Chương 220: Phó Điện Chủ Đông Lang Điện
Quảng trường Ngộ Kiếm Điện!
Mặt Mộ Dung Lục Quang lúc xanh lúc tím. Muốn tìm Vương Khả nổi giận, nhưng bị một câu của Vương Khả làm cho nghẹn không cách nào phát ra âm thanh.
Không sai, là ta nói, lúc ấy chỉ là ta ghét ngươi lề mề, mới nói hỏng không cần ngươi đến, tính cho ta, nhưng ta không nghĩ tới là sự thật! Tiểu tử ngươi lừa ta?
Chính Khí Kiếm gãy, chúng đệ tử Thiên Lang Tông cùng nhau tắt tiếng, muốn tìm Vương Khả phiền phức, nhưng vừa rồi đại sư huynh nói mình sẽ chịu trách nhiệm, hiện tại hỏng làm sao bây giờ?
Ngay cả Trần Thiên Nguyên cũng không nghĩ đến, thế mà xảy ra chuyện quỷ dị như vậy.
- Đưa Chính Khí Kiếm cho ta nhìn một chút?
Cuối cùng Trần Thiên Nguyên tiến lên một bước.
- Vâng!
Vương Khả cung kính đưa ra một nửa.
Mắt Mộ Dung Lục Quang đầy tơ máu, trợn mắt nhìn Vương Khả, cũng đưa một nửa của mình cho Trần Thiên Nguyên.
- Tông chủ, làm sao bây giờ?
Lòng Mộ Dung Lục Quang đang rỉ máu.
Mộ Dung Lục Quang đã sớm coi Chính Khí Kiếm là vật của bản thân, không hiểu sao trọng bảo như thế lại bị Vương Khả đốt đứt, trong lòng Mộ Dung Lục Quang vô cùng hối hận, tại sao bản thân lại tiện tay đưa cho Vương Khả chứ?
- Sư tôn, có phải kiếm này là sản phẩm giả, kém chất lượng hay không, ta chỉ rút ra rồi cắm trở về, nó đã bị đốt đứt?
Vương Khả dò hỏi.
Mộ Dung Lục Quang:
-...
Ngươi mới là sản phẩm giả kém chất lượng, mẹ nó, vừa rồi ta cầm vẫn còn tốt, đến tay ngươi liền xảy ra vấn đề, là vấn đề của ngươi ấy!
Trần Thiên Nguyên tỏ vẻ cổ quái, kiểm tra một hồi, lắc đầu:
- Đốt đứt, hoàn toàn hỏng!
Mặt Mộ Dung Lục Quang đen như đít nồi, xong, đây là hết thuốc chữa sao?
- Không thể tính như vậy!
Vương Khả cau mày nói.
- Hả?
Đám người không thể nào hiểu được nhìn Vương Khả, lời này của ngươi có ý tứ gì? Không phải ngươi làm hư sao? Không thể tính như vậy, ngươi muốn thế nào?
- Kiếm này mua ở đâu, đốt một cái đã đứt, khẳng định chất lượng có vấn đề, có bằng chứng mua kiếm không? Chúng ta đi tìm người bán trả hàng đi!
Vương Khả nói ra biện pháp giải quyết.
- Hả?
Đầu đám người có chút không xoay kịp.
Không phải là ngươi làm hư sao? Ngươi tìm người ta trả hàng đi? Cái này không phải là đen đủi sao? Ai cho ngươi trả hàng chứ?
Mặt Trần Thiên Nguyên lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả:
- Không trả được!
Hình như mặt mũi tên đồ đệ này của mình cực dày thì phải, bản thân làm hư kiếm, còn muốn bắt đền người bán kiếm? Nếu ta thật sự đi làm, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?
- Sư tôn, không phải ta nói, nếu các ngươi ngại đi, để cho ta đi! Chính Khí Kiếm, thấy các ngươi coi trọng như vậy, rõ ràng rất đáng tiền, đây là người câm thiệt thòi, không thể chịu thiệt như vậy!
Vương Khả lập tức nói.
Đám người:
-...
Thái độ này của Vương Khả, thật quỷ dị!
Chỉ có Trương Chính Đạo là hiểu Vương Khả, biết Vương Khả không nỡ bỏ một số tiền lớn như vậy, thuận tiện, còn muốn mượn tên tuổi Thiên Lang Tông, đi xem có thể lừa bịp người bán một khoản tiền hay không.
- Được rồi, các ngươi không cần phải để ý nữa, ta vừa vặn quen biết một đại sư luyện khí, hai ngày nữa ta sẽ đi mời đại sư luyện khí kia hỗ trợ sửa chữa một lần!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Vương Khả.
Ngươi không biết xấu hổ, nhưng ta vẫn cần thể diện! Dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng, ta không được làm chuyện này!
- Được!
Vương Khả chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
- Tạ tông chủ!
Mộ Dung Lục Quang lại cảm kích không thôi.
- Về phần điện chủ Đông Lang Điện?
Trần Thiên Nguyên nhìn về phía Vương Khả và Mộ Dung Lục Quang.
Chúng đệ tử Thiên Lang Tông chia hai nửa, một nửa ủng hộ Vương Khả, một nửa ủng hộ Mộ Dung Lục Quang.
Trần Thiên Nguyên hít sâu một cái nói:
- Tuy phần lớn đệ tử trong tông đang ở bên ngoài, nhưng coi như trở về, chỉ sợ thái độ cũng không khác lắm, Vương Khả và Mộ Dung Lục Quang đều thỏa mãn hai trong ba cái điều kiện, chỉ có cái thứ nhất Nguyên Anh cảnh là chưa đủ! Đã như vậy, người nào đáp ứng đủ ba cái điều kiện trước, người đó là điện chủ Đông Lang Điện!
- Vâng!
Tròng mắt Mộ Dung Lục Quang sáng lên, cung kính nói.
- Tông chủ, chuyện này không công bằng, Vương Khả và đại sư huynh, ai vào Nguyên Anh cảnh trước, người đó là điện chủ Đông Lang Điện, rất rõ ràng Vương Khả sư đệ thua thiệt, hắn mới là Tiên Thiên cảnh! Đại sư huynh đã là Kim Đan cảnh đỉnh phong, kém một bước là bước vào Nguyên Anh cảnh! Chuyện này không công bằng!
Thiết Lưu Vân lo lắng nói.
- Không có cái gì công bằng hay không công bằng, đây là quy củ Thiên Lang Tông, không sửa đổi được!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Tất cả mọi người chỉ có thể ứng tiếng nói.
- Tông chủ, lúc đó bây giờ Đông Lang Điện tính thế nào?" Mộ Dung Lục Quang cau mày nói.
- Như này, tạm thời Đông Lang Điện thiết lập chức vị 'Phó điện chủ'! Tạm thay chức vụ điện chủ, quản lý đệ tử Đông Lang Điện. Đợi xác định được điện chủ, thì thu hồi chức vị phó điện chủ!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám người ứng tiếng nói.
- Vậy, ai là phó điện chủ Đông Lang Điện? Vương Khả hay là Mộ Dung Lục Quang?
Thiết Lưu Vân hiếu kỳ nói.
- Chính Khí Kiếm cắt thành hai đoạn, vừa vặn để cho ta suy nghĩ, phó điện chủ có thể để hai người làm, Vương Khả và Mộ Dung Lục Quang được mọi người tôn sùng, vậy thì đồng thời làm phó điện chủ!
Trần Thiên Nguyên mở miệng nói.
Đám người:
-...
Từ trước tới giờ Thiên Lang Tông chưa bao giờ chơi như vậy, một điện hai điện chủ? Còn là phó?
- Vâng, đa tạ tông chủ!
Vương Khả mở miệng nói.
Vương Khả lập tức đồng ý, bởi vì Vương Khả đã nghe ra ý bảo vệ của sư tôn, bây giờ mình là phó điện chủ Đông Lang Điện, làm sao đệ tử Đông Lang Điện dám đến tìm ta gây chuyện? Mình ở Đông Lang Điện, chẳng phải là nghên ngang mà đi sao?
- Vâng, đa tạ tông chủ!
Mộ Dung Lục Quang lộ vẻ cổ quái gật đầu một cái.
Luôn cảm giác là lạ ở chỗ nào?
- Tông chủ anh minh!
Tất cả mọi người cúi đầu.
Mặc dù đội ngũ hai phe cảm giác kết quả này là lạ, nhưng, cuối cùng tất cả đều vui vẻ, đều có thể tiếp nhận.