Bất Diệt Thần Vương

Chương 358: Đại hội Long Môn, không gặp không về

Chương 358: Đại hội Long Môn, không gặp không về

Quay đầu, Chu Hồng Y nhìn sang Chu Yếm nói:
- Lời ta nói vừa rồi, ngươi cũng nghe được? Giờ ngươi đã là thủ hạ dưới trướng Vương Khả, nếu dám không nghe lời Vương Khả, quay đầu ta quất chết ngươi!
Chu Yếm:
-... !
Chu Yếm xụ mặt xuống, sao mình lại xui xẻo thế này hả trời!
Sau một phen răn đe, Chu Hồng Y không đợi hai người giải thích, lập tức giậm chân bay vút lên trời, quay về Thần Long Đảo.
Vương Khả và Chu Yếm đưa mắt nhìn theo Chu Hồng Y rời đi, sau đó quay sang nhìn nhau một cái, trên mặt cả hai đều hiện đầy vẻ ghét bỏ. Mẹ nó chứ! Chuyện quái quỷ gì thế này?
- A, không đúng! Chu đường chủ cứ vậy đi về?
Vương Khả sửng sốt.
- Vương huynh đệ, Chu đường chủ đi về thì có vấn đề gì? Nếu ta đoán không sai, đường chủ hẳn là về thẳng Thần Long Đảo, đi gặp Nhiếp Thanh Thanh? Sẽ có vấn đề gì được?
Một tên đệ tử Ma giáo hiếu kỳ nói.
- Vấn đề lớn, vừa rồi Tử Bất Phàm hôn lên mặt Chu Hồng Y, còn lưu cái dấu son môi màu đỏ sậm, cứ mang bộ dạng đó trở về, Nhiếp Thanh Thanh thấy được, liệu có phải... !"
Vương Khả càng nghĩ càng thấy sợ.
Đám đệ tử ma giáo đều biến sắc. Ai cũng đều có thể đoán được, một trận thảm kịch luân lý gia đình sắp phát sinh!
Tử Bất Phàm dẫn theo đám đệ tử Ma giáo rời đi! Chẳng mấy chốc liền đã đi đến một nơi cung điện.
Một đám thuộc hạ bái hướng Tử Bất Phàm.
- Đường chủ, thật không quản Tử thiếu gia?
Một tên thuộc hạ lo lắng nói.
- Vương Khả nói không sai, không có năng lực còn chiếm lấy vương vị, quay đầu sẽ chỉ như Chu Yếm, vậy mới là vô trách nhiệm đối với tổ tiên, lại nói, ta đều đã đáp ứng Chu Hồng Y, chẳng lẽ còn định đổi ý?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Vâng! Vậy chúng ta triệt bỏ toàn bộ kế hoạch nhắm đến Vương Khả kế!
Tên thuộc hạ cung kính nói.
- Đường chủ, sao lại lưu Chu Yếm ở chỗ Chu Hồng Y? Vạn nhất bọn họ không tới đại hội Long Môn thì phải làm sao?
Lại một tên thuộc hạ lo lắng nói.
- Hừ, ta làm việc còn cần các ngươi dạy? Ta chỉ phụ trách mở ra long mạch mà thôi! Chứ đâu có trách nhiệm nhất định phải mang Chu Yếm đi qua? Ta làm xong chuyện của mình là được rồi. Mặt mũi Chu Hồng Y, ta há có thể không cấp?
Tử Bất Phàm trừng nhìn tên thuộc hạ.
- Vâng!
Tên thuộc kia lập tức ngậm miệng, không dám nói gì thêm.
- Đồng An An, ngươi nói đi, tại sao ngươi lại thế này?
Tử Bất Phàm trừng nhìn Đồng An An đang quỳ ở dưới đất.
Đồng An An ngẩng đầu, lúng túng nửa ngày mà vẫn không biết nên mở miệng thế nào.
- Ta đang hỏi ngươi đấy, sao ngươi lại bị Vương Khả bắt được? Còn nữa, lần trước ở bên ngoài cao ốc Thần Vương, rốt cục ngươi đã đi đâu? Tại sao không quay về báo cáo với ta?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
Đồng An An nhất thời không biết nên nói thế nào cho phải, cảm giác ủy khuất dâng lên trong lòng, khiến tròng mắt Đồng An An bất giác ươn ướt.
- Đồng đàn chủ, ngươi sao thế? Đường chủ đang hỏi ngươi! Ngươi nói một tiếng xem nào!
Một tên đệ tử Ma giáo thúc giục nói.
- Đường chủ thứ tội, tiểu nhân vô năng! Ta, ta... !
Đồng An An ủy khuất không nói được nên lời.
- Đừng có khóc lóc sướt mướt trước mặt ta, ta cứu ngươi đi ra không phải là để ngươi khóc nhè, Thiểm Điện thần tiên của ta đâu rồi? Ngươi có biết, hôm nay bắt long mạch, không có Thiểm Điện thần tiên nơi tay, ta bất tiện đến cỡ nào không? Nhanh đưa trả ta!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
Đồng An An gấp đến độ nội thương.
- Đồng đàn chủ, ngươi nói đi xem nào, đường chủ chờ sốt ruột lắm rồi!
Lại một tên đệ tử Ma giáo ở bên thúc giục nói.
- Mất rồi, giờ đang ở chỗ Vương Khả! Đường chủ, ta cũng không còn cách nào khác, lúc ấy Trần Thiên Nguyên ra tay, ta căn bản không ngăn được!
Đồng An An thấp thỏm nói.
- Hôm nay Trần Thiên Nguyên đến?
Tử Bất Phàm sầm mặt lại.
- Không phải hôm nay, là lần trước!
Đồng An An khổ sở nói.
- Lần trước?
Tử Bất Phàm sửng sờ.
- Ta khổ, đường chủ, không thể trách ta... !
Đồng An An gào lên bi thương.
Đồng An An kể lại một lần hết thảy mọi chuyện đã xảy ra trong đoạn thời gian này, nghe Đồng An An kể xong, thần sắc tất cả mọi người trong đại điện đều rất cổ quái.
Tên Đồng An An này quá đen đủi! Không ngờ hôm nay không phải là lần đầu tiên bị Vương Khả bắt được, mà đã là lần bị bắt thứ tư?
Trước kia Đồng An An đầu óc tinh ranh, tay chân lanh lẹ lắm mà, sao giờ lại thành thế này?
- Nói cách khác, Thiểm Điện thần tiên của ta đã bị các ngươi làm mất?
Sắc mặt Tử Bất Phàm rất là khó coi, trầm giọng nói.
- Đang ở chỗ Vương Khả, chuyện này không liên quan tới ta!
Đồng An An gấp gáp biện giải.
- Thế còn không liên quan đến ngươi? Chán sống rồi phải không, nếu không cầm về được Thiểm Điện thần tiên, ngươi chết với ta!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
- Vâng, vâng, vâng!
Đồng An An hoảng hốt vâng dạ.
- Đúng rồi, vừa nãy ngươi nói lúc trong lòng đất, Vương Khả phái người mai phục ngươi, cái người mai phục ngươi kia đội khăn trùm đầu, là Kim Đan Cảnh đỉnh phong?
Một tên đệ tử Ma giáo chợt nghi hoặc hỏi.
- Đúng vậy, thực lực hẳn là mạnh hơn ta! Chân nguyên hệ hỏa, ra tay tàn độc vô cùng! Hơn nữa rất có thể còn là nữ tử.
Đồng An An gật đầu nói.
- Nhưng mà, bên trong Thanh Kinh, trừ Trương Ly Nhi ra thì không có ai tương tự như miêu tả của ngươi cả! Chẳng lẽ là Trương Ly Nhi đội khăn trùm đầu, đánh lén ngươi?
Tên đệ tử Ma giáo kia hiếu kỳ nói tiếp.
- Chắc không đâu, ta tận mắt nhìn thấy Trương Ly Nhi bị đường chủ bắt đi, mặc dù địa đạo u ám, nhưng nữ tử kia lại không phải mặc đồ áo của Trương Ly Nhi lúc trước! Hơn nữa, tính cách Trương Ly Nhi kiêu hoành ngang ngược, làm sao có thể đội khăn trùm đầu?
Đồng An An cau mày nói.
- Vậy ngươi nói xem người đó là ai?
Tử Bất Phàm trầm giọng hỏi.
- Ta, ta, ta cũng không rõ ràng! Bí mật về Vương Khả rất nhiều, nữ tử kia nhất định là người âm thầm bí mật bảo hộ hắn! Đường chủ, ta không biết làm sao mới có thể lấy về Thiểm Điện thần tiên! Đường chủ, hay là, ngài ra tay đi... !
Đồng An An cầu xin đến một nửa, bỗng chợt im bặt mà dừng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất