Chương 139: Mưa Đúng Lúc Chu Yếm
Vương Khả chưa từng nhìn thấy xiềng xích trói buộc công chúa U Nguyệt, nhưng cũng đoán được nó là một cái pháp bảo, xiềng xích này, một nửa ở bên trong đại điện trói buộc công chúa U Nguyệt, một nữa khác lại theo khe cửa kéo dài ra bên ngoài?
- Gia chủ, xiềng xích này có vấn đề, chỉ sợ chúng ta đụng một cái, người bên ngoài sẽ biết!
Sắc mặt Tam thúc công trở nên khó coi, nói.
- Đúng vậy, gia chủ, bây giờ còn cứu công chúa U Nguyệt không? Một khi cởi xiềng xích ra, toàn bộ chúng ta sẽ bại lộ?
Lại một tên đệ tử Vương gia lo lắng nói.
Vẻ mặt Vương Khả cũng rất phiền muộn, cứ tưởng là kế hoạch không chê vào đâu được, tại sao lại xảy ra tình huống này? Làm sao cứu công chúa U Nguyệt đây?
Ngay ở thời điểm Vương Khả hết đường xoay xở.
- Gia chủ, có người đến!
Tam thúc công biến sắc, vung tay lên.
- Hô! Hô! Hô!
Đệ tử Vương gia nhanh chóng nhảy vào hầm, hơn nữa che đậy cửa hầm trên sàn nhà lại, khiến cho không ai có thể phát hiện ra có người đã tới đây.
Còn Vương Khả lại nhảy một cái, trốn trên xà nhà, trong nháy mắt bên trong đại điện trở nên im ắng.
Chỉ thấy, có một bóng người từ cửa thiền điện đi tới.
- Chu Yếm? Thương thế tốt rồi sao?
Vương Khả trên xà nhà kinh ngạc nói.
Giờ phút này, vẻ mặt Chu Yếm vui mừng, trong tay nắm một bộ Kim Ti Thủ Sáo, hết sức hưng phấn đi đến trước mặt công chúa U Nguyệt.
- Ha ha, mất bao công sức ta mới trộm được cái Kim Ti Thủ Sáo này từ trong tay thúc tổ. Không cần lo lắng thúc tổ trách tội, ta không lấy những vật khác trên người công chúa U Nguyệt, chỉ cần cái vòng tay này! Đến lúc đó, trả Kim Ti Thủ Sáo về chỗ cũ, thần không biết, quỷ không hay, ha ha, ta vẫn là Đại Thanh chi vương!
Chu Yếm hưng phấn nói.
Cổ tay công chúa U Nguyệt cũng bị xiềng xích trói, không mở xiềng xích ra, căn bản không thể lấy vòng tay xuống được.
Chu Yếm mang theo Kim Ti Thủ Sáo, chụp vào phía trên xiềng xích, cái xiềng xích kia giống như thuận theo, mặc cho Chu Yếm nhẹ nhàng cởi ra, vậy mà một nửa xiềng xích ở ngoài cửa, không có một chút động tĩnh.
Vương Khả trên xà nhà trừng to mắt, tên Chu Yếm này là phúc tinh của ta sao? Mưa thật đúng lúc! Lần nào cũng ở thời điểm ta cần nhất, đến giúp ta? Lần trước giao đấu Nhiếp Thiên Bá, hiện tại biết xiềng xích trên người công chúa U Nguyệt là pháp bảo, tới cũng quá đúng lúc rồi!
- Tốt, tốt, thừa dịp không có người, tiếp tục, tiếp tục, ha ha!
Chu Yếm hưng phấn hạ giọng.
Chu Yếm cởi trói quá mức chăm chú, hoàn toàn không có phát hiện, sau lưng đã nhiều hơn một người đàn ông. Không phải ai khác, chính là Vương Khả từ trên xà nhà đi xuống.
Vương Khả cẩn thận từng li từng tí, lòng bàn tay cuốn ra một cái chân khí cầu.
Hỗn loạn chân khí hội tụ trong lòng bàn tay, Vương Khả từng chút tới gần. Sư tử vồ thỏ, cũng dùng toàn lực! Mặc dù tu vi Chu Yếm yếu ớt, nhưng mình cũng không thể khinh thường.
Sau khi Chu Yếm tháo gỡ một phen, rốt cục cũng cởi được Hồng Y Tỏa trên người công chúa U Nguyệt xuống, đang muốn đi lấy cái vòng tay kia.
Đúng lúc này, đột nhiên ngoài điện truyền đến một tiếng hét to:
- Minh Ma đại hội bắt đầu!
- Tốt!
Tiếng chúng tà ma cùng nhau hò hét ở ngoài điện truyền đến.
Tiếng hét này khiến Chu Yếm giật mình, theo bản năng nghiêng đầu sang chỗ khác, muốn đi nhìn cửa lớn, lại vừa vặn thấy được Vương Khả ở trước mặt.
Vương Khả, Chu Yếm, bốn mắt nhìn nhau. Hai người cũng khẽ giật mình.
Vương Khả không nghĩ đến Chu Yếm bỗng nhiên quay đầu. Chu Yếm cũng không nghĩ đến sau lưng còn có một người đứng.
Suýt chút nữa Chu Yếm bị dọa cho nhảy dựng lên, theo bản năng muốn hô to một tiếng, Vương Khả vượt lên trước một bước, dùng tay phải tụ đầy hỗn loạn chân khí, trùm lên mặt Chu Yếm, bịt kín miệng Chu Yếm, không cho hắn phát ra âm thanh, không cho hắn tiết lộ hành tung của bản thân.
Chu Yếm không phát ra được âm thanh, trong nháy mắt, ánh mắt lại trừng lớn.
Bên trong vương cung Đại Thanh!
Nhiếp Thiên Bá không cách nào tham dự Minh Ma đại hội, một mực canh cánh trong lòng, lại không nghĩ tới bản thân đã sớm bại lộ bí mật nhập ma, chỉ có thể chờ đợi Nhiếp Diệt Tuyệt an bài, kiên nhẫn chờ đợi.
Bởi vì Chu Yếm sắp xếp, nên thị vệ trong vương cung không dám quấy rầy đám tà ma này, vương cung Đại Thanh đã sớm là quần ma loạn vũ.
Quần ma nhìn về vị trí cung điện công chúa U Nguyệt, Nhiếp Thiên Bá ngay cả tới gần cũng không làm được, chỉ có thể đi dạo xung quanh vương cung. Đồng thời từ trong miệng tà ma, biết được chân tướng bản thân 'Hôn mê'.
- Ta cùng Chu Yếm đồng quy vu tận? Vương Khả là đệ tử Ma Giáo?
Đột nhiên Nhiếp Thiên Bá sợ hãi kêu lên.
- Đúng vậy, chút nữa Vương Khả còn tới tham gia Minh Ma đại hội, ngươi không tin, đến lúc đó ngươi tự mình hỏi hắn đi!
Một tên tà ma trầm giọng nói.
Mặt Nhiếp Thiên Bá tràn đầy lửa giận.
Lừa đảo! Vương Khả, cái tên đại lừa gạt này! Không phải hắn bái nhập môn hạ Thiên Lang Tông rồi sao? Còn nói mình là đệ tử Ma Giáo? Làm gì có chuyện mình cùng Chu Yếm đồng quy vu tận? Rõ ràng là bị Vương Khả hại chết.
Giải thích chân tướng?
Không được, bây giờ nói, ai sẽ tin mình? Tìm Chu Yếm, để Chu Yếm cùng mình thông báo cho mọi người, hai chúng ta chính là bị Vương Khả hại chết, làm sao Vương Khả có thể đến tham gia Minh Ma đại hội chứ? Hắn đã sớm chạy, nhất định phải để một nhóm tà ma đuổi theo giết tên lừa gạt Vương Khả này.
Nói làm là làm, Nhiếp Thiên Bá đi xung quanh tìm Chu Yếm.
Rốt cục, lúc chạng vạng tối, nhìn thấy Chu Yếm giống như đang lén lút trở lại thư phòng, hơn nữa đuổi tất cả thị vệ, cung nữ ra.
- Hả? Minh Ma đại hội sắp bắt đầu, Chu Yếm không đi tham gia Minh Ma đại hội, lại về thư phòng làm gì?
Nhiếp Thiên Bá tò mò đi theo.
Nhiếp Thiên Bá ở bên ngoài thư phòng gọi một lần, không thấy Chu Yếm đi ra, liền lặng lẽ đẩy cửa lớn thư phòng.
Sau khi tìm tòi trong thư phòng một hồi, rốt cục phát hiện một cái địa đạo ở góc phòng, Chu Yếm đi quá nhanh, không có che đậy địa đạo.
- Địa đạo? Chu Yếm tiến vào địa đạo? Hắn muốn làm gì?
Nhiếp Thiên Bá tràn ngập tò mò.