Chương 199: Ma Tôn Ngang Ngược
- Ma Tôn tha mạng, Ma Tôn tha mạng, chúng ta là bị thụ đàn chủ sai khiến, không, hắn không có tư cách gọi là đàn chủ, là tên hỗn đản Đồng An An kia sai khiến! Chúng ta nhất thời bị ma quỷ ám ảnh!
Nam đổ thánh lập tức cầu xin tha thứ.
- Hưu!
Ma Tôn búng một ngón tay cái, mi tâm Nam đổ thánh xuất hiện một cái lỗ thủng, trong nháy mắt, Nam đổ thánh ngã xuống đất tử vong!
Bảy tên tù phạm còn lại biến sắc.
- Còn không nói thật?
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Trong lúc nói búng tay một cái.
- Bành!
Đầu một một tù nhân khác lại xuất hiện lỗ thủng, trong nháy mắt chết.
Toàn thân sáu tên tù phạm còn lại căng cứng.
- Ma Tôn tha mạng!
Sáu tên tù phạm hoảng sợ nói.
- Còn không nói?
Ma Tôn lạnh lùng hỏi.
- Bành!
Đầu tên tù phạm thứ ba bị xuyên thủng, trong nháy mắt chết!
- Bành!
Đầu tên tù phạm thứ tư bị xuyên thủng, trong nháy mắt chết!
- Ta nói, ta nói!
Những tù phạm còn lại hoảng sợ nói.
- Ồ?
Ma Tôn lạnh lùng nhìn bốn người.
- Là, là Đồng An An tổ chức, những năm này hắn không ngừng mua chuộc chúng ta, chúng ta cũng lên thuyền của hắn rồi, căn bản không quay đầu lại được, gần đây chúng ta mới biết, phía sau Đồng An An, còn có một vị đường chủ ủng hộ hắn, cụ thể là đường chủ nào, chúng ta cũng không biết, chỉ nói, đường chủ không ưa hành động của Ma Tôn, cảm thấy ngươi nuôi tù phạm chính đạo và giáo lý Ma Giáo ta có xung đột, những tù phạm chính đạo kia, bắt được thì nên ăn bọn hắn, dựa vào cái gì mà chỉ có thể nuôi hút máu? Ma chính là ma, ma chính là ăn thịt người, nuôi nhốt tù phạm chính đạo, sẽ khiến cho ta Ma Giáo ta dẫn dần mất ma tính, cho nên, mới muốn giết Thánh Tử khiêu khích Ma Tôn, tiếp theo dao động uy tín và căn cơ của Ma Tôn, chúng ta, chúng ta cũng chỉ là bị lợi dụng. Chúng ta cho rằng mình làm thần không biết quỷ không hay, nhưng, nhưng... !
Một tù nhân hoảng sợ nói.
- Ồ, có người trong Ma Giáo không quen nhìn ta làm việc? Thật đúng là mất mặt xấu hổ, không dám ở chỗ sáng tìm ta lý luận, lại trốn phía sau động tay động chân?
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Ma Tôn tha mạng, chúng ta cũng chỉ là quân cờ mà thôi, cầu Ma Tôn tha mạng!
Bốn tên tù phạm hoảng sợ nói.
- Quân cờ? Đã biết mình là quân cờ, thì càng phải biết kết quả của quân cờ!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Vừa nói, Ma Tôn vừa giơ ngón trỏ tay phải ra, vạch một cái, giống như một thanh kiếm laser, xẹt qua cổ bốn tên tù phạm, trong nháy mắt, đầu bốn tên tù phạm bị cắt khỏi cổ.
- Trong Ma Giáo, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết! Còn dám ở sau lưng giở trò, kết quả như bọn họ!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Vâng!
Vô số đệ tử Ma Giáo quỳ lạy bên ngoài điện giật mình, không ngừng cúi lạy, không dám phản bác.
Vương Khả đứng ở một bên, sắc mặt co quắp lại, sát tính vị Ma Tôn này, thật là lớn!
- Truyền lệnh của ta, tất cả đệ tử Ma Giáo toàn lực lùng bắt Đồng An An! Không quan tâm sống hay chết! Che giấu Đồng An An, giết không tha! Lần này, kẻ đồng mưu cùng Đồng An An, giết không tha!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Vâng!
Ngoài điện truyền đến tiếng hô ầm ĩ của đệ tử Ma Giáo.
Lúc này Ma Tôn mới nhìn về phía Vương Khả.
- Vừa nãy ta nhìn ngươi, ngươi cứu Thánh Tử?
Ma Tôn trầm giọng nói.
Vương Khả nhìn cái mặt nạ ác quỷ kia, không dám thất lễ:
- Tiểu tử chỉ là tự vệ, đồng thời may mắn cứu được Thánh Tử!
- Cứu là cứu, bản tôn thưởng phạt phân minh, cứu Thánh Tử phải thưởng!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Vâng!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Ma Tôn, đây là lần thứ hai Vương Khả cứu ta! Hắn đã cứu ta hai lần!
Thánh Tử ở bên lập tức mở miệng nói.
- Hả?
Ma Tôn ngạc nhiên nhìn về phía Vương Khả.
- Không chỉ có như thế, Vương Khả còn một mình lấy được 'Thần Long Lệnh', kết quả Xà Vương thẹn quá hoá giận đến gây chuyện, Vương Khả đã hoàn thành nhiệm vụ năm đó Ma Tôn giao, hắn lấy được Thần Long Lệnh! Vương Khả, nhanh lấy ra đi!
Thánh Tử ở bên trợ giúp Vương Khả tranh công.
Vương Khả cười khổ, không muốn cái công lao này. Thoạt nhìn Ma Tôn quá lãnh khốc vô tình, hơn nữa tâm tính thay đổi khó lường, bản thân cũng không dám để hắn khắc sâu trí nhớ đối với mình.
- Nhanh lên, Vương Khả!
Thánh Tử hối thúc.
Vương Khả bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy ra Thần Long Lệnh.
Thánh Tử đoạt lấy, giúp Vương Khả đưa tới trong tay Ma Tôn.
Ma Tôn tiếp nhận, nhìn kỹ một hồi, sau đó trầm mặc.
- Thần Long Lệnh là nhiệm vụ mà lúc trước ta vì khích lệ đệ tử Ma Giáo, giao cho Xà Vương trông coi, đáng tiếc những năm này, Ma Giáo không có ai lấy được, hơn nữa dần dần không dám tới liều! Ngươi lấy tu vi Tiên Thiên cảnh, thế mà lấy được Thần Long Lệnh?
Ma Tôn híp mắt nhìn về phía Vương Khả.
Hiển nhiên, tu vi Vương Khả không thể gạt được Ma Tôn.
- Tiểu tử chỉ là may mắn, may mắn mà thôi!
Vương Khả cười khổ nói.
Bản thân không cần công lao này, ngươi đừng nhớ kỹ ta là được.
- Vận khí cũng là một phần của thực lực, ta không quản ngươi làm như thế nào lấy được, có thể mang Thần Long Lệnh về, thì có tư cách trở thành tân đà chủ, có thể mở một phân đà! Thu môn đồ khắp nơi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ta? Mở một phần đà, thu môn đồ khắp nơi?
Vương Khả há to mồm.
- Thần Long Lệnh, đặt ở gần Thần Long đảo, khi mở Thần Long phân đà, Thần Long đảo, ngày xưa có đàn chủ tọa trấn, đàn chủ chỉ nội thủ một đàn, không có quyền lực! Đà chủ ngoại có thể công, nội có thể thủ! Lấy được Thần Long Lệnh, có thể làm Thần Long đà chủ!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Vương Khả há mồm kinh ngạc, nói cách khác, đàn chủ Thần Long đảo, cũng nằm dưới sự quản lý của Thần Long đà chủ?
- Vương Khả, ngươi nhanh tạ ơn Ma Tôn phong thưởng đi, nhanh lên!
Thánh Tử ở bên cạnh kêu lên.
Vương Khả:
-...
Ta đây mơ mơ hồ hồ trở thành đà chủ Ma Giáo sao?
Vương Khả đang muốn mở miệng, đột nhiên ngoài điện truyền đến một tiếng hô to:
- Không được, Vương Khả không thể trở thành đà chủ Ma Giáo!
Một tiếng hô to, khiến tất cả đệ tử Ma Giáo ngoài điện đều hít vào một ngụm khí lạnh, ai thế? Trâu như vậy, thời điểm Ma Tôn nói chuyện, cũng dám phản đối?
Chỉ thấy một người đàn ông mặt mũi sưng vù, chống gậy, tập tễnh đi tới.