Chương 115: Trương Chính Đạo trợ công (2)
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vương Khả? Bọn họ đi theo Vương Khả sao? Tin tức này có chính xác không? Vương Khả xuất hiện, chẳng lẽ không bị đám người kia ăn tươi nuốt sống, sao còn có thể dẫn mọi người đi theo hắn được chứ?
- Cái gì? Muốn tiêu diệt toàn bộ Nhiếp gia chúng ta?
Tin tức truyền đến khiến cho toàn bộ Nhiếp gia rối loạn.
Khi Vương Khả đi đến trước cửa ra vào của Nhiếp gia, Nhiếp gia đã sớm đóng chặt cửa lớn.
Con bà nó, tại sao lại có chuyện như vậy cơ chứ? Thật là tà môn!
- Gia chủ đâu? Gia chủ ở đâu, nhanh thông báo cho gia chủ biết!
- Không, không biết gia chủ đã đi đâu?
- Ai biết gia chủ ở đâu không?
Đáng tiếc, hỏi một vòng, toàn bộ người của Nhiếp gia đều không biết Nhiếp Thiên Bá ở đâu. Mà mấy người biết tung tích của Nhiếp Thiên Bá thì đã sớm nhận được mệnh lệnh của Nhiếp Thiên Bá, cho dù ở bên ngoài xảy ra bất kỳ chuyện gì thì cũng không được quấy rầy Nhiếp Thiên Bá.
Trước cửa ra vào Nhiếp gia.
- Phá cửa cho ta!
Vương Khả chỉ vào cửa lớn quát.
Nhưng giờ phút này chúng bỗng nhiên cường giả lại trầm mặc.
Vừa rồi ở trên đường mọi người không ngừng kêu gào nhiệt huyết sôi trào. Vừa tới nơi này, lửa giận trong lòng bọn họ lại hơi lắng xuống. Dù sao, Nhiếp Thiên Bá đã xây dựng ảnh hưởng quá lớn ở trong Chu Tiên Trấn này, chẳng lẽ bọn họ phải triệt để xé rách da mặt với Nhiếp gia hay sao?
Phá cửa thì dễ, quan trọng là ai người xuất thủ đầu tiên? Ai cũng không muốn làm người dẫn đầu. Vạn nhất để Nhiếp Thiên Bá chạy, sau này hắn trở về trả thù, như vậy nhất định người phá cửa đầu tiên sẽ là người chịu tội nha.
Vương Khả vừa nhìn phản ứng của mọi người là hắn đã hiểu nguyên do trong đó. Hắn biết rõ giờ phút này hắn phải cho mọi người thêm một mồi lửa nữa.
Vương Khả đang muốn lên tiếng thì đột nhiên ở phía xa có một vệt sáng bay về phíaChu Tiên Trấn.
- Vương Khả? Vương Khả, ngươi ở đâu? Mau đi cùng ta!
Một tiếng quát vang lên.
Người ở trên bầu trời chính là Trương Chính Đạo đang vội vàng chạy đến. Hắn muốn mang Vương Khảđi để chia sẻ áp lực của bản thân. Dù sao, ở trong mắt của Trương Chính Đạo, nhất định một mình Vương Khả sẽ không làm nên được chuyện gì.
- Trương Chính Đạo, tên đáng chết nhà ngươi, sao ngươi lại chạy tới Chu Tiên Trấn?
Đột nhiên Vương Khả cả kinh kêu lên.
Các cường giả Chu Tiên Trấn kinh ngạc.
- Trương Chính Đạo? Ta đã nghe Nhiếp Thiên Bá nói qua, là tên lừa đảo cùng bọn với Vương Khả, thực lực cực yếu, thực lực chỉ có Tiên Thiên cảnh mà thôi!
Có người ngạc nhiên nhìn về phía Trương Chính Đạo đang ở giữa không trung.
- Con bà nó, lời nói của Nhiếp Thiên Bá có thể tin được hay sao? Đây mà mà Tiên Thiên cảnh sao?
- Nếu là Tiên Thiên cảnh, cho dù có phi kiếm thì cũng không đủ chân khí, chân nguyên để ngự kiếm phi hành. Tiên Thiên cảnh nhiều nhất chỉ có thể khống chế phi kiếm, phi hành vờn quanh bản thân mình mà thôi. Chỉ có Kim Đan cảnh mới có thể giẫm lên phi kiếm để phi hành. Trương Chính Đạo này đâu phải là Tiên Thiên cảnh? Đây chính là Kim Đan cảnh đó!
- Kim Đan cảnh Kim Ô Tông? Gọi thẳng tên huý của Vương Khả? Quả nhiên Vương Khả đã bái vào làm môn hạ của Kim Ô Tông, Vương Khả không lừa chúng ta!
Các gia chủ ở chung quanh không ngừng nghị luận, cả đám bắt đầu trở lên rối loạn.
Trương Chính Đạo ở giữa không trung cũng nghe thấy tiếng la của Vương Khả, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía đối phương, lập tức nhìn thấy Vương Khả đang bị mấy ngàn người vây quanh.
Hai mắt hắn bỗng nhiên trợn tròn lên.
- Không thể nào, không thể nào, không phải Vương Khả chỉ có một mình thôi sao? Hắn tìm ở đâu ra nhiều người đi theo hắn như vậy cơ chứ? Là người trong Chu Tiên Trấn sao? Không phải tất cả bọn họ đều muốn ăn sống nuốt tươi Vương Khả hay sao? Sao tất cả lại đang ủng hộ, đi theo Vương Khả cơ chứ?
Trương Chính Đạo kinh ngạc bay tới.
Trương Chính Đạo không thể nào hiểu được, không phải các ngươi đang muốn giết Vương Khả sao? Sao tất cả mọi người lại đi theo Vương Khả chứ?
Ta cho rằng Vương Khả không đối phó được với Nhiếp gia, không cứu được U Nguyệt công chúa cho nên mới định trở về chơi Vương Khả một vố. Cái này, cái này, có phải ta đã làm hỏng chuyện tốt rồi hay không?
- Trương Chính Đạo, không phải ta bảo ngươi né Chu Tiến trấn ra hay sao? Sao ngươi lại chạy tới Chu Tiên Trấn? Ngươi muốn làm hỏng chuyện lớn của ta sao? Ngươi đến lúc này đã làm xáo trộn kế hoạch của ta! Ngươi muốn bị Nhĩ Thượng Tư trách phạt hay sao?
Vương Khả trừng mắt nổi giận nói.
Hắn có thể đoán ra được, Trương Chính Đạo vừa tới đây, rất nhanh đám người Trương Thần Hư sẽ chạy tới đây, như vậy hắn phải làm gì đây? Kế hoạch mà ta thúc đẩy đã sắp đến thời khắc mấu chốt nhất rồi.
- Ta, ta muốn giúp ngươi một tay!
Trương Chính Đạo nói.
Trương Chính Đạo tự biết đuối lý, bản thân mình phá hỏng chuyện lớn của Vương Khả, vạn nhất không cứu được U Nguyệt công chúa ra ngoài thì hắn thảm rồi! Thế nhưng đến thì cũng đã đến rồi. Hắn cũng không thể nói là ta tới chơi ngươi mà chỉ có thể nói là tới giúp đối phương mà thôi.
- Ta cần ngươi giúp sao? Chúng ta mỗi người một chuyện, liên quan cái rắm gì tới nhau chứ! Ngươi đi làm tốt chuyện của ngươi đi!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ta? Ta, ta không làm được, Vương Khả, chân nguyên của ta sắp tiêu hao hết rồi, nếu cứ tiếp tục phi hành như vậy ta sẽ xong đời!
Trương Chính Đạo lập tức tố khổ.
- Xong đời? Ai xong đời? Ai bảo ngươi phi hành chứ?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Còn không phải do ngươi hại hay sao? Dù ta chạy tới đâu thì bọn chúng cũng có thể biết rõ ta đang ở đâu, nếu như không phi hành thì ta còn có thể làm gì được chứ? Ta sắp mệt chết rồi nha!
Trương Chính Đạo tố khổ.
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo, nói:
- Có phải đầu ngươi vô nước rồi không? Trước kia ta thấy ngươi thật là cơ trí, sao bây giờ ta lại thấy ngươi ngu ngốc như vậy cơ chứ?
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Trương Chính Đạo trừng mắt, có chút không vui nói.
- Phi hành là sở trường của bọn hắn, ngươi dùng điểm yếu của ngươi để so với sở trường của bọn hắn, không phải đầu ngươi có bệnh thì là cái gì?
Vương Khả trợn mắt nói.