Chương 202: Thần Long Đà Chủ Vương Khả
- Ta nghĩ xong rồi!
Vương Khả lập tức mở miệng nói.
- Ồ?
Ma Tôn sững sờ.
Đã nghĩ kỹ? Ngươi từng nghĩ qua rồi sao?
Không phải là Vương Khả đã nghĩ, quan trọng là qua hôm nay, bản thân còn có cơ hội nhìn thấy Ma Tôn hay không cũng chưa biết được, có chỗ tốt, không cầm trước, chờ sau này quá hạn thì tính sao?
- Nói!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Thuộc hạ đang nghĩ, đám tù phạm Thần Long đảo kia, có thể cho ta tùy tiện xử trí không?
Vương Khả mong đợi nhìn về phía Ma Tôn.
- Tù phạm? Ngươi muốn làm gì? Ăn hết?
Ma Tôn cau mày nói.
Trước đây bản thân định ra quy củ, không cho phép ăn tù phạm, tiểu tử này vừa mới lên làm đà chủ, đã muốn được đà lấn tới? Phá hư quy củ của ta sao?
- Không phải, ta muốn thả toàn bộ ra!
Vương Khả lắc đầu.
- Thả?
Đám người không hiểu nhìn về phía Vương Khả.
- Đúng vậy, hiện tại cả đám bọn họ gầy như da bọc xương, ép không được bao nhiêu chất béo, nếu Ma Tôn có dư thừa, trở về lại bù một đám tù phạm béo mập tới, những người này gầy thành da bọc xương, nuôi sẽ phí rất nhiều linh thạch! Thả đi?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Bọn họ là chính đạo, chỉ có thể giết chứ không thể thả đi!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Thế nhưng, Ma Tôn nói, bọn họ không tuyệt thực, không cho phép giết!
Thánh Tử ở bên hiếu kỳ nói.
- Chết đói cũng không thể thả!
Chu Hồng Y kiên quyết nói.
Ma Tôn lại híp mắt nhìn về phía Vương Khả:
- Tại sao ngươi muốn thả chính đạo?
- Ta? Ta muốn nhìn xem, lợi dụng những người da bọc xương này, có thể lại để cho ta trà trộn vào trong chính đạo hay không!
Vương Khả giải thích nói.
- Vương Khả, ngươi vẫn muốn trà trộn vào Thiên Lang Tông? Ngươi không sợ Trần Thiên Nguyên giết ngươi à?
Thánh Tử trừng mắt kinh ngạc nói.
- Ta, ta vẫn muốn thử xem! Đương nhiên, nếu Ma Tôn không cho phép, vậy cứ coi như ta chưa nói!
Vương Khả lập tức lắc đầu.
Ma Tôn nhìn Vương Khả một hồi lâu:
- Tiểu gia hỏa, ngươi rất can đảm, chỉ là một tiểu Tiên Thiên cảnh nho nhỏ, lại muốn chơi trò lừa bịp ở trước mặt Trần Thiên Nguyên? Ha ha, đã nhiều năm rồi, ta cũng mới nhìn qua một người lớn mật như ngươi!
Nhiếp Thanh Thanh ở một bên lộ ra vẻ quái dị, hắn đâu chỉ dám lừa dối ở trước mặt Trần Thiên Nguyên, mà hắn ở trước mặt ngươi cũng dám!
- Nói như vậy, Ma Tôn đồng ý?
Vương Khả vui mừng nói.
- Chỉ cần không phá hư quy củ của ta, vì Ma Giáo, ta cho phép!
Ma Tôn gật đầu một cái.
- Tạ Ma Tôn!
Vương Khả lập tức vui vẻ nói.
- Chuyện thứ hai thì sao?
Ma Tôn nhìn về phía Vương Khả.
- Chuyện thứ hai, Ma Tôn, không phải ngươi để cho ta thu môn đồ ở khắp nơi sao? Ta muốn xin ngài một người!
Vương Khả trông đợi nói.
- Ồ? Muốn ai?
Ma Tôn hiếu kỳ nói.
- Chính là nàng, Nhiếp Thanh Thanh!
Vương Khả chỉ Nhiếp Thanh Thanh nói.
- Cái gì?
Chu Hồng Y vừa trừng mắt.
Tiểu tử này, ngươi chán sống rồi sao?
- Ma Tôn, không phải ngươi muốn trừng phạt Nhiếp Thanh Thanh sao? Vừa vặn, nàng là một đại lão Nguyên Anh cảnh, phạt nàng làm môn đồ của một tiểu Tiên Thiên cảnh như ta đi, được không? Phần nhục nhã này, so với giết nàng còn lớn hơn, xin Ma Tôn đồng ý!
Vương Khả lập tức cung kính nói.
Nhục nhã Nhiếp Thanh Thanh? Chu Hồng Y có thể chịu được việc này sao? Hắn lập tức muốn nổi điên.
Nhưng phía sau lưng, bị Nhiếp Thanh Thanh nắm được thịt mềm, cấu véo.
- A a!
Chu Hồng Y đau đớn rít lên một tiếng.
- Chu Hồng Y, ngươi làm gì vậy?
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Không, không có việc gì! Yết hầu hơi khô, ho khan hai cái!
Chu Hồng Y buồn bực nói.
Ma Tôn:
-...
Ma Tôn không biết, Chu Hồng Y bị Nhiếp Thanh Thanh uy hiếp, không cho phép hắn phản bác. Chu Hồng Y cũng rất phiền muộn, Vương Khả đang nhục nhã nàng, sao nàng không phản đối?
Ma Tôn liếc nhìn Nhiếp Thanh Thanh, trầm ngâm một hồi:
- Được!
- Tạ Ma Tôn thành toàn!
Vương Khả vui mừng nói.
- Đã như vậy, cứ thế làm đi! Vương Khả, là Thần Long đà chủ mới, Chu Hồng Y, ngươi vừa vặn ở Thần Long đảo chữa thương, ngươi trước dẫn dắt hắn!
Ma Tôn dặn dò nói.
- Ma Tôn muốn đi?
Chu Hồng Y sững sờ.
- Không sai, ta muốn dẫn Thánh Tử rời đi có việc, hơn nữa, vừa rồi trên đường tới, phát hiện Trần Thiên Nguyên cũng đến Chướng Hải! Khả năng đang tìm kiếm tung tích Thần Long đảo. Bốn phía Thần Long đảo dày đặc sương mù, hắn còn không tìm được nơi đây, nhưng cũng không thể mặc cho hắn tiếp tục tìm, ta thuận tiện dẫn dắt hắn rời đi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Chu Hồng Y gật đầu một cái.
- Ma Tôn, hiện tại chúng ta phải đi à? Ta còn... !
Thánh Tử có chút không muốn rời xa Vương Khả.
- Lần này ngươi bị tập kích, nói rõ Thần Long đảo gặp nguy hiểm, cho dù hiện tại tra ra là Đồng An An sắp đặt, khó tránh khỏi còn có hung thủ khác ẩn nấp trong đám người. Cho nên, ngươi không thể ở lại, theo ta đi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Thánh Tử buồn bực nói.
- Két!
Ma Tôn hất tay áo lên, cánh cửa đại điện ầm ầm mở ra.
Vô số đệ tử Ma Giáo bên ngoài chờ đợi kết quả trong điện.
Chu Yếm nói Vương Khả là đệ tử chính đạo, Vương Khả lại có ma khí, không biết bên trong thế nào.
Mọi người trông ngóng, cánh cửa đại điện mở ra. Tất cả mọi người nhìn tới.
Chỉ thấy, Chu Yếm đã ngất đi, trong tay Vương Khả cầm Thần Long Lệnh?
Ma Tôn mang theo Thánh Tử, chậm rãi đi ra.
- Từ hôm nay trở đi, Ma Giáo mở thêm một phân đà, là Thần Long phân đà! Đà chủ, Vương Khả! Lấy Thần Long đảo làm cơ sở, nhận chức đà chủ Ma Giáo!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Tất cả đệ tử Ma Giáo cung kính trả lời.
- Bái kiến Thần Long đà chủ!
Vô số đệ tử Ma Giáo quỳ lạy.
Vương Khả:
-...
Bản thân thật sự trở thành đà chủ Ma Giáo sao? Vương Khả như nằm mơ.
- Vương Khả, cho ngươi thứ này!
Bỗng nhiên Thánh Tử đi đến chỗ Vương Khả.
- Hả?
Vương Khả sững sờ.
Thánh Tử đưa tay phải ra, chỉ thấy bỗng nhiên da thịt chỗ cổ tay tách ra, lộ ra xương cốt, xương cốt nhanh chóng sinh trưởng, chậm rãi toát ra một vòng tròn, tiếp theo từ trên cổ tay tách ra, bị Thánh Tử hái xuống.
- Vòng tay bằng xương?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Đây là từ trên xương cốt bản thân chụp xuống? Cái này bản lãnh gì?