Chương 161: Buổi Tối Tốt Đẹp
Người này không phải ai khác, mà chính là tù phạm chính đạo bị Đồng An An rút chân nguyên huyết vài ngày trước, nhị sư huynh Thiên Lang Tông.
Nhị sư huynh bị tỏa liên trói ở trên cây cột trong góc sơn động, cả người tóc tai bù xù, sinh cơ yếu ớt.
- Vương huynh đệ, đêm nay, ngươi cứ hưởng thụ cho tốt đi!
Bắc đổ thần vừa cười vừa nói.
Vương Khả:
-...
Hưởng thụ cái em gái ngươi ấy! Ngươi bị điên rồi? Đêm hôm khuya khoắt, nói chuyện bỉ ổi như vậy, lại dẫn ta đưa tới đây, là vì nhìn cái này sao?
- Ta không hiểu ý của ngươi?
Vẻ mặt Vương Khả xụ xuống.
- Hắn là người có phẩm chất tốt nhất trong đại lao Thần Long đảo chúng ta! Vương huynh đệ yên tâm, sẽ không để ngươi thất vọng đâu!
Bắc đổ thần khuyên nhủ.
Vương Khả:
-...
- Ta không quấy rầy Vương huynh đệ nữa, chúc ngươi có một đêm thật tốt!
Bắc đổ thần muốn lui ra khỏi phòng.
Vương Khả:
-...
Khinh người quá đáng. Mẹ nó, cái tên bệnh tâm thần nhà ngươi!
- Không được, ngươi ưa thích, chính ngươi ở lại đi, khẩu vị ta không nặng như vậy!
Vương Khả dậm chân, muốn trở mặt rời đi.
- Vương huynh đệ, Vương huynh đệ, ngươi làm sao vậy?
Bắc đổ thần lập tức giữ chặt Vương Khả.
Vương Khả lại súc tích chân khí cầu trong tay, ta thế nào? Ta muốn giết chết tên biến thái như ngươi!
- Vương huynh đệ, người nọ là nhị sư huynh Thiên Lang Tông, cường giả Kim Đan cảnh cao giai, mặc dù hiện tại chỉ còn lại một hơi, hơn nữa vài ngày trước bị đàn chủ rút lấy hơn phân nửa chân nguyên huyết, nhưng chân nguyên huyết của hắn vẫn là phẩm chất tốt nhất trong đại lao Thần Long đảo! Khó khăn lắm ta mới giúp ngươi tranh thủ được, ngươi rút chân nguyên huyế của hắn, sẽ có nhiều chỗ tốt đối với ngươi!
Bắc đổ thần lo lắng, giải thích với Vương Khả.
- Hả?
Vương Khả sững sờ.
Ngươi muốn ta tới rút chân nguyên huyết? Không phải để ta làm cái khác?
- Vương huynh đệ, không phải ngươi vừa mới nhìn mặt trăng, khô nóng khó nhịn sao?
Bắc đổ thần hỏi.
- Ta vừa rồi... !
Vương Khả ngạc nhiên.
Ta vừa rồi chỉ đơn thuần ngắm nhìn mặt trăng, ta nói mình khô nóng khó nhịn lúc nào? Là chính ngươi nói mà!
- Mặc dù ngươi bị ma chủng nhập thể, đã nhập ma, nhưng ngươi còn chưa có tiếp thụ qua ma hóa tẩy lễ, ngươi vẫn chưa qua lần nghiệp chướng thứ nhất, cho nên, ngươi vẫn không có ma khí! Nghiệp chướng lần thứ nhất này rất quan trọng, nếu chỉ ăn nghiệp chướng một phàm nhân, về sau muốn đột phá phải đi con đường rất dài, nhưng nếu lần thứ nhất ăn cường giả Kim Đan cảnh, phẩm chất chân nguyên huyết của hắn, có thể giúp con đường tu hành sau này của ngươi đột nhiên tăng mạnh! Cho nên, ta mới giúp ngươi lựa chọn một người tốt nhất!
Bắc đổ thần giải thích nói.
Vương Khả:
-...
Ngươi không nói sớm, hại ta hiểu lầm!
- Mỗi lần đến đêm trăng tròn, loại người mới nhập ma như ngươi, sẽ có dục vọng ăn thịt người mạnh mẽ, đây là khát vọng tới từ ma chủng, ngươi không đè nén được! Hai ngày nữa là tới đêm trăng tròn, bây giờ ngươi còn có thể chống đỡ một lần, nhưng càng ngày càng có dục vọng muốn ăn thịt người? Ta hao phí biết bao tâm tư giúp ngươi hoàn thành phần tội nghiệt thứ nhất này! Ăn tên nhị sư huynh Thiên Lang Tông này xong, ngươi liền thắng trên điểm xuất phát!
Bắc đổ thần cười khuyên nhủ.
Vương Khả: -...
- Vương huynh đệ, tại sao ngươi không nói chuyện? Chẳng lẽ ta hiểu lầm? Toàn thân ngươi cũng không có khô nóng?
Bắc đổ thần kinh ngạc nói.
Vương Khả lúng túng:
- Không, ngươi không hiểu lầm, là ta hiểu lầm, đúng là toàn thân ta có chút khô nóng khó nhịn!
- Ha ha ha, vậy là tốt rồi, vậy ngươi liền hưởng thụ đêm tuyệt với này đi!
Bắc đổ thần cười nói.
- Thế nhưng, không phải vị nhị sư huynh Thiên Lang Tông này, còn thừa lại một hơi thở sao? Ta thấy vẫn nên thôi đi?
Vương Khả cau mày nói.
Rút máu? Ta không có ống hút! Làm sao rút?
Người ta có hảo ý đưa than cho ta sưởi ấm, ta cũng không thể trở mặt dùng chân khí cầu đập lên mặt hắn được? Có thể kéo dài thì phải kéo dài!
- Vương huynh đệ, không liên quan, mặc dù hút tù phạm chính đạo cần danh ngạch và hạn mức, nhưng người này lại khác, không phải ngày đó ngươi cũng nhìn thấy rồi sao? Hắn bị đàn chủ rút chân nguyên huyết, nhưng đàn chủ vẫn để lại gần một nửa không rút, để hắn kéo dài tính mạng, hơn nữa tiếp tục tẩm bổ chân nguyên huyết mới, có điều tiểu tử này không biết tốt xấu, thế mà chơi tuyệt thực? Chính hắn không muốn sống, không chịu ăn, lại không chịu dùng linh thạch khôi phục chân nguyên, mặc cho thân thể chuyển biến xấu! Hắn không muốn sống. Vậy cũng không cần thiết giữ lại. Một nửa chân nguyên huyết cuối cùng của hắn, vừa vặn cho Vương huynh đệ hoàn thành tẩy lễ ma hóa! Dùng mệnh và chân nguyên huyết của hắn, giúp Vương huynh đệ đột phá to lớn nhất!
Bắc đổ thần giải thích nói.
Vương Khả đã hiểu, muốn nghiệp chướng, nhất định phải giết người? Rút chân nguyên huyết còn chưa đủ, phải rút đến lúc hắn chết thì nghiệp chướng mới thành, hoàn thành tẩy lễ ma hóa, có tội nghiệt, là sẽ có ma khí.
Thế nhưng, Vương Khả không có nhập ma, lại không có ống hút, càng ăn không được.
- Hảo ý của ngươi ta xin lĩnh tâm, đồ tốt như vậy, ta dùng cũng lãng phí, nếu không, để lần sau, lần sau đi?
Vương Khả muốn rời khỏi sơn động.
Lần sau? Bắc đổ thần mở to hai mắt nhìn.
Lần sau cái em gái ngươi ấy! Ta ở dưới mệnh lệnh của đàn chủ, phải giữ chân ngươi một đoạn thời gian, để ngươi không xuất hiện trước mặt người khác, bây giừo ngươi không chơi nữa, vậy chẳng phải kế hoạch của chúng ta bị hỏng sao? Ta đã tìm thứ tốt nhất cho ngươi, thế mà ngươi không động tâm?
- Vương huynh đệ, không cần lần sau, ngươi không biết, vì giúp ngươi xin người này, ta đã tốn rất nhiều công sức, ngươi cũng không thể để nỗ lực của huynh đệ uổng phí được!
Bắc đổ thần lo lắng nói.
- Thế nhưng, hắn bẩn quá, ta nhìn đã thấy hoảng! Lần sau, lần sau đi!
Vương Khả cự tuyệt nói.
Bắc đổ thần:
-...
Trong lòng Bắc đổ thần có cả vạn câu chửi rủa muốn nói.
- Cổ của hắn đã rửa sạch, ngươi rút chân nguyên huyết, cũng không cần những chỗ khác sạch sẽ? Nếu ngươi thực sự ghét bỏ, ta giúp ngươi rửa sạch sẽ?
Bắc đổ thần mong đợi nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả nhìn tên Bắc đổ thần này một chút, hình như Bắc đổ thần đang cố nén cái gì, giống như sắp tới ranh giới bùng nổ.