Chương 323: Nắm xuống Thanh Kinh
Lúc trước tìm Vương Khả chỉ là để trả thù rửa hận, nhưng giờ thì khác, đệ đệ không rõ sống chết, Trương Ly Nhi đã khó mà bình tĩnh, nếu không phải biết rõ tu vi Vương Khả quá thấp, không cách nào đi được quá xa, Trương Ly Nhi thậm chí đã tính đến chuyện lật tung Thần Vương, bức Vương Khả lộ diện.
Trong lúc đám đệ tử Kim Ô Tông nôn nóng chờ đợi.
Nhóm tân binh Tiên Thiên Cảnh đầu tiên được chiêu mộ ở Chu Tiên Trấn đã chính thức lên đường, tiến về Thanh Kinh. Đồng thời, một đám tiên hạc bay ở trên không đi theo giám thị.
….
Khu vực phàm nhân! Trong một đại điện.
Trên bảo tọa, một nữ tử áo tím đang ngồi, tay nâng chén rượu. Nữ tử trang điểm rất đậm, nhìn khá là xinh đẹp mê người! Nhưng đám thuộc hạ áo đen đứng ở trước mặt lại không ai dám ngước mắt nhìn nàng. Chỉ một tên nam tử long bào đứng ở gần bên nhỏ giọng bẩm báo.
- Cô tổ, ngươi yên tâm, hiện tại Tử gia quân ta đã chiếm giữ hai mươi tòa thành trì, mặc dù trong các thành trì vẫn còn bạo động, nhưng chúng ta đã khống chế được tình hình, không bao lâu nữa, ta liền có thể nắm xuống Thanh Kinh!
Trên mặt nam tử long bào chất đầy vẻ hưng phấn.
- Ngươi còn chưa nhất thống thiên hạ đây, lại đã bắt đầu mặc long bào? Có phải đắc ý quá sớm rồi không?
Nữ tử áo tím trầm giọng nói.
- Không phải là vì có cô tổ ở đây rồi sao? Mấy lộ quân phiệt kia là cái thá gì!
Nam tử long bào hưng phấn nói.
- Hừ, lần này vì giúp ngươi lập quốc, ta đã ném vào rất nhiều linh thạch, nếu sau cùng ngươi còn không thể nhất thống thiên hạ! Vậy sau này đừng tới gặp ta! Tử Bất Phàm ta không có đứa cháu như ngươi!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Cô tổ, ta đảm bảo với ngươi, mọi thứ đều nằm hết trong lòng bàn tay ta! Hiện tại, ta đã nắm giữ diện tích cương thổ lớn nhất, chỉ cần tướng lĩnh Tiên Thiên Cảnh cô tổ chiêu mộ từ các tiên trấn đi đến, trong vòng nửa năm ta liền có thể tấn tốc nhất thống thiên hạ!
Nam tử long bào tự tin nói.
Tử Bất Phàm nhìn đứa cháu trai trước mặt một cái, đang định gật đầu ra chiều mãn ý thì chợt ….
- Không hay, đại vương, không hay rồi!
Ngoài điện truyền đến tiếng kêu gào hốt hoảng.
Nam tử long bào trầm mặt xuống. Hắn chính đang báo cáo với cô tổ, đứa thuộc hạ nào lại không biết chết sống chạy đến ồn ào.
- Cô tổ, ta đi ra xử lý chút chuyện!
Nam tử long bào cung kính nói.
- Để hắn vào đây nói chuyện, xem có gì không hay?
Tử Bất Phàm nhấp ngụm rượu, hiếu kỳ nói.
- Vâng!
Rất nhanh, một tên quan viên được gọi vào đại điện.
Nhìn thấy Tử Bất Phàm trên bảo tọa và đám đệ tử Ma giáo mặc áo đen đứng quanh bốn phía, người kia không khỏi sợ hãi.
- Không thấy ta đang nói chuyện với cô tổ à? Ngươi ở ngoài điện kêu gào cái gì?
Nam tử long bào trầm giọng nói.
- Đại … đại vương, hai mươi tòa thành trì mà chúng ta đang chiếm giữ, tập thể bạo loạn!
Viên quan kia hớt hải nói.
- Cái … cái gì? Tập thể bạo loạn?
Nam tử long bào thất thanh kêu lên, thần sắc khó mà tin tưởng.
- Vâng, Đại Thanh vương triều công bố di chiếu tiên vương, truyền vị cho Thanh Kinh Vương thị, tuyên bố với thiên hạ, rằng quân phiệt chúng ta đều là loạn quân! Hào tộc các nơi có thể tru diệt loạn quân lập công! Nhất thời, hào tộc ở các đại thành trì dồn dập hưởng ứng, hiện tại, hiện tại đang rất loạn!
Viên quan kia lo lắng nói.
- Đại Thanh vương triều cái gì, Đại Thanh vương triều đã đi đứt! Đâu ra di chiếu tiên vương? Ai phát? Ai tin? !
Nam tử long bào cả kinh nói.
- Là thật, vừa mới truyền đến tin tức! Quan viên trong triều toàn lực ủng hộ Đại Thanh vương triều tiếp diễn, có chiếu thư nhường ngôi của tiền vương Chu Yếm, ngoài ra còn cả di chiếu của phụ thân Chu Yếm! Nói là Đại Thanh vương triều truyền vị cho Vương Khả, Vương Khả truyền vị cho đại biểu ca của hắn!
Viên quan kia đắng chát nói.
- Cái gì, cái quái quỷ gì vậy? Vương Khả? Đại biểu ca?
Thần sắc nam tử long bào đầy vẻ nghi hoặc.
- Vương Khả?
Tay Tử Bất Phàm đang nâng chén chợt ngưng lại giữa trời, thất kinh nói.
- Vâng, Vương Khả đang ở Thanh Kinh, chúng ta thăm dò được, đầu đuôi sự thể là thế này... !
Viên quan kể lại đầu đuôi sự thể một lượt.
- Không thể nào, không thể nào, bá quan toàn triều điên cả rồi ư? Sao lại nguyện ý ủng hộ chính quyền Vương thị? Lại còn giữ nguyên quốc hiệu Đại Thanh? Bọn hắn rốt cục muốn làm gì?
Nam tử long bào cả kinh kêu lên.
- Một vài lão thần trong Thanh Kinh nhìn như đều sắp gần đất xa trời, nhưng trước nay bọn hắn luôn một mực là rường cột của Đại Thanh vương triều, nắm trong tay quyền lực rất lớn! Môn sinh cố lại bố khắp thiên hạ, chỉ cần một phong thư của bọn hắn, rất nhiều quan viên, đại tộc trong khu vực chúng ta chiếm giữ đều nghe theo đám lão đầu kia! Bọn hắn có được mạng lưới quan hệ nhân mạch quá lớn!
Viên quan kia lo lắng nói.
- Sao lại thế này, sao lại thế này... ?
Nam tử long bào thần sắc khó coi lẩm nhẩm nói.
- Chúng ta đã bị dán nhãn là loạn quân, đám quan viên tiếp được thánh chỉ, nhận được thư từ các lão thần đều dồn dập trở giáo! Bởi vì… bởi vì Thanh Kinh Vương thị nắm giữ danh phận đạo nghĩa! Hiện tại, hai mươi tòa thành trì đều loạn hết cả!
Viên quan kia không giấu được vẻ đắng chát.
- Quân đội, ta còn có quân đội, đi trấn áp phản loạn, nhanh!
Nam tử long bào nôn nóng quát lên.
- Vô dụng, quân đội cũng phản biến! Quân đội chúng ta vốn cũng được chiêu mộ từ hào tộc các nơi, đằng sau có các đại gia tộc ủng hộ! Tướng lĩnh trung tầng trong quân đội chúng ta phần nhiều cũng là tướng lĩnh Đại Thanh, giờ đây, bọn hắn đều nguyện ý theo phò Đại Thanh vương triều! Hơn nữa, rất nhiều nhân tài trong các đại gia tộc đứng sau lưng cũng là môn sinh cố lại của đám lão thần kia! Lúc này, các đại quân doanh đều đang diễn ra đảo chính!
Viên quan kia đắng chát nói.
- Không thể nào, không thể nào, ta đánh xuống cương thổ lớn nhất, vì sao chỉ trong vòng một đêm liền tan biến? Điều này sao có thể!
Nam tử long bào cả giận nói.
- Quân đội phản biến, trở giáo đòi giết loạn quân lập công! Đại vương, giờ, giờ làm thế nào?
Viên quan kia lo lắng nói.
Giờ làm thế nào? Nam tử long bào có thể làm thế nào?