Chương 487: Công đức đi đâu rồi
Vương Khả vươn tay phải.
Trọc chân khí tối đen vừa xuất hiện, không khí văn phòng liền an tĩnh.
Đen, quá đen rồi! Đường chủ đệ nhất cũng lần đầu tiên nhìn thấy ma khí thuần túy như vậy.
Mẹ nó, Mạc Tam Sơn không phải nói, Vương Khả là đệ tử chính đạo hàng thật giá thật sao? Còn cổ động ta điều tra rõ ràng, giờ phải làm sao? Ta đâm lao phải theo lao a!
Ma Tôn cũng không mở miệng, chỉ lạnh lùng nhìn Đường chủ đệ nhất, xem như trách cứ hắn, ngay cả lời mình cũng không tin.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm cũng hiếu kỳ nhìn Đường chủ đệ nhất, không biết hắn định làm gì.
- Được rồi chứ? Xem xong rồi, ta thu lại được rồi chứ?
Vương Khả nói thẳng.
- Chờ một chút, hừ, xem như vậy không đủ, đưa chân khí cho ta, ta cẩn thận kiểm tra!
Đường chủ đệ nhất lạnh lùng nói.
- Ngươi còn muốn ra tay?
Vương Khả biến sắc.
- Làm sao vậy? Không dám?
Hai mắt Đường chủ đệ nhất sáng lên. Vương Khả có tâm tình khẩn trương, rõ ràng có tình huống!
- Không phải, chân khí này của ta hơi thô bạo, ở trong tay, ta còn có thể áp chế, một khi ra khỏi tay ta, có thể sẽ nguy hiểm!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Nguy hiểm? Chỉ là một luồng chân khí, có nguy hiểm gì? Ta thật muốn nhìn xem, trong chân khí này của ngươi có cái gì, lại che mắt mọi người! Oa!
Đường chủ đệ nhất hừ lạnh một tiếng.
Vừa hừ lạnh, phân thân Quạ đen vỗ cánh, nhất thời đánh toi71i.
- Cẩn thận a!
Vương Khả kinh ngạc kêu lên.
“Vù!”
Phân thân Quạ đen vỗ cánh, thu trọc chân khí tối đen trong tay Vương Khả.
Trong lòng bàn tay Vương Khả, không có hàn khí Tiên Nhân Băng trong cơ thể áp chế, trọc chân khí này bại lộ bản tính.
“Bang!”
Cầu chân khí chợt bùng cháy, hóa thành hỏa cầu thật lớn, bao vây Quạ đen.
“Oa!”
Quạ đen bị lửa lớn bao vây, nhất thời kêu lên sợ hãi.
- Cháy, cháy rồi?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
Ai cũng không biết câu “cháy” này của Tử Bất Phàm là nói chân khí cháy hay là nói Quạ đen cháy!
- Mau dập lửa, đường chủ đệ nhất còn phải cắt băng, đừng nướng chín a!
Vương Khả nhất thời cả kinh kêu lên.
----------oOo----------
Long Tiên Trấn, tòa cao ốc Thần Vương! Văn phòng Vương Khả!
“Oa!”
Phân thân quạ đen của đường chủ đệ nhất kêu lên sợ hãi, nháy mắt bị trận lửa lớn do trọc chân khí bùng cháy cuồn cuộn bao phủ.
- Mau dập tắt lửa, Đường chủ đệ nhất còn phải cắt băng, đừng nướng chín!
Vương Khả nhất thời cả kinh kêu lên.
Ma Tôn, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm đều trừng mắt nhìn hỏa cầu vỗ cánh, cũng không có ai đi dập lửa, dù sao, ngọn lửa ấy của Đường chủ đệ nhất cũng không phải nói chơi?
- Đồng An An, thất thần làm gì, bình chữa lửa đâu, mau lấy bình chữa lửa!
- Bình chữa lửa gì?
Đồng An An mở mịt nói.
Mọi người cũng ngờ vực nhìn Vương Khả, bình chữa lửa?
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Hả, ta quên mất, còn chưa bắt đầu nghiên cứu chế tạo!
Ma Tôn: “…!”
Chu Hồng Y: “…!”
Tử Bất Phàm: “…!”
Ngươi còn chưa bắt đầu nghiên cứu chế tạo? Lời này, sao có mặt mũi nói ra? Đến lúc mấu chốt này rồi, ngươi nói vật không tồn tại trên đời? Ngươi đang trơ mắt nhìn phân thân quạ đen của Đường chủ đệ nhất chết cháy sao?
- Phòng cháy chữa cháy của tòa cao ốc Thần Vương rất không khả quan, Đồng An An, mang bồn nước đến đây!
Vương Khả than thở nói.
“Bang!”
Giờ khắc này, quạ đen rốt cục tránh khỏi ngọn lửa. Đương nhiên, trọc chân khí lúc trước cũng không nhiều, cháy một hồi, cũng cháy không còn gì.
- Đà chủ, còn cần mang bồn nước đến không?
Đồng An An hỏi.
- Mang nước cái rắm gì, lửa cũng tắt rồi! Ngươi không thấy Đường chủ đệ nhất cũng không sao sao?
Vương Khả trừng mắt.
Đồng An An an tĩnh chịu đựng tất cả. Quạ đen đi ra khỏi ngọn lửa, nhưng, lượng lớn lông chim vẫn bị cháy đen. Lúc này đậu trên một cái ghế, ánh mắt hung hăng nhìn Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi cố ý làm ta xấu mặt đúng không?
Đường chủ đệ nhất lạnh giọng nói.
- Sao, sao có thể? Đường chủ đệ nhất, vừa rồi tất cả mọi người đều nghe thấy, ta nói chân khí của ta rất nguy hiểm, người khác đều nghe ta không đụng đến, là ngươi tự mình cướp đoạt! Không liên quan đến ta, Ma Tôn cũng có thể làm chứng!
Vương Khả lập tức giải thích.
Đường chủ đệ nhất nhìn chằm chằm Vương Khả. Mấu chốt, Vương Khả nói rất nguy hiểm, không để chúng ta cầm, là ta tự mình cướp! Con mẹ nó!
Ma Tôn nhìn lông chim cháy đen trên người Đường chủ đệ nhất, trầm mặc:
- Đường chủ đệ nhất, ma khí của Vương Khả ngươi cũng thể nghiệm rồi, ngươi còn có gì muốn hỏi không?
Đường chủ Đệ nhất đỏ mắt nhìn Vương Khả, thể nghiệm? Thể nghiệm bị lửa cháy sao?
Vừa rồi khẳng định là Vương Khả cố ý hãm hại mình, Mạc Tam Sơn nói đúng, Vương Khả này rất xảo quyệt.
- Đã không còn! Ta không có vấn đề gì!
Đường chủ đệ nhất trầm giọng nói.
- Không có vấn đề, vậy đợi cùng nhau cắt băng đi! Đường chủ đệ nhất có thể chủ động ra mặt, thật nể mặt ta quá, Đồng An An, nhớ rõ, phát cho Đường chủ đệ nhất một tấm thẻ vàng!
Vương Khả phân phó Đồng An An.
- Dạ!
Đồng An An lộ vẻ mặt cổ quái.
Đường chủ đệ nhất đen mặt, mẹ nó, ai nể mặt ngươi? Ta chỉ là không muốn mất mặt thêm thôi!
- Một khi đã như vậy, Vương Khả, bắt đầu đi! Đừng trì hoãn thời gian nữa!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Hiển nhiên, khiêu khích của Đường chủ đệ nhất, làm cho tất cả mọi người mất đi kiên nhẫn!
- Được! Chư vị, cùng nhau đi ra ngoài ban công cửa sổ đi, tầng cao nhất này của ta có thể ngắm cảnh, có thể nhìn thấy hết thảy phía dưới!
Vương Khả mời gọi.
- Ừm!
Ma Tôn gật đầu.
Đoàn người được Vương Khả mời gọi, chậm rãi đi ra ngoài ban công. Còn Vương Khả xuất môn, đi thang máy xuống lầu an bài.
Đường chủ đệ nhất thở sâu, hí mắt nhìn Vương Khả rời đi. Vừa rồi kiểm tra ma khí bất lợi, không sao, một hồi còn có biện pháp nghiệm chứng thật giả của ngươi!
Ma Tôn, phân thân quạ đen của Đường chủ đệ nhất, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm vừa ra ngoài, đệ tử Ma giáo dưới tòa cao ốc Thần Vương lần nữa cung kính bái lạy.
- Bái kiến Ma Tôn, bái kiến chư vị Đường chủ!
Tất cả đệ tử Ma giáo cùng hét lên.
Đồng thời, các đệ tử chính đạo trên Long Tiên Trấn đều nhìn tập trung, ngừng thở nhìn lên tầng thượng tòa cao ốc Thần Vương.