Chương 357: Đại hội Long Môn, không gặp không về
Tự dưng phủ không khí ái muội lên câu nói của ta, ngươi có bệnh à!
Vương Khả cũng hết cách rồi, hai người này chỉ cần nói chuyện là sẽ cãi nhau, ta mới vừa giải quyết xong ân oán với Tử Bất Phàm, ngươi lại cứ làm ầm, lỡ hư bột hư đường hết thì phải làm sao.
- Tử đường chủ, tính cách Chu đường chủ không giỏi trong việc thể hiện tình cảm, ngươi quen biết hắn bao nhiêu năm rồi, chịu khó thông cảm chút!
Vương Khả lại lần nữa xoa dịu Tử Bất Phàm.
Lúc này Tử Bất Phàm đã không phát hỏa. Mắt đầy nhu tình nhìn Chu Hồng Y:
- Chu Hồng Y, coi như ngươi có lương tâm!
Chu Hồng Y:
-... !
- Nếu ngươi lo lắng cho an toàn của ta, vậy đến lúc đại hội Long Môn cử hành, ngươi mang hắn đến cho ta là được!
Tử Bất Phàm thần sắc ôn nhu đi đến trước mặt Chu Hồng Y, ngữ khí nhẹ nhàng thỏa hiệp nói.
Chu Hồng Y:
-... !
Mẹ nó, ta chỉ muốn hỏi ngươi dùng Kim Long vào việc gì, ngươi bị Vương Khả lái đi đâu thế!
Nếu ta mang Chu Yếm tới đại hội Long Môn tìm ngươi mà bị Thanh nhi biết được, chẳng phải sẽ ngủ ngoài cửa?
- Không được, ta không đi đại hội Long Môn!
Chu Hồng Y lập tức trầm giọng nói.
- Hả?
Tử Bất Phàm khẽ nhíu mày.
- Ta chỉ là muốn hỏi ngươi dùng long mạch làm gì!
Chu Hồng Y lần nữa hỏi lại.
- Ta không thể nói, dù sao, cứ thế đi! Đại hội Long Môn, ta ở đó chờ ngươi.
Tử Bất Phàm lắc đầu.
- Ta không đi!
Chu Hồng Y thẳng thừng nói.
- Ngươi!
Tử Bất Phàm trừng mắt.
- Tử đường chủ, bớt giận, Chu đường chủ không quen biểu đạt, từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến!
Vương Khả lại đi ra xoa dịu.
Tử Bất Phàm nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy Vương Khả nói không sai.
- Hừ, Chu Hồng Y, dù sao ta cũng sẽ chờ ở đại hội Long Môn, nếu ngươi không mang Chu Yếm đến, ta liền tìm Chu Yếm tính sổ!
Tử Bất Phàm phụng phịu nói.
- Chuyện này liên quan gì đến ta!
Chu Yếm tuyệt vọng.
- Các ngươi đi xem xem đệ tử Kim Ô Tông còn ở đó không, nếu còn thì mang theo luôn!
Tử Bất Phàm đảo mắt nhìn về phế tích cách đó không xa, kêu nói.
- Đường chủ, trên phế tích kia không có đệ tử Kim Ô Tông, khả năng là vừa nãy đã bị nện thành bánh thịt, vùi sâu trong phế tích!
Một tên đệ tử Ma giáo đáp nói.
- Không thấy? Vậy thì thôi! Chúng ta phải đi rồi!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám đệ tử Ma giáo ứng tiếng nói.
Tử Bất Phàm tiến lên một bước, dán sát bên tai Chu Hồng Y.
- Chu Hồng Y, nhớ cho kĩ, mang theo Chu Yếm, đại hội Long Môn, không gặp không về!
Tử Bất Phàm khẽ cười nói.
Không đợi Chu Hồng Y phản bác, Tử Bất Phàm đã bất ngờ kiễng chân, mặt đối mặt với Chu Hồng Y.
Ba!
Tử Bất Phàm hôn Chu Hồng Y một cái, khiến Chu Hồng Y kinh hãi mắt trợn tròn.
- Ha ha ha, đại hội Long Môn, không gặp không về!
Tử Bất Phàm cười lớn nói.
Vừa cười vừa phất tay áo, đại lượng hắc khí toát ra, tựa như vô số con dơi đột ngột hiện ra giữa hư không, hóa thành một đóa Biên Bức Hắc Vân, chở theo Tử Bất Phàm và đám đệ tử Ma giáo, cùng với Đồng An An xông lên trời cao.
Chu Hồng Y duỗi duỗi tay, nhất thời buồn bực không thôi.
Không gặp không về? Đùa gì vậy? Thanh nhi mà biết được, ta có nhà cũng không thể về!
Chu Hồng Y hầm hừ quay đầu trừng mắt nhìn kẻ đầu têu mọi chuyện là Vương Khả.
- Chu đường chủ, chuyện không liên quan đến ta!
Vương Khả lập tức kêu nói.
- Chuyện không liên quan đến ngươi? Hừ, được, chuyện không liên quan đến ngươi, Vương Khả, lần này ta có đại ân với ngươi, đúng không?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Ách, có thể nói là như vậy! Mặc dù vương cung đều hóa thành phế tích, ta cũng bồi không ít tiền! Nhưng, ngươi cũng tính hóa giải hiểu lầm giữa ta và Tử đường chủ!
Vương Khả cười nói.
- Vậy được, ta giúp ngươi đại ân, ngươi cũng nên giúp ta làm chút chuyện chứ nhỉ? !
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Chu đường chủ cứ nói, nếu làm được, ta có thể thử xem!
Vương Khả không trực tiếp đáp ứng ngay!
- Ngươi thay ta mang theo Chu Yếm đi đại hội Long Môn, đến đó để Tử Bất Phàm lấy ra long mạch trong người Chu Yếm!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Cái gì? Ta mang theo Chu Yếm? Không được!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Tử Bất Phàm điểm danh nói chờ ngươi, ta mà mang theo Chu Yếm tới đó, nàng không trách ta nhiều chuyện mới lạ.
Lại nói, tên Chu Yếm này chính là tai tinh nổi danh ai mà không biết. Ta mang theo hắn, thế khác gì là mua dây buộc mình? Còn nữa, Kim Long trong bụng hắn có thể phát nổ bất cứ lúc nào, ta mang theo hắn bằng với mang theo quả bom hẹn giờ bên người.
- Thúc tổ, ta không muốn đi theo Vương Khả!
Chu Yếm cũng cả kinh kêu nói.
- Đúng, đúng, ngươi có nhiều thuộc hạ như vậy, tùy tiện tìm ai đó đều mạnh hơn ta cả trăm lần! Để bọn hắn mang theo Chu Yếm đi là được rồi!
Vương Khả lập tức từ chối.
- Không, không, Chu Yếm này là ôn thần gây họa trời sinh, chúng ta không muốn, Vương huynh đệ, phiền ngươi vất vả!
Đám thủ hạ Chu Yếm lập tức khoát tay chối đây đẩy.
Vương Khả:
-... !
Chu Yếm:
-... !
Ai cũng ghét bỏ Chu Yếm ư?
- Được rồi, Vương Khả! Thần Long phân đà của ngươi vốn ít ngươi! Cứ để Chu Yếm làm môn đồ cho ngươi cũng được! Quyết định vậy đi!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Vì cái gì?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Không muốn!
Chu Yếm cũng cả kinh kêu lên.
Ta làm môn đồ của Vương Khả? Đùa gì vậy? Ta không muốn nghe hắn?
- Chu Yếm? Hắn khá là hay gặp rắc rối! Đám thuộc hạ kia của ta đều nhìn hắn không vừa mắt, ai cũng ghét bỏ. Vương Khả ngươi chắc không đến nỗi! Vừa rồi hai ngươi còn cùng hợp tác bắt Đồng An An! Các ngươi phối hợp rất ăn ý! Ta đánh giá cao ngươi!
Chu Hồng Y nghiêm mặt nói.
- Ta không đánh giá cao chính ta! Then chốt là, ta cũng ghét bỏ hắn!
Vương Khả gấp gáp nói.
- Cứ quyết định vậy đi! Vương Khả, không cho cự tuyệt! Vừa rồi ta mới giúp ngươi một đại ân, chẳng lẽ chút chuyện nhỏ này ngươi cũng muốn từ chối?
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
Vương Khả:
-... !
Quả nhiên, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả!
- Trước thời điểm đại hội Long Môn khai màn, nếu mà Chu Yếm gặp chuyện gì bất trắc, ta sẽ tìm ngươi tính sổ, hừ!
Chu Hồng Y hừ nói.
Vương Khả:
-... !