Chương 419: Tiên Nhân Băng
May mắn trong bất hạnh, Vương Khả không bị nổ, nhưng vòi rồi cuốn quanh người hắn, không hề dễ chịu!
- A! !! ! Ta tạo nghiệt gì thế này? Vì sao phải trừng phạt ta? Yêu ma lực xoay vòng? A a a, không, a a a!
Vương Khả không ngừng kêu thảm thiết.
Chỉ thấy vòi rồng đảo quanh người hắn, cứ vậy mà xoay tròn.
Trong bão, Vương Khả xoay mòng mòng! Mẹ nó, người bằng sắt cũng không chịu nổi, mặc dù không đau nhưng sẽ choáng váng!
- A a a! Phốc!
Cũng không biết trải qua bao lâu, Vương Khả chỉ có thể nôn ra.
- A a a a a, xoay một nén nhang rồi, sao còn chưa ngừng lại, a a a, phốc!
Vương Khả xoay vòng, phun ra.
- Cứu mạng, đã xoay nửa giờ, phốc ~~~~~!
- Không, ta đã phun cả dạ dày ra rồi, cứu mạng, ta đã xoay một giờ? Không, một ngày? Còn bao lâu? Muốn xoay cả đời sao? Không, không!
Trong vòng xoáy, không biết qua bao lâu, cuối cùng Vương Khả cũng ngẹo đầu, ngất đi.
Cuối cùng thế giới cũng thanh tĩnh!
Cũng không biết trải qua bao lâu, vòi rồng kia mới dừng lại, từ trên trời đánh xuống, rơi vào trong Chướng Hải.
Vương Khả chết ngất, cũng không có phát hiện, ở bên cạnh mình có một người không mặc quần áo, mặt nạ ác quỷ vỡ nát, tóc dài rơi ra, là một nữ tử! Trong lúc Vương Khả hôn mê, nàng cũng ngất, ôm Vương Khả rơi xuống Chướng Hải.
- Phù phù!
Hai người rơi vào trong biển cả! Chỉ tiếc, hai người cũng đang ở trạng thái hôn mê, ai cũng không biết tình trạng bây giờ.
Hội trường đại hội Long Môn!
Ma Tôn vẫn lạc, cuộc chiến chính ma cũng im bặt.
Phía trên cao ốc Thần Vương, Xà Vương và một đám đệ tử ma giáo vội vàng rút lui theo Tử Bất Phàm.
Mặc dù chính đạo có Trần Thiên Nguyên, Mạc Tam Sơn, Tử Trọng Sơn, nhưng, ba người đều không tiếp tục ra tay.
Chỉ là Trần Thiên Nguyên nhảy xuống đỉnh cao ốc.
- Vương Khả đâu?
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
- Không, không biết, vừa rồi không biết chạy đi đâu rồi!
Trương Chính Đạo giải thích.
- Ừ?
Trần Thiên Nguyên cau mày nói.
Mạc Tam Sơn lập tức bước lên.
- Tông chủ, đệ tử này của ngươi đi lại với ma giáo, cũng không phải loại tốt lành gì!
- Mạc điện chủ, sư đệ ta Vương Khả đường đường chính chính, chỗ nào liên quan đến ma giáo? Ngươi và ma giáo cấu kết suýt chút nữa hại chết chúng ta, nếu không nhờ Vương Khả xây cao cao ốc này, chúng ta đã chết!
Thiết Lưu Vân trợn mắt nói.
- Không sai, mặc dù ta không phải đệ tử Thiên Lang Tông, nhưng, ta cũng muốn kêu oan cho Vương huynh đệ, nếu không nhờ Vương huynh đệ suy nghĩ cho chúng ta, chúng ta đã chết từ lâu! Mạc điện chủ? Nếu ngươi như dám vu khống Vương huynh đệ, ta dù liều mạng về tông bị trách phạt, cũng phải mời tông chủ tông môn đến Thiên Lang Tông nói lý!
- Không sai, ngươi muốn chúng ta hi sinh, Vương huynh đệ cứu chúng ta thì có gì sai? Ta sẽ mời tông chủ tông môn của, đến Tây Lang Điện nói chuyện!
- Ngươi không biết, Vương huynh đệ bỏ ra bao nhiêu, ngươi không biết Vương huynh đệ vất vả bao nhiêu đâu!
- Trần tông chủ, nếu ngươi muốn trừng phạt Vương Khả, chúng ta sẽ đến Thiên Lang Tông làm loạn!
...
...
...
Trong chớp mắt, những người được Vương Khả nhao nhao phất cờ reo hò cho hắn, làm cho Mạc Tam Sơn muốn vu khống cũng không làm được.
Mẹ nó, Vương Khả rót cho các ngươi thuốc mê gì?
- Mạc điện chủ, các ngươi tính kế Ma Tôn? Vì sao không nói với ta, lại tìm Tử Trọng Sơn đến dẫn ta vào cuộc?
Trần Thiên Nguyên nhìn về phía Mạc Tam Sơn.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ.
- Ta biết tông chủ cương trực công chính, không muốn dùng loại thủ đoạn, nhưng, vì tru ma, ta mới nhịn không được mời Tử Trọng Sơn giúp một tay! Lúc ấy... !
- Hừ, chút thông minh đó ngươi tốt nhất là ít dùng đi!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vâng.
Mạc Tam Sơn cười khổ nói.
- Ngươi hạ độc gì cho Ma Tôn? Vì sao thực lực như hắn mà không giải được ngay?
Trần Thiên Nguyên tò mò nói.
Đến Nguyên Anh Cảnh, rất ít khi trúng độc, gần như Nguyên Anh Cảnh đã bách độc xâm nhập, vì sao Ma Tôn trúng độc không giải được?
- Là Tiên nhân băng!
Mạc Tam Sơn giải thích nói.
- Tiên nhân băng? Đây không phải..., truyền thuyết, tiên nhân băng, chính là dùng đủ loại trùng băng thần ở thượng cổ luyện chế ra, cực kỳ lạnh lẽo, ngay cả tiên nhân cũng bị đông lạnh thành băng! Đương nhiên, có chút nói quá, nhưng dưới Tiên Nhân chắc chắn phải chết! Ngươi tìm tiên nhân băng ở đâu vậy? Nghe nói ở Thập Vạn Đại Sơn, tiên nhân băng giá 300 vạn cân linh thạch một phần, vậy mà ngươi cũng bỏ ra được?
Trần Thiên Nguyên kinh ngạc nói.
Rất nhiều Nguyên Anh Cảnh, toàn bộ gia tài cũng không có 300 vạn cân linh thạch, Mạc Tam Sơn thế mà chỉ dùng để mua một phần độc?
- Vì đối phó Ma Tôn, chút tiền ấy vẫn đáng giá, đương nhiên, không phải một mình tra bỏ, còn có tông chủ Kim Ô Tông, Tử Trọng Sơn! Hắn cũng có phần!
Mạc Tam Sơn giải thích.
- Ma giáo Sắc Dục Thiên, có phải hay không cũng có phần?
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Mạc Tam Sơn khẽ cười khổ, cũng không tiếp tục nói.
- Hừ!
Trần Thiên Nguyên hừ lạnh một tiếng.
- Mặc dù có chút lãng phí, nhưng, tru ma thành công là được!
Mạc Tam Sơn cười nói.
Phía trên Chướng Hải!
Vương Khả bị xoay tròn cho choáng váng, ngất đi, hoàn toàn không biết mình ở đâu.
Ngay lúc này, trong một vùng biển rộng, có một nữ tử ôm Vương Khả trôi trên biển lớn.
- Lạnh, lạnh quá, lạnh quá!
Cả người nàng đang phát run.
Nữ tử vùi đầu vào trong ngực Vương Khả, cả người bốc lên hàn khí, cỗ hàn khí kia lạnh thấu xương làm cho cả người nàng run rẩy, trên đầu bốc hơi sương, sau đó kết băng, cả người nàng dần đóng băng lại.
Cả người nữ tử kia kết băng một lát, hai chân nữ tử ở vẫn ở trong nước, chỉ thấy nước biển quanh người nữ tử và Vương Khả đều kết băng.
Kết băng, kết băng, kết băng!
Càng ngày càng nhiều băng! Chỉ thấy băng trên mặt biển càng ngày càng nhiều, không lâu lắm, chỗ nữ tử kia và Vương Khả bị nước biển đông kết thành một sông băng.
Hàn khí còn đang lan tỏa, băng lạnh tàn phá bữa bãi, băng sơn cũng liên tục lan ra, càng ngày càng lớn.
Nữ tử chỉ có ôm Vương Khả mới có thể cảm nhận được một chút ấm áp, trong lúc này, cả người nàng cũng dần bị đông cứng, giống như ở trong quan tài băng.
Hàn khí cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể Vương Khả. Bay thẳng đến đan điền của hắn.
- Bành!