Chương 200: Ma Tôn Ngang Ngược
Sách được làm bởi Nhân
--------------------------
Bởi vì Ma Tôn ở đây, nên không ai dám tự tiện ngăn cản, mặc cho người kia chống gậy tiến vào đại điện.
- Vương Khả, có ta ở đây, ngươi vĩnh viễn không thành đà chủ Ma Giáo được! A, ha ha ha!
Người đàn ông thê thảm, mang theo vẻ hưng phấn nói.
- Ngươi là ai? Chúng ta quen biết nhau sao?
Vương Khả kỳ lạ nói.
Đám người cùng nhìn người đột nhiên tới.
- Ta? Ta là Chu Yếm! Ngươi khinh người quá đáng, hôm nay, ta phải ở ngay trước mặt Ma Tôn, vạch trần mặt nạ của ngươi!
Chu Yếm căm hận nói.
- Chu Yếm?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Hiện tại, làm sao có thể nhìn ra gương mặt Chu Yếm? Quần áo trên người rách tung toé, mặt mũi bầm dập, toàn thân càng là một khối xanh một khối tím, đây là Chu Yếm sao? Coi như tên ăn mày cũng không có thảm như hắn.
- Chu Yếm? Ngươi tới làm loạn gì vậy?
Chu Hồng Y chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Tại sao thằng cháu trai này càng ngày càng không có quy củ, không có đức hạnh vậy? Ngươi làm cái gì lại biến thành như vậy?
Chu Yếm chịu đựng uất ức, không có kể lể với Chu Hồng Y, mà cung kính bái lạy Ma Tôn.
- Khởi bẩm Ma Tôn, ta có chuyện quan trọng bẩm báo!
Chu Yếm lập tức nói ra.
- Hả?
Ma Tôn nhìn về phía Chu Yếm.
- Vương Khả không phải là đệ tử Ma Giáo ta, hắn là đệ tử chính đạo, hắn là đệ tử Trần Thiên Nguyên, tông chủ Thiên Lang Tông! Xin Ma Tôn minh xét!
Chu Yếm bẩm báo.
- Cái gì?
Tất cả đệ tử Ma Giáo ngoài điện đều trừng to mắt.
Tên Chu Yếm này nổi điên rồi sao. Chính đạo? Làm sao chính đạo có thể lăn lộn vào Ma Giáo ta?
Nhiếp Thanh Thanh suy yếu nằm trên mặt đất, lộ ra vẻ đắng chát, cuối cùng vẫn không qua được cửa ải này.
- Đệ tử chính đạo?
Bỗng nhiên Ma Tôn nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả nhíu chặt lông mày.
- Vương Khả, a, ha ha ha, ngươi không nghĩ tới sao, cuối cùng ngươi vẫn thua ở trong tay ta! Ngươi là chính đạo, ngươi căn bản không có ma khí! Hôm nay, ai tới cũng không thể nào cứu được ngươi! Vương Khả, ngươi nhất định phải chết, ha ha ha ha ha!
Chu Yếm nhìn về phía Vương Khả tuỳ tiện cười.
- Có ma khí, liền là ma đạo sao?
Vương Khả cũng khẩn trương nói.
- Không sai, dấu hiệu của ma đạo chính là ma khí! Nếu không phải vừa rồi bầy rắn đánh phá đại lao, ta cũng không có cơ hội trốn ra ngoài vạch trần ngươi, Vương Khả, ngươi nhất định phải chết! Ngươi nhất định phải chết! Ha ha ha, ai cũng không thể cứu được ngươi!
Chu Yếm cười to nói.
- Vậy ma khí có dạng gì?
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Ma khí? Giống như chân khí của ta, đó chính là ma khí! Chỉ cần ăn người, tội nghiệt bao khỏa chân khí, chính là ma khí, nhìn đi, đây là dấu hiệu ma đạo, ma khí, là màu đen, chính đạo không có, ta có ma khí, ngươi có sao? Ngươi có... ?
Chu Yếm trào phúng được một nửa, bỗng nhiên cương cứng ở nơi đó.
Bởi vì lòng bàn Vương Khả tay toát ra một cái chân khí cầu đen nhánh!
Nếu chân khí của Chu Yếm bị hắc khí quấn lấy một tầng, vậy chân khí của Vương Khả, liền đen xuyên tim, giống như một cái lỗ đen, đen nhánh khiến Chu Yếm tuyệt vọng.
Chu Yếm không thể tin dụi dụi con mắt, hô hấp dồn dập nhìn chân khí trong lòng bàn tay Vương Khả.
- Đây có được coi là ma khí không?
Vương Khả mờ mịt hỏi.
Trọc chân khí của Vương Khả đã biến thành đen, so với đại bộ phận ma khí còn muốn đen hơn! Đây là dấu hiệu ma đạo sao?
Chân khí đen như vậy, còn không phải là ma khí, vậy cái gì mới là ma khí?
- Ngươi, ngươi, ngươi... !
Chu Yếm hoảng sợ kêu lên.
- Phù phù!
Chu Yếm quỳ xuống.
- Ma Tôn tha mạng, ta bị Vương Khả lừa gạt, lúc trước hắn không phải như vậy, lúc trước hắn không phải như vậy, đệ tử Thiên Lang Tông đều nói hắn là chính đạo, ta bị lừa, Ma Tôn tha mạng!
Chu Yếm lập tức hoảng sợ không rõ kêu khóc.
Lúc trước Chu Yếm ở ngoài điện đã thấy rõ sát tính của Ma Tôn, lần này bản thân lừa dối Ma Tôn, không phải là xong con ong sao? Trời ạ, vì cái gì sẽ thành dạng này? Cứu mạng!
Chu Yếm tuyệt vọng cầu xin tha thứ, tại sao ta lại xui xẻo như vậy? Chết chắc, chết chắc rồi! Cái tên Vương Khả đáng chết này, ngươi đã nhập ma, sao không nói sớm, xong con ong rồi!
Ma Tôn liếc nhìn Chu Yếm, lại nhìn mắt Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi nói xử trí tên Chu Yếm này như thế nào?
Để Vương Khả tới xử trí bản thân? Trong nháy mắt, Chu Yếm bị dọa cho giật mạnh, ngẩng lên.
Chu Yếm sợ ngất rồi, là hôn mê thật sự! Thể xác tinh thần Chu Yếm vố mệt mỏi, lần này bị dọa, độc rắn trong cơ thể tấn công mạnh lên đại não, trong nháy mắt bị dọa ngất.
Chu Hồng Y ở một bên tỏ vẻ chán nản. Nhưng nhìn thấy Ma Tôn để Vương Khả trừng phạt Chu Yếm, Chu Hồng Y lộ ra một cỗ lo lắng, dù sao nó cũng là cháu ruột của mình!
Vương Khả nhìn thấy Ma Tôn hỏi thăm, trên mặt cũng là một trận đấu tranh, cuối cùng mở miệng nói:
- Việc này, không thể trách Chu Yếm!
- Hả?
Ma Tôn hiếu kỳ nói.
- Ma Tôn, việc này cơ mật, có thể đừng cho quá nhiều người biết được không?
Vương Khả lo lắng nói.
Ma Tôn vung tay áo.
- Bành!
Cửa đại điện ầm ầm đóng lại. Đệ tử Ma Giáo bên ngoài không nghe được thanh âm trong điện.
Đám người trong điện tò mò nhìn về phía Vương Khả.
- Không sai, Chu Yếm nói không sai, ta là đệ tử Trần Thiên Nguyên tông chủ Thiên Lang Tông, Chu Yếm không có nói mò!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Cái gì?
Chu Hồng Y sợ hãi kêu lên.
Nhiếp Thanh Thanh lại tỏ vẻ đắng chát, Vương Khả muốn kết thúc sao?
- Đệ tử Trần Thiên Nguyên? Làm sao có thể?
Thánh Tử kinh ngạc nói.
- Quả nhiên ngươi thừa nhận!
Ma Tôn lại cười lạnh nói.
Ma Tôn nói, khiến Vương Khả biến sắc, tình huống gì vậy? Ma Tôn biết rõ nội tình của ta? Vậy vừa rồi có ý gì?
Ma Tôn không nhắc tới việc này một chút nào, rất rõ ràng là chờ ta mở miệng, lúc trước ta không chuẩn bị bại lộ, nếu ta không bại lộ, vậy không phải là chết chắc sao?
Chu Yếm đến vạch trần ta, không phải là là hại ta, mà là giúp ta? Mang sự tình đặt lên trên mặt bàn?
Trong lòng Vương Khả cảm thấy vô cùng may mắn, tên Chu Yếm này thật đúng là người tốt! Giúp ta một chuyện lớn như vậy. Được rồi, ân oán lúc trước, coi như thanh toán xong!