Chương 239: Sao cứ nói đến chuyện kiếm tiền là ngươi hưng phấn vậy?
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Ngươi biết cái gì, ta muốn chính là để người các đại tiên môn hiểu lầm! Bằng không, đám người có tiền sao chịu tới? Một hiệu buôn bình thường khai trương, có hai ba tên đệ tử đến là đã cho mặt mũi lắm rồi, giờ ta lôi toàn bộ đại lão Thiên Lang Tông đi ra, bọn hắn khẳng định sẽ cho rằng đây là đại sự, đến lúc đó đến một nhóm lớn kẻ có tiền, chúng ta bán được sản phẩm, hoa hồng của ngươi cũng nhiều lên!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hả? Nói thì có thể nói, nhưng, ngươi biết hậu quả của việc này không?
Trương Chính Đạo sắc mặt cổ quái nói.
Ngươi to gan quá rồi đấy! Chẳng lẽ không sợ Trần Thiên Nguyên trách tội?
- Có hậu quả gì? Ta đâu có nói mò, sư tôn, Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang đều đã đáp ứng tham dự!
Vương Khả nghiêm giọng nói.
- Hả? Bọn họ đáp ứng tham dự khai trương cái cửa hiệu mà đến cả thương phẩm nào để bán đều chưa có này của ngươi? Đùa chắc?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Đừng nói nhảm!
- Mộ Dung Lục Quang đại biểu Đông Lang Điện, Mạc Tam Sơn là Tây Lang Điện, Trần Thiên Nguyên là tông chủ, thế còn điện chủ Nam Lang Điện và Bắc Lang Điện thì sao?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ hỏi.
- Điện chủ Nam Lang Điện không ở nhà, ta có nhị sư huynh giúp đỡ, không sao đâu, hắn đại biểu điện chủ Nam Lang Điện là được! Về phần điện chủ Bắc Lang Điện, hắn là sư huynh ruột thịt của ta, ta đại biểu hắn không phải là được rồi!
Vương Khả nói.
Cơ mặt Trương Chính Đạo khẽ giật giật:
- Ngươi đúng là không biết xấu hổ!
- Nhanh đi, lấy thân phận khách khanh trưởng lão Thiên Lang Tông mà mời, có thể giành được bao nhiêu hoa hồng, phải xem mặt mũi ngươi dày được tới đâu!
Vương Khả thúc giục nói.
- Biết rồi, biết rồi! Mẹ nó chứ, nếu không vét được tiền, quay đầu để xem ta tính sổ với ngươi thế nào!
Trương Chính Đạo giẫm lên phi kiếm, lập tức bay đi.
Kim Ô Tông! Trong một gian đại điện!
Trương Ly Nhi đứng ở chính giữa, bên cạnh là Trương Thần Hư, cả hai đưa mắt nhìn theo Trương Chính Đạo vừa rồi đưa đến thiệp mời, lúc này chính đang quay đầu rời đi.
Trương Ly Nhi nắm lấy thiếp mời, thần sắc cổ quái nói:
- Công ty Thần Vương? Lễ khai trương? Vương Khả?
- Tên Trương Chính Đạo này cũng thật to gan, còn dám tới chỗ này của chúng ta?
Trương Thần Hư cũng ngạc nhiên nói.
- Hắn có gì mà không dám tới? Lần trước tới Kim Ô Tông thông gió báo tin, không nhìn da mặt hắn dày thêm không ít à?
Trương Ly Nhi lắc đầu.
- Tỷ, chuyện của ta, chẳng lẽ cứ vậy bỏ qua?
Trương Thần Hư có chút không cam tâm nói.
- Thế ngươi muốn thế nào?
- Ta? Mặc dù lần trước đúng là Vương Khả để Trương Chính Đạo tới thông gió báo tin, nhưng, ta thảm như vậy, còn không phải vì Vương Khả hại? Nếu không có Vương Khả, ta làm sao sẽ bị bắt? Lại nói, có Nhiếp Diệt Tuyệt đồng quy vu tận với tà ma rồi, nếu không phải Vương Khả quấy rồi, ta cũng đâu việc gì!
Trương Thần Hư nhíu mày nói.
- Nhưng mà, người ta thông tri Kim Ô Tông, giúp các ngươi ổn định tà ma, bằng không ngươi đã chết ở Chu Tiên Trấn rồi!
Trương Ly Nhi trầm giọng nói.
- Vậy giờ làm thế nào? Tiền tài pháp bảo trên người đám chúng ta đều bị Vương Khả lấy mất, con quỷ tham tài đó, chẳng lẽ cứ vậy quên đi?
Trương Thần Hư vẫn không cam tâm.
- Cùng là chính đạo, nếu ngươi trắng trợn nhắm vào Vương Khả, tất sẽ bị người chính đạo khinh thường!
Trương Ly Nhi lắc đầu.
- Quên đi?
Trương Thần Hư nhìn tỷ tỷ.
- Quên cái con khỉ, ngươi không biết gõ ám côn à? Mấy năm nay ngươi ở bên ngoài rốt cuộc đã học được cái gì? Cha gửi thư nói ngươi đầu óc ngu si tứ chi phát triển, quả nhiên không sai! Thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa! Trước nay chỉ có lão Trương gia ta bắt nạt người, nào có chuyện người khác bắt nạt lão Trương gia chúng ta? Mấy năm nay ngươi sống đến trên thân chó cả rồi?
Trương Ly Nhi khẽ trừng mắt nói.
- Hả? Nhưng mà, ta..., tỷ, chuyện đó không thể trách ta được, đều là tiểu tử Vương Khả kia không muốn mặt!
Trương Thần Hư ủy khuất nói.
- Muốn mặt làm gì?
Trương Ly Nhi nhìn Trương Thần Hư hỏi lại.
- Ách?
Trương Thần Hư sửng sốt nhìn xem tỷ tỷ.
- Chỉ cần cầm được chỗ tốt, còn cần gì mặt mũi? Mặt mũi có thể làm cơm ăn được chắc? Ngươi, đừng nói Vương Khả, giờ ta mới phát hiện, ngươi ngay cả tên Trương Chính Đạo kia đều không bằng!
Trương Ly Nhi hận rèn sắt không thành thép nói.
- Tỷ, sao ngươi có thể nói ra lời như thế được?
Trương Thần Hư cổ quái nói.
- Nơi này không có người ngoài! Ta đây chính là đang dạy ngươi đạo lý làm người! Ngươi nhìn xem tên Vương Khả kiếm tiền thế nào? Lần đó ở Chu Tiên Trấn, hắn vét xong ma đạo lại vét đến chính đạo, còn nữa, ta tra rõ chuyện Vương Khả bán ra sản phẩm tài chính lúc trước, mẹ nó, ý tưởng quá là thiên tài, sao trước kia ta không nghĩ ra được nhỉ? Mấy tờ giấy rách cũng có thể kiếm tiền?
Trương Ly Nhi hưng phấn nói.
- Tỷ, ngươi là đại sư tỷ Kim Ô Tông, có phải nên thục nữ chút không? Sao cứ nói đến chuyện kiếm tiền là ngươi hưng phấn vậy được?
Trương Thần Hư mờ mịt nói.
- Lão nương không nghĩ kiếm tiền, chỉ dựa vào chút bổng lộc của Kim Ô Tông với mấy cắc tiền tiêu vặt hằng năm cha đưa tới, đủ cho ta tiêu xài không? Ngươi biết lần trước ta mua chiếc vòng tay giữ vật bản giới hạn tốn bao nhiêu tiền không? Không nghĩ cách kiếm tiền, ta mua được nổi chắc? Ngươi nhìn đệ đệ người ta mà xem, kiếm tiền cho tỷ tỷ tiêu! Hiểu chuyện biết mấy! Nhìn lại ngươi đi, nhiều năm vậy rồi, đừng nói kiếm tiền, ngày ngày bồi tiền! Ta không dựa được vào ngươi! Ai!
Trương Ly Nhi thở ngắn than dài.
Trương Thần Hư:
-... !
- Nước luộc Vương Khả vét được từ trên người các ngươi, nhất định phải phun trả ra! Ngươi không đòi, vậy để ta tới đòi, đòi được chính là tiền tiêu vặt của ta. Lần này hắn mở công ty Thần Vương gì kia, ta cảm thấy mùi tương tự sản phẩm tài chính bán ở Chu Tiên Trấn lần trước, mùi của kim tiền!
Trương Ly Nhi hưng phấn nói.
- Tỷ, ngươi muốn làm gì?
Trương Thần Hư ngơ ngác hỏi.
- Chúng ta đi bắt Vương Khả nôn ra số tiền hắn nuốt của ngươi, còn nữa, hắn muốn vét một mẻ? Chúng ta có thể thò một chân vào!
Trương Ly Nhi vừa cười vừa nói.
Trương Thần Hư ngạc nhiên nhìn tỷ tỷ, giai nhân như thế, sao phải tội tham tài?