Chương 214: Tây Lang Điện Hoài Nghi
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.
Thiết Lưu Vân, Mộ Dung Lục Quang tranh phong đối chọi, Vương Khả ở một bên khẽ nhíu mày.
Là Tây Lang Điện làm đúng chức trách, hay là có người muốn mưu hại mình?
- Nhị sư huynh, ngươi bớt giận!
Vương Khả lập tức giữ chặt Thiết Lưu Vân.
- Sư đệ, ngươi yên tâm, ngươi mới đến, không biết những năm này Tây Lang Điện làm khó bao nhiêu sư đệ của ta, hiện tại đánh chủ ý lên trên đầu ngươi? Có ta ở đây, sẽ không để cho ai bắt nạt ngươi!
Thiết Lưu Vân trầm giọng nói.
- Đa tạ nhị sư huynh!
Vương Khả xúc động gật đầu một cái.
Vương Khả quay đầu nhìn về phía Bạch Cân:
- Vị sư huynh Tây Lang Điện này? Ha ha, không biết, ngươi muốn ta chứng minh như thế nào? Muốn ta đánh chân khí ra ngoài, để cho các ngươi xem, có ma khí hay không sao?
Bạch Cân lắc đầu:
- Trước đây không lâu, đám tà ma Tôn Tùng ẩn núp, đã cho chúng ta cảnh báo, thủ đoạn tà ma càng ngày càng nhiều, nếu bọn họ có trọng bảo che giấu, hoặc là Ma Tôn tự mình thi pháp che giấu, cũng có thể che lấp ma khí!
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Vương Khả trầm giọng nói.
- Các điện Thiên Lang Tông ta đều có trọng bảo, có thể tra ra ma khí ẩn núp! Trọng bảo tứ điện, đều do tứ đại điện chủ mang trên người, ta không cách nào lấy được, nhưng trọng bảo Đông Lang Điện, lại ở Đông Lang Điện, cho nên ta mới mời đại sư huynh, để đại sư huynh mang 'Chính Khí Kiếm' của Đông Lang Điện tới, để Vương sư đệ tự mình chứng minh trong sạch!
Bạch Cân trịnh trọng nói.
- Chính Khí Kiếm?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Tứ đại điện chủ, đều có trọng bảo tượng trưng thân phận, Đông Lang Điện có Chính Khí Kiếm, người chấp chưởng Chính Khí Kiếm sẽ là điện chủ Đông Lang Điện, chỉ sợ Nhiếp Diệt Tuyệt tự biết nhập ma, nhưng lòng dạ chính trực, nên trước khi đi, đã để Chính Khí Kiếm ở trong Đông Lang Điện, không có mang đi!
Thiết Lưu Vân trịnh trọng nói.
Mà giờ phút này, Mộ Dung Lục Quang cũng lấy ra một cái hộp ngọc, trong hộp ngọc trưng bày một chuôi trường kiếm màu bạc, bốc lên từng đợt bạch nhũ chi khí!
- Đây chính là Chính Khí Kiếm, Vương Khả, cầm Chính Khí Kiếm trong tay, nếu có ma khí ẩn tàng, chắc chắn sẽ lộ ra nguyên hình! Mời!
Mộ Dung Lục Quang trịnh trọng nói.
Mặc dù rất nhiều người đã tin tưởng Vương Khả trong sạch, nhưng Tây Lang Điện làm việc kỹ lưỡng, không ai có thể tìm ra sai lầm.
- Chính Khí Kiếm?
Vương Khả híp mắt nói.
- Không sai, Chính Khí Kiếm! Có thể điều tra chân khí của ngươi! Tra một cái, sẽ biết được chân tướng!
Mộ Dung Lục Quang hùng hổ dọa người nói.
- Nếu như vừa rồi ta không nghe lầm thì Chính Khí Kiếm là vật tượng trưng cho thân phận điện chủ Đông Lang Điện, cũng chỉ có điện chủ Đông Lang Điện mới có thể sử dụng? Mộ Dung Lục Quang, tại sao ngươi có thể cầm Chính Khí Kiếm tới?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Hả?
Sắc mặt mọi người biến đổi.
Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang cũng trở nên khó coi, dù sao chuyện Vương Khả nói cũng là sự thật, nhưng giờ phút này Đông Lang Điện như rắn mất đầu, tự nhiên lấy Mộ Dung Lục Quang như thiên lôi sai đâu đánh đó, trước kia Mộ Dung Lục Quang đã cầm qua Chính Khí Kiếm, cho nên không coi là chuyện to tát. Nhưng theo đạo lý mà nói, hắn không nên cầm! Bởi vì hắn không phải điện chủ Đông Lang Điện, hắn không tư cách!
- Vương Khả, ngươi đừng đổi chủ đề, nếu như trong lòng ngươi không có quỷ, kiểm tra sẽ biết, đừng ra sức chối từ, ngươi chột dạ phải không?
Bạch Cân trầm giọng quát.
- Không sai, Vương Khả, dùng Chính Khí Kiếm chứng minh đi!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Các ngươi phá hư quy củ, lại bắt ta nói quy củ? Đây là đạo lý gì? Ta không kiểm tra!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vương Khả, ngươi không kiểm tra, vậy liền chứng minh ngươi là người Ma Tôn phái tới nằm vùng!
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.
- Ta không kiểm tra, là bởi vì ngươi cầm Chính Khí Kiếm đến không hợp quy củ, chứ có quan hệ gì với việc tà ma nằm vùng? Mộ Dung Lục Quang, nếu như ngươi là điện chủ Đông Lang Điện, ngươi có thể yêu cầu ta dùng Chính Khí Kiếm kiểm tra! Nhưng ngươi không phải, ngươi có tư cách gì?
Vương Khả lắc đầu cự tuyệt nói.
- Ngươi!
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt.
Đám sư đệ ủng hộ Vương Khả lúc nãy, lập tức lộ ra vẻ ngờ vực, đến cùng Vương Khả có ý gì? Chẳng lẽ hắn thật sự là người nằm vùng?
- Vương Khả, ngươi thử xem, chẳng phải chứng minh trong sạch sao? Vì sao không đồng ý? Như này sẽ dễ dàng gây nên hiểu lầm đấy!
Thiết Lưu Vân lo lắng nói.
- Không phải, ta vốn không có vấn đề, là bọn hắn đang yên đi gây sự, nếu như hôm nay ta kiểm tra, không phải nói rõ ta dễ bị bắt nạt sao? Hôm nay tới bắt ta dùng Chính Khí Kiếm kiểm tra, ngày mai lại kiểm tra, ta làm gì có thời gian để ngày nào cũng chơi với bọn họ chứ?
Vương Khả trợn mắt nói.
Thiết Lưu Vân bối rối, không biết khuyên bảo như nào.
- Ý của Vương Khả chính là, các ngươi không cho chỗ tốt, dựa vào cái gì phải lãng phí thời gian với các ngươi? Một phút của Vương Khả giá trị mấy chục vạn, hàng ngày chơi đùa lung tung với các ngươi, phí tiền!
Trương Chính Đạo ở một bên mở miệng, nói.
Vương Khả liếc nhìn Trương Chính Đạo, quả nhiên vẫn là Trương Chính Đạo hiểu bản thân.
- Kiểm tra sự trong sạch của mình, còn muốn chỗ tốt?
Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang cứng đờ.
- Tại sao lại gọi là kiểm tra sự trong sạch của bản thân? Vương Khả vốn trong sạch, là các ngươi đến giội nước bẩn, giội không được chẳng lẽ còn muốn bản thân Vương Khả tự nhảy vào vũng nước bẩn của các ngươi à? Không cầm mấy chục vạn cân linh thạch làm phí, còn muốn Vương Khả chơi với các ngươi? Nói đùa gì vậy? Vương Khả rất bận rộn!
Trương Chính Đạo lừa bịp nói.
Mộ Dung Lục Quang:
-...
Bạch Cân:
-...
Chúng đệ tử Thiên Lang Tông:
-...
Đây là Vương Khả muốn lừa tiền.
- Haiz, Trương trưởng lão, sao ngươi có thể nói đến tiền chứ? Dung tục!
Vương Khả trợn mắt nhìn.
Trương Chính Đạo sững sờ, đây không phải là ám hiệu vừa rồi ngươi lặng lẽ cho ta, để ta lừa bịp tiền sao? Mấy chục vạn linh thạch, chẳng lẽ ta nói sai? Ngươi muốn lừa bịp mấy trăm vạn? Quan trọng là bọn họ chịu đưa sao?
- Vương sư đệ, ý tứ của ngươi là?
Thiết Lưu Vân hiếu kỳ nói.