Chương 238: Rộng mời khách quý
- Tà ma ẩn núp quá kín đáo, cho nên còn mong ngươi phối hợp! Rốt cuộc, điều này cũng là vì Thiên Lang Tông!
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Ta có thể làm gì?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ngươi hấp dẫn chú ý của Đồng An An, dẫn hắn đi ra, đồng thời, chúng ta cũng sẽ bố trí thuận thế dẫn ra kẻ nằm vùng trong tông, một mẻ hốt gọn!
Mạc Tam Sơn giải thích nói.
- Hả? Ý các ngươi là để ta làm mồi nhử, câu ra đám Ma giáo nằm vùng kia?
Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang gật đầu.
Vương Khả lườm bọn hắn một cái, đùa gì vậy? Ta nhàn lắm chắc? Sắp đến lúc vét tiền tới nơi rồi, các ngươi có biết mỗi ngày của ta đáng giá bao nhiêu không? Còn bắt ra chơi trò dê vào miệng hổ với các ngươi? Đùa chắc? Ta có bệnh đâu!
- Xin lỗi, không hứng thú!
Vương Khả lắc đầu.
Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang đồng loạt biến sắc, mặt tối sầm cả lại.
Vương Khả cũng tính là nhìn ra, sư tôn biết rõ việc này mới đến làm chỗ dựa cho mình, cũng may thân phận hiện tại của mình là phó điện chủ Đông Lang Điện, bằng không, nào có tư cách cự tuyệt?
- Vương Khả, tru ma là phận sự của Đông Lang Điện chúng ta, ngươi sao có thể cự tuyệt được?
Mộ Dung Lục Quang trừng mắt nói.
- Ta biết tru ma là phận sự của Đông Lang Điện, nhưng phương thức tru ma của ta khác với các ngươi, dựa vào cái gì mà phải bắt ta phối hợp? Ta có kế hoạch tru ma của riêng mình, chính ta cũng sẽ tru ma! Còn ngươi cứ tru theo cách của ngươi, đâu liên quan gì tới ta, đừng có lấy đạo đức ra bắt cóc. Ta không phải thuộc hạ của ngươi, ngươi kêu gào cái gì?
Vương Khả không đáng nói.
- Ngươi thì có kế hoạch tru ma gì?
Mộ Dung Lục Quang không tin.
Ngươi ngày ngày dựng cao ốc ở chỗ này, đấy cũng gọi là kế hoạch tru ma?
- Đây là tuyệt mật, sao có thể tùy tiện nói được? Vạn nhất bị gian tế Tây Lang Điện nghe được, tiết lộ cho Ma giáo, thế chẳng phải thất bại trong gang tấc?
Vương Khả nhướng mắt nói.
Mạc Tam Sơn ở bên sầm mặt xuống, ngươi đây là mắng luôn cả ta?
- Được rồi, đừng cãi cọ, Vương Khả, kế hoạch lần này là do Mạc Tam Sơn và Mộ Dung Lục Quang sắp đặt, hôm nay mời ta đến chính là muốn hỏi một tiếng, xem ngươi có nguyện ý tham gia hay không! Nếu ngươi không nguyện, sẽ không ai ép buộc ngươi cả!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Đa tạ sư tôn!
Vương Khả cảm kích thi lễ.
Quả nhiên, có sư tôn làm chỗ dựa, đám người các ngươi muốn tính toán ta cũng muốn nhìn mặt mũi sư tôn.
- Vương Khả, phải như thế nào ngươi mới chịu đáp ứng phối hợp chúng ta?
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Ta không hứng thú!
Vương Khả lắc đầu.
Mạc Tam Sơn ở bên nhíu mày nhìn Vương Khả một lúc, sau đó lại nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.
- Tông chủ, việc này còn phải làm phiền ngài!
Mạc Tam Sơn thi lễ với Trần Thiên Nguyên, mong đợi nói.
Trần Thiên Nguyên khẽ nhíu mày, tiếp đó lại thở dài.
- Vương Khả, Mạc điện chủ khó được mời ta hỗ trợ, ngươi xem, nếu không quá khó xử, có thể thử giúp xem sao. Đương nhiên, quyền quyết định vẫn thuộc về ngươi!
Rốt cục, Trần Thiên Nguyên nói giúp Mạc Tam Sơn một câu.
Vương Khả nghe xong, biết sư tôn mặc dù làm chỗ dựa cho mình, nhưng, chút thỉnh cầu nho nhỏ này của sư tôn, mình làm sao có thể không nể mặt?
- Sư tôn đã mở miệng, việc này tự nhiên có thể cân nhắc!
Vương Khả lập tức biến sắc mặt.
Mộ Dung Lục Quang:
-... !
- Chẳng qua, ta có hai điều kiện!
Vương Khả nói tiếp.
- Hả?
Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang đồng loạt nhìn về phía Vương Khả.
- Thứ nhất, các ngươi lợi dụng ta dẫn ra Đồng An An, nhất định phải thông báo cho ta biết toàn bộ quá trình! Rốt cục ta phải nên biết được mình đang trong tình cảnh nào, đúng chứ? !
Vương Khả nhìn hai người, cường điệu nói.
- Có thể! Cái thứ hai là gì?
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Thứ hai, ta đã hi sinh lớn vậy rồi, một tháng sau, công ty Thần Vương của ta tổ chức lễ khai trương, hi vọng đến lúc đó hai vị đi ra chung vui, chống trường diện! Cắt băng khánh thành giúp ta!
Vương Khả giải thích nói.
- Ách?
Mạc Tam Sơn sững sờ.
Cắt băng khánh thành? Lễ khai trương?
- Sư tôn, đệ tử lần đầu khai trương, trường diện khả năng sẽ lớn chút, sư tôn nhất định phải rút chút thời gian ra mặt giúp đệ tử. Không cần sư tôn làm gì cả, chính cần đứng đó nhìn vào, lộ mặt một lúc, đồng thời cắt băng khánh thành! Sư tôn, được không?
Vương Khả lần nữa quay sang Trần Thiên Nguyên thỉnh cầu.
Mặc dù thần sắc Trần Thiên Nguyên có vẻ khá là cổ quái, nhưng đối với đồ đệ này hắn vẫn khá là yêu thích, bèn gật đầu nói:
- Được!
- Đa tạ sư tôn!
Vương Khả cảm kích nói.
Quay đầu, Vương Khả nhìn sang Mạc Tam Sơn và Mộ Dung Lục Quang nói tiếp:
- Hai vị điện chủ, chỉ có hai yêu cầu như vừa rồi, nếu đáp ứng, ta liền phối hợp các ngươi! Thế nào?
Mạc Tam Sơn và Mộ Dung Lục Quang nhìn nhau một cái, hai người đều có lòng cự tuyệt, bản thân đường đường là điện chủ Thiên Lang Tông, làm gì có thời gian bồi đứa này làm càn? Nhưng mà, lúc này Vương Khả cũng là điện chủ, lại có Trần Thiên Nguyên làm chỗ dựa, muốn hắn phối hợp, tất phải đồng ý với hai yêu cầu này, hơn nữa, Trần Thiên Nguyên đều tham dự cắt băng khánh thành, mình đi cũng không tính mất mặt?
- Được rồi!
Hai người ứng tiếng nói.
- Tốt, thế kế hoạch của các ngươi đâu?
Vương Khả nhìn hai người hỏi.
- Kế hoạch còn chưa xác định xong, đợi làm xong sẽ thông báo ngươi sau!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
Vương Khả:
-... !
Kế hoạch đều không có, lại chạy tới chỗ ta nói nhảm nửa ngày?
Chẳng qua, có chỗ dựa đúng là tốt, ha ha!
Đưa đi sư tôn, Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang, Vương Khả lập tức phái người đi gọi Trương Chính Đạo.
- Vương Khả, ngươi gọi ta làm gì? Ta đang chuẩn bị xuất phát!
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Trương Chính Đạo, lúc ngươi đến các đại tiên môn chập chờn đám có tiền, nhớ phải nói rõ, trong buổi lễ khai trương lần này, tông chủ Thiên Lang Tông sẽ dẫn theo bốn đại điện chủ Thiên Lang Tông cùng tham dự! Nhớ cho kĩ đấy!
Vương Khả dặn dò.
- Cái gì? Tông chủ dẫn theo bốn đại điện chủ cùng tham dự? Ngươi không khoác lác đấy chứ, lời này mà truyền đi ra, công ty Thần Vương khai trương chẳng phải sẽ bị người tưởng là do Thiên Lang Tông chủ sự? Ngươi chỉ là một cửa hiệu nhỏ thôi, nào có liên quan gì đến Thiên Lang Tông!