thiên Đảo Hồ bắt đầu dẫn đội đuổi giết, Thiên Đảo Hồ chết nhiều người như vậy, lúc này đang đại thắng tất nhiên phải thừa thắng xông lên.
Yên phu nhân không để ý tới những quân đội truy kích, chỉ bảo bọn họ đừng đuổi giết ra khỏi Thiên Đảo Hồ là được. Lần này người của Thiên Đảo Hồ đã chết quá nhiều, cho họ phát tiết một chút lửa giận cũng tốt.
Sau khi Lục Ly rời khỏi hội đấu giá, không tới Bạch Đế Sơn, mà là trực tiếp trở về Lạc Thần Đảo. Hắn có chút không dám gặp Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương.
Đỗ Tranh tặng một phần hậu lễ, chỉ cần Lục Ly hiện tại muốn, hắn lập tức có thể trở thành vương của Thiên Đảo Hồ, tiếp theo thì nhất thống Bắc Mạc, trở thành Đại Đế mới.
Đáng tiếc...
Đỗ Tranh không hiểu Lục Ly, phương thức tặng lễ này không đúng.
Lục Ly không chỉ không quá cảm kích, ngược lại trong lòng còn có chút kháng cự với người như Đỗ Tranh. Vì lợi ích, không tiếc kéo theo nhiều người vô tội như vậy chôn cùng, người này là kẻ điên.
Không thể phủ nhận một điều!
Lục Ly hiện tại đích xác đã trở thành cứu thế chủ và thủ hộ thần, vua không ngai của Thiên Đảo Hồ, cũng chỉ có Lục Ly mới có thực lực thủ hộ Thiên Đảo Hồ. Chỉ cần một ngày Lục Ly chưa chết, ba vương tộc lớn e là vĩnh viễn sẽ không dám tấn công Thiên Đảo Hồ, Lục Ly trở thành Thiên Ngục Lão Nhân thứ hai rồi.
Chân tướng của sự thật thì chỉ có số ít người biết, rất nhiều người cũng chỉ là hoài nghi, ngoài mặt nhìn thì là Lục Ly ngăn cơn sóng dữ, trấn áp cường giả ba nước, cứu vớt Thiên Đảo Hồ.
Tin tức này giống như hoa tuyết truyền ra, cái tên Lục Ly cũng vang vọng toàn bộ Thiên Đảo Hồ. Một số người sống sót đều bắt đầu lập bài vị trường sinh, ngày đêm cúng bái Lục Ly.
...
Đại quân thế tới rào rạt, lại về cũng nhanh!
Chỉ mười ngày, tất cả đại quân đến xâm phạm đều rút lui, toàn bộ các đảo của Thiên Đảo Hồ đều khôi phục. Người bị thương bắt đầu được cứu trị, người chết thì thi thể được an táng, rất nhiều hồ nước bị máu nhiễm đỏ của Thiên Đảo Hồ lại trở nên trong suốt.
Thiên Đảo Hồ khôi phục bình tĩnh, nhưng rất nhiều người lại đã không còn. Bố cục thế lực của Thiên Đảo Hồ bị phá vỡ. Có gia tộc lúc trước chiếm cứ đảo cấp bốn hiện giờ cường giả bị chết quá nhiều, đã không còn thực lực uy hiếp tứ phương, khó tránh khỏi sẽ bị người ta ngấp nghé. Tuy trong thời gian ngắn không ai dám động thủ, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị gia tộc còn lại cướp đoạt.
Bạch Đế Sơn là một mảng bình tĩnh, người của Thiên Ngục Thành dường như cũng ít đi nhiều. Hiện tại náo nhiệt nhất ngược lại là Lạc Thần Thành, tộc trưởng các gia tộc và thủ lĩnh các thế lực của Thiên Đảo Hồ đều thăm hỏi vua không ngai của Thiên Đảo Hồ.
Lục Ly không gặp một ai, bảo Liễu Di và Cửu trường lão đi tiếp đãi, thật sự không nên để Vũ Hóa Thần ra mặt. Hắn một mình ở hậu viện mười ngày, vẫn chưa chưa nghĩ ra nên đi gặp Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương thế nào.
Ngày thứ mười một, Lạc Thần Thành có một khách nhân đặc biệt, Yên phu nhân đã tới.
Người này thì Lục Ly không thể không gặp, hắn bảo Liễu Di dẫn Yên phu nhân vào hậu viện, ở trong một thiên điện gặp mặt Yên phu nhân.
Minh Vũ đứng sau lưng Lục Ly, vẫn đeo Quỷ Sát Quỷ Sát. Yên phu nhân không còn tiều tụy như ngày đó, người mặc váy đen, bên tai đeo hai chuỗi hạt châu đen, trên cổ cũng đeo vòng cổ làm bằng trân châu đen, càng làm tôn lên da thịt trắng ngần của nàng ta, lộ ra vẻ lãnh diễm vô cùng.
Yên phu nhân vào một mình, sau khi tiến vào nàng ta cúi người thi lễ, cung kính nói:
- Thiếp thân Bạch Yên bái kiến Lục công tử.
Đây hoàn toàn là tư thái hạ nhân thấy thượng vị giả, Lục Ly có chút xấu hổ sờ sờ mũi nói:
- Phu nhân ngồi đi, người đâu, dâng trà.
Thị nữ dâng trà thơm, Yên phu nhân không uống, nhìn Minh Vũ, thản nhiên nói:
- Lục công tử, ta có thể nói riêng mấy câu với ngươi không?
Mắt Minh Vũ lạnh lùng đảo qua, trên người tràn ngập sát khí, Lục Ly lại xua tay nói:
- Minh Vũ, ngươi lui xuống trước đi.
Minh Vũ ném cho Yên phu nhân một ánh mắt cảnh cáo, thân thể lóe lên lui xuống. Lục Ly càng cảm thấy xấu hổ, ho khan một tiếng, nói:
- Phu nhân, tình huống của Bạch Đế Sơn như thế nào rồi? Cục diện của nơi khác trên Thiên Đảo Hồ đã được khống chế chưa?
- Nhờ phúc của Lục công tử, Bạch Đế Sơn rất ổn!
Yên phu nhân hơi gật đầu, sau đó lại có chút chua nói:
- Về phần... Tình huống nơi khác, Lục công tử chắc rõ hơn thiếp thân chứ? Những đảo chủ tộc trưởng đó mỗi ngày đều chạy tới chỗ ngài, lúc này bên ngoài vẫn có mấy chục người kia kìa!
Lục Ly nghe ra vẻ ghen tị trong lời nói của Yên phu nhân, cũng biết nàng ta muốn biểu đạt gì. Bạch gia trước kia là bá chủ của Thiên Đảo Hồ, hiện tại lại không ai chạy tới Bạch Đế Sơn, mỗi ngày đều chạy tới Lạc Thần Thành. Vị trí bá chủ của Thiên Đảo Hồ đã đổi chủ, trong lòng Yên phu nhân có chút ghen tị và u oán là cũng có thể lý giải,
Lục Ly trầm mặc một lát, rất nghiêm túc nói:
- Phu nhân, ngươi không cần dùng ngôn từ chèn ép ta. Lục mỗ chưa bao giờ có lòng xưng bá, Thiên Đảo Hồ vẫn là của Bạch gia các ngươi. Không bao lâu nữa ta sẽ rời đi, hơn nữa không phải rời khỏi Thiên Đảo Hồ, mà là rời khỏi Bắc Mạc, có lẽ. .. Cả đời này sẽ không trở lại.
Lần này nếu không phải bởi vì Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, Lục Ly đã sớm đưa Liễu gia vào tiểu thế giới, để Minh Vũ mang theo tới Trung Châu.
Hắn muốn đi tìm Lục gia, muốn tới Thanh Châu đoạt lại Lục Linh.
Tâm tư của hắn không ở Thiên Đảo Hồ, càng không có tâm tư muốn trở thành bá chủ. Cho nên phần hậu lễ này của Đỗ Tranh, xem như không tặng đúng người.
Chuyến này tới Trung Châu không biết bao lâu, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì. Hắn không chỉ muốn tới Trung Châu, còn muốn tới Thanh Châu.