Chương 486: Mạc Tam Sơn hắn gạt ta?
Về phần hội tuyên bố sản phẩm thứ hai của Vương Khả, tùy tiện có thể tham gia hay không tham gia cũng được!
- Chờ một chút!
Đường chủ đệ nhất bỗng nhiên mở miệng.
- Hửm?
Ma Tôn ngờ vực nhìn về phía Đường Chủ đệ nhất.
- Ma Tôn, ta không biết các ngươi đã đạt thành hiệp nghị gì với Vương Khả. Người của ta đã tra được một tin tức không tốt!
Đường chủ đệ nhất trầm giọng nói.
- Hả?
Mọi người cùng nhau nhìn thế thân Quạ đen của đường chủ đệ nhất.
- Rất nhiều đệ tử chính đạo đều đang cười nhạo chúng ta! Nói một đám thủ lĩnh Ma giáo chúng ta bị một tiểu đệ tử Thiên Lang Tông đùa giỡn!
Đường chủ đệ nhất lạnh lùng nói.
- Có ý gì?
Chu Hồng Y trầm giọng hỏi.
- Có ý gì? Tiểu đệ tử Thiên Lang Tông này chính là Vương Khả trước mắt các ngươi! Đệ tử chính đạo đều đang tuyên truyền, Vương Khả là nằm vùng của Thiên Lang Tông phái đến Ma giáo, vài lần cứu đệ tử chính đạo từ trong Ma giáo! Mà mấy Đường chủ chúng ta căn bản không quan tâm, mặc cho hắn lừa đảo!
Đường chủ đệ nhất lạnh lùng nói.
- Đường chủ đệ nhất, ta vì sao không oán không thù với ngươi, ngươi vì sao vu oan ta?
Vương Khả nhất thời trừng mắt kinh sợ nói.
Đường chủ đệ nhất, chúng ta mới gặp mặt lần thứ hai a? Lần trước gặp thế thân Quạ đen của ngươi, cũng không nói chuyện với ngươi.
Vương Khả kinh nộ, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm lại dùng thần sắc cổ quái nhìn Ma Tôn.
- Hả, ta hiểu được, Đường chủ đệ nhất, ngươi đang trách ta đạp lên ngươi, mới cố ý châm ngòi ta và Ma Tôn sao, hai vị Đường chủ liên hệ sao? Ngươi, ngươi cũng quá lòng dạ hẹp hòi rồi!
Vương Khả nhất thời cả kinh kêu lên.
- Làm càn!
Quạ đen của đường chủ đệ nhất trừng mắt.
Giống như một luồng hàn khí hướng thẳng lên Vương Khả.
“Bang!”
Hàn khí khi vừa va chạm Vương Khả, nháy mắt nổ tung.
Đường chủ đệ nhất biến sắc, quay đầu nhìn Ma Tôn:
- Ma Tôn, người cũng che chở hắn? Ta vừa rồi chỉ là giáo huấn nho nhỏ, người làm gì phải ra tay?
- Hả, Vương Khả là Đà chủ Thần Long ta phong, như thế nào, ngươi làm trò trước mặt ta, đánh đà chủ ta phong, là muốn hạ mã uy với ta sao?
Trong thanh âm của Ma Tôn lộ ra hàn khí.
Quạ đen của đường chủ đệ nhất biến sắc, thở sâu:
- Ma Tôn thứ tội, vừa rồi là ta xúc động rồi, nhưng mỗi câu thuộc hạ nói ra đều là thật!
- Những câu này đều là thật? Hừ, ta xem Vương Khả không cẩn thận bằng ngươi?
Thanh âm Ma Tôn lạnh lùng.
- Đa tạ Ma Tôn bênh vực lẽ phải!
Vương Khả lập tức cảm kính thi lễ.
- Đường chủ đệ nhất, ngươi không phải nghĩ sai rồi? Lần trước ta và Ma Tôn cùng nhau dò xét ma khí của Vương Khả, không có vấn đề!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Không thể nào, nhất định Vương Khả dùng biện pháp gì vàng thau lẫn lộn!
Đường chủ đệ nhất cũng cường điệu nói.
- Vương Khả! Ngươi đến nói!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ta? Ta không biết Đường chủ đệ nhất vì sao nhằm vào ta! Người bên ngoài nói xấu ta, ngươi cũng tin? Ta đứng đàng hoàng ở đây, ngươi không tự mình hỏi đi! Ma khí của ta có vấn đề hay không, ngươi sao không tự mình xem? Dựa vào dựa đoán định tội ta, đây không phải đùa giỡn lưu manh sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ngươi nói ai đùa giỡn lưu manh?
Đường chủ đệ nhất lạnh giọng nói.
- Ta không biết ai đùa giỡn lưu mạnh, ta chỉ biết, Ma Tôn ở ngay đây! Nếu thật sự có vấn đề, Ma tôn sẽ không nhìn ra? Hơn nữa, tất cả mọi người đều nguyện trung thành với Ma Tôn, đều là đồng sự, có chuyện này không thể nói đàng hàng. Cảm thấy ta có vấn đề, ngươi nói thẳng a, vòng vo qua lại làm gì?
Vương Khả nói thẳng.
Đường chủ đệ nhất: “…!”
Cuối cùng là ta đang vòng vo?
- Nhưng ta lại không quen ngươi, ta vốn là trong sạch, ngươi cũng không thể không có chuyện gì liền để ta chứng minh ta là ta chứ? Ta cũng cần mặt mũi!
Vương Khả lần nữa nói.
- Ngươi cần mặt mũi gì? Hừ, là ngươi chột dạ rồi đi! Không dám để mọi người kiểm tra?
Đường chủ đệ nhất lạnh lùng nói.
- Không phải chột dạ, chỉ là, Ma Tôn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm đều không hoài nghi ta! Còn nói ta chột dạ không dám để mọi người kiểm tra, mấu chốt, tất cả mọi người không muốn kiểm tra a! Là ngươi muốn kiểm tra mà thôi, ngươi làm gì lại đại biểu mọi người! Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, ngươi có ý tưởng gì, ngươi nói là được rồi! Không nên dùng đạo đức ép buộc người khác a?
Vương Khả hỏi.
- Ngươi thối lắm! Ngươi chỉ không dám để chúng ta lại kiểm tra!
Đường chủ đệ nhất trừng mắt nói.
Ai dùng đạo đức ép buộc? Ngươi là tà ma giả, ngươi còn có lý rồi?
- Như vậy đi, hôm nay là ngày vui vẻ, ta không muốn mọi người náo loạn! Chúng ta đều lui một bước, thế nào?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Đều lui một bước?
Đường chủ đệ nhất trầm giọng nói.
- Đúng vậy, ta đưa chân khí cho ngươi kiểm tra, ngươi thì sao, cắt băng cho ta, được không?
Vương Khả hỏi.
Đường chủ đệ nhất sửng sốt, ngươi thật để ta kiểm tra? Ngươi thật muốn chết sao? Mạc Tam Sơn kia đều nói với ta, ngươi là hàng giả rồi. Thiên Lang Tông nhiều lần tra xét ngươi, ngươi chỉ là đệ tử chính đạo, ngươi còn dám để ta kiểm tra?
- Ngươi xem, ta lại không làm khó dễ ngươi! Ma Tôn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm đều đã đến cắt băng, cũng không phải bắt ngươi làm chuyện mất mặt gì! Thắng thua đều không thiệt với ngươi! Nếu không, ngươi cứ nhận đi, được không?
Vương Khả khuyên nhủ.
Nhận? Mẹ nó, có ai nói như ngươi không?
- Được! Ta đáp ứng ngươi!
Đường chủ đệ nhất lạnh lùng nói.
Hừ, lần trước khẳng định Ma Tôn không chú ý chân khí của ngươi. Lần này ta tự mình kiểm tra, cũng sẽ không dễ dàng để ngươi qua mặt.
- Đồng An An, vừa rồi đã nói, thêm một tấm vải màu, đến lúc đó Đường chủ đệ nhất cũng phải cắt băng!
Vương Khả phân phó với Đồng An An bên cạnh.
- Dạ!
Sắc mặt Đồng An An trở nên cổ quái, gật đầu.
Vương Khả cũng không khách khí nữa, lật mở bàn tay, lòng bàn tay xuất hiện một chân khí cầu.
Vương Khả đã là Tiên Thiên Cảnh tầng mười, trọc chân khí lần nữa hóa đen, hơn nữa trạng thái cực kỳ nồng đậm.
- Đến đây đi, ngươi xem xem, ma khí của ta có vấn đề hay không! Lập tức sẽ hoàn toàn hóa thành chân nguyên!