Chương 498: Ta thật khốn khổ
Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.
- Điện chủ, Vương Khả thật là tà ma sao?
- Không sao, ta để các ngươi thông tri tông chủ đến Long Tiên Trấn, vì sao không có tin tức?
Mạc Tam Sơn trầm giọng hỏi.
- Tông chủ phái người truyền tin, ngày mai sẽ đến!
Thuộc hạ kia cung kính nói.
- Ngày mai, ngày mai ta chờ tông chủ quân pháp bất vị thân, ha ha ha!
Mạc Tam Sơn cười to nói.
- Điện chủ, hiện tại người có thương tích trên người, không nên quá đại hỉ đại bi, dễ bị rách miệng vết thương!
Thuộc hạ khuyên nhủ.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn cứng đờ, cả người run rẩy, hiển nhiên đã rách miệng vết thương.
Mạc Tam Sơn không biết, khi Chu Hồng Y, Niếp Thanh Thanh rời đi không lâu, văn phòng Vương Khả lần nữa có một thân ảnh bước vào.
- Sư tôn, người đến thật đúng lúc! Ta để thuộc hạ mang người đi thang máy phụ, để sư tôn tiến vào trước, mong sư tôn không phiền lòng!
Vương Khả lập tức cung kính nói.
Trần Thiên Nguyên được thuộc hạ Vương Khả lặng lẽ dẫn vào tòa cao ốc Thần Vương.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu:
- Không sao! Nào có phải chuyện lớn gì!
- Mau, sư tôn, Định Quang Kính đâu, mau đưa công đức tru ma của ta cho ta!
Vương Khả lo lắng thúc giục Trần Thiên Nguyên.
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên trở nên cổ quái, hai tháng trước, Vương Khả để Trương Chính Đạo gửi thư gấp cho mình, để mình hỗ trợ che giấu thân phận.
Mình đường đường là tông chủ Thiên Lang Tông lại trở thành chân chạy việc cho ngươi? Nghiệt đồ!
- Ngươi yên tâm, Định Quang Kính này ta đã giúp ngươi dung nhập vào Thiên Lôi Tru Ma Trận, sau đó chôn dưới Mộc Trụ Lâm. Vừa rồi ta mang đi, đã xem rõ ràng, toàn bộ công đức tru ma đều dẫn vào Định Quang Kính, không thiếu phần của ngươi!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Ta biết sư tôn sẽ không tham ô công đức của ta. Quan trọng là ta hiện tại rất thiếu công đức, mau lên, ta sắp thiêu cháy rồi, ta cần công đức!
Vương Khả vội vàng nói.
Vẻ mặt Trần Thiên Nguyên lộ vẻ kỳ quái, vung tay lên, lấy ra Định Quang Kính, lấy ra công đức tru ma bên trong, là một hình cầu màu vàng thật lớn.
- Sư tôn, phiền người giúp ta hộ pháp! Hàn khí trong cơ thể ta sắp không thể áp chế!
Vương Khả lập tức tiếp nhận công đức.
“Vù vù!”
Công đức nhập thể, Vương Khả nhanh chóng khoanh chân ngồi.
Trong lúc nhất thời, công đức cuồn cuộn tiến vào đan điền, nhìn trọc chân khí đan điền tràn ngập công đức, bắt đầu đổi thành màu bình thường.
Màu đen, màu xám, ám vàng, vàng nhạt, vàng rực.
“Vù vù!”
Khi trọc chân khí hoàn toàn biến thành màu vàng, khô nóng trong cơ thể biến mất.
Chân khí trong đan điền, chân nguyên, chợt tắt.
“Bang!”
Cơ thể Vương Khả đột nhiên dâng lên dòng khí thật lớn, tràn ngập bốn phía.
- Kim Đan Cảnh?
Trần Thiên Nguyên bất ngờ.
Vung tay lên, Trần Thiên Nguyên ngăn cản động tĩnh bốn phía, không để ngoại giới phát hiện tình huống bên trong. Tuy Trần Thiên Nguyên còn hơi giận Vương Khả, nhưng cũng cực kỳ vừa lòng với đệ tử như Vương Khả. Dù sao, chỉ cần ba năm, Vương Khả đã đạt đến Kim Đan Cảnh, xem như kỳ tài tu luyện!
Về phần Vương Khả có phải là đệ tử chính đạo hay không, Trần Thiên Nguyên căn bản không cần hoài nghi. Không phải đệ tử chính đạo, làm sao có công đức tru ma? Chuyện này còn cần nghiệm chứng sao?
Nhưng là đệ tử chính đạo lại có thể trà trộn vào Ma giáo thuận lợi như vậy, cũng xem như là chuyện kỳ quái nhất Trần Thiên Nguyên từng nhìn thấy. Đám tà ma kia không phải mắt mù rồi sao? Còn có Ma Tôn kia cũng mù rồi sao? Vì sao bị Vương Khả che mắt như vậy?
Vương Khả nhìn chằm chằm đan điền, khi trọc chân khí hoàn toàn biến thành màu đen, tu vi tự nhiên đột phá, chân khí cuồn cuộn hoàn toàn biến thành chân nguyên, giống như dòng suối nhỏ màu vàng chảy dọc trong kinh mạch của cơ thể, hơn nữa không ngừng hội tụ lại trung tâm đan điền. Lốc xoáy chân khí ban đầu biến thành nội đan màu vàng lúc ảo lúc thật.
- Hư Đan ngưng tụ, Kim Đan Cảnh tầng thứ nhất?
Vương Khả kinh ngạc, vui vẻ nói.
Vui vẻ không chỉ như thế, Vương Khả phát hiện, khi tu vi đột phá, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm trong đan điền khẽ run lên, giống như bị mình dẫn động.
Đây là tin tức tốt thiên đại mà!
Nhưng Vương Khả cũng không lấy ra thử, dù sao, bên cạnh vẫn còn có người! Mình cũng không ngốc!
Thở phào, Vương Khả mở mắt, một luồng kim quang nở rộ trong hai mắt.
- Sao rồi?
Trần Thiên Nguyên ngồi trên ghế sô pha, uống rượu ngon tự mang theo, tò mò hỏi.
- Đa tạ sư tôn hộ pháp, đệ tử đã đạt Kim Đan Cảnh! Ha ha, đệ tử từ nay có thể ngự kiếm phi hành!
Vương Khả kích động nói.
- Ừm, trong giới này, phi hành ngự kiếm là kỹ thật sống, không thể lập tức thuần thục, người mới vào Kim Đan Cảnh, rất nhiều người khi học bay đều rơi ngã rất nhanh, có không ít ngã đến mức không thể tự gánh vác cuộc sống nữa!
Trần Thiên Nguyên răn dạy.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Người thực vật? Ách, được rồi, sư tôn, ta sẽ cẩn thận!
- Tối hôm qua ta thấy Mạc Tam Sơn ám sát ngươi? Ngươi có hiểu lầm gì với Mạc Tam Sơn sao?
Trần Thiên Nguyên hiếu kỳ nói.
- Mạc Tam Sơn kia bị điên, ta cũng không biết vì sao hắn cứ nhắm vào ta!
Vương Khả nhất thời tố khổ.
- Hắn có lẽ nghĩ rằng ngươi là tà ma, ngươi yên tâm, ta sẽ giải thích cho hắn, chính là chuyện công đức tru ma hôm nay của ngươi!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Đừng, sư tôn, ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài!
Vương Khả kinh hãi kêu lên.
- Hả?
- Mạc Tam Sơn kia bị điên, nếu hắn biết hôm nay ta và sư tôn cùng nhau diễn một vở tuồng, lặng lẽ giấu công đức tru ma, hắn khẳng định sẽ tiết lộ ra ngoài. Vạn nhất tiết lộ vào tai Đường chủ Ma giáo, đệ tử khó giữ được cái mạng nhỏ này!
Vương Khả vội giải thích.
- Không đến đó đi? Hắn sẽ tiết lộ sao?
Trần Thiên Nguyên kinh ngạc nói.
- Sẽ như vậy! Mạc Tam Sơn nhất định sẽ như vậy! Hắn hãm hại ta không biết bao nhiêu lần rồi! Sư tôn, người nhất định không được tiết lộ! Hiện tại đệ tử ở Ma giáo, trà trộn vào thật gian nan, giống nhưu chơi với lửa, chỉ cần vô ý, sẽ vạn kiếp bất phục!
Vương Khả lo lắng khuyên can.
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên cổ quái, ngươi trà trộn vào Ma giáo thật gian nan? Mẹ nó, ngươi cho rằng vi sư ta mù sao?
----------oOo----------
Long Tiên Trấn, tòa cao ốc Thần Vương, văn phòng Vương Khả!
- Sư tôn, Mạc Tam Sơn kia có vấn đề! Người nhất định phải cẩn thận! Lần trước làm trò trước mặt Ma Tôn, hắn muốn ám sát ta, còn có hắn nói hắn cùng Niếp Thanh Thanh cùng nhau nhập ma!
Vương Khả giải thích.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu:
- Mạc Tam Sơn từng giải thích với ta, hắn nghĩ ngươi là tà ma, mới động thủ với ngươi!
Vương Khả biến sắc, lão xảo quyệt Mạc Tam Sơn này, làm chuyện thật cẩn thận, còn làm công tác tư tưởng với sư tôn từ trước?
- Về phần nhập ma? Cũng không có, hắn có bí pháp, ngụy trang thành tà ma, nếu không, làm sao có thể thiết kế nhắm vào Ma Tôn?
Trần Thiên Nguyên giải thích.
Sắc mặt Vương Khả trầm xuống, Mạc Tam Sơn này thật có thủ đoạn, sao ta có thể hất nước bẩn đây?
- Ngươi khi nào thì thành đà chủ Thần Long? Niếp Thanh Thanh cũng trở thành thủ hạ của ngươi?
Vẻ mặt Trần Thiên Nguyên cổ quái nói. Đây cũng là điều Trần Thiên Nguyên không thể lý giải. Thời gian trước nghe người ta nói Vương Khả là đà chủ Thần Long, Trần Thiên Nguyên còn không tin. Nhưng hôm nay, nếu không phải tận mắt chứng kiến, đánh chết Trần Thiên Nguyên cũng không tin tưởng là thật!
- Sư tôn, lần trước ta không nói với người sao?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Ngươi khi nào nói với ta rồi?
Trần Thiên Nguyên nhíu mày nói.
- Chính là lần trước người đi chướng hải, cứu ta và U Nguyệt, kết quả U Nguyệt bị cha nàng mang đi. Ta nói với người, ta ở Ma giáo dựa vào chơi mạt chược trở thành đà chủ Thần Long! Ta nhớ rõ đã nói rồi mà!
Vương Khả giải thích nói.
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên cứng đờ. Thật đúng là từng nói với mình, nhưng lúc ấy ta nghĩ rằng ngươi thất tình, nghĩ rằng ngươi nói điên nói khùng, ta nào biết là ngươi nói thật chứ? Chơi mạt chược mà trở thành đà chủ Ma giáo?
- Niếp Thanh Thanh đâu? Ta vừa rồi thấy nàng cắt băng cho ngươi? Nàng cũng nhập ma? Ăn thịt người rồi sao?
Trần Thiên Nguyên áp chế buồn bực hỏi.
- Niếp Thanh Thanh? Nàng nhập ma, nhưng không ăn người, nàng là tịnh ma!
Vương Khả giải thích nói.
- Hả?
Trần Thiên Nguyên ngoài ý muốn nói.
- Không chỉ có Niếp Thanh Thanh là tịnh ma, không ăn người! Hiện giờ nàng cũng không để Chu Hồng Y ăn thịt người! Sau đó cũng để phân đà Thần Long ta, tà ma cũng không được ăn thịt người!
Vương Khả giải thích.
Trần Thiên Nguyên trầm mặc một lát, khe khẽ thở dài:
- Thật là thế sự vô thường mà! Niếp Thanh Thanh cũng có một ngày nhập ma! Ai! Nhưng mà, như vậy cũng tốt, ít nhất nàng không đến mức sống thống khổ như vậy!
- Sư tôn, người không trách nàng nhập ma sao?
Vương Khả cảm thấy ngoài dự liệu.
- Trách cái gì? Tru ma cùng nhau nhiều năm rồi! Tuy trao đổi không nhiều lắm, nhưng cũng xem là bạn cũ! Thống khổ mấy năm nay của nàng, chúng ta đều biết! Như vậy cũng tốt! Nhập ma thì nhập ma! Chỉ cần không làm ô ma, ta có thể nhắm một mắt mở một mắt!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
- A!
Vương Khả gật đầu.
- Ta nghe Mạc Tam Sơn gửi thư nói, trước đó không lâu, Ma Long Đảo hỗn loạn?
Trần Thiên Nguyên hỏi.
- Đó là cục Ma Tôn thiết kế, muốn tìm ra phản đồ Ma giáo, đồng thời giết Sắc Dục Thiên. Hôm nay lại để ta hành hình bảy trăm năm mươi phản đồ! Đệ tử một lòng vì chính đạo, nề hà tu vi nông cạn, không thể tham dự cái gì, chỉ có thể bày kế, âm thầm cứu đệ tử chính đạo, đệ tử…!
Vương Khả lập tức giải thích toàn bộ.
Đương nhiên, miêu tả của Vương Khả đều có trọng điểm, trọng điểm biểu hiện mình không sợ hy sinh, phẩm đức cao thượng không để ý sinh tử, một lòng vì chính đạo! Trọng điểm mình đã trả giá vô số mồ hôi và cố gắng trong toàn bộ sự kiện.
Phiên bản này của Vương Khả, Trần Thiên Nguyên nghe đến ngây ngẩn, thật hay giả!
- Sư tôn, tình huống đại khái là như vậy, ta thấy Sắc Dục Thiên bị xé một cánh tay, một cái đùi, xem ra chết chắc rồi!
Vương Khả cười nói.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu:
- Chưa chắc, Nguyên Anh Cảnh có thủ đoạn của Nguyên Anh Cảnh, Ma Tôn không nói với các ngươi, Nguyên Anh của Sắc Dục Thiên có thể chạy thoát sao? Hết thảy đều có khả năng!
- Ách, như vậy còn không chết?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Không biết, ta chỉ muốn nói với ngươi, phàm là mọi chuyện đều không phải tuyệt đối!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Dạ!
Vương Khả gật đầu.
- Sư tôn, Đường chủ đệ nhất giống như cứ nhắm vào ta, ngươi có biết hắn có lai lịch gì không?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Đường chủ đệ nhất? Ẩn trong tối trăm năm rồi đi? Sau khi Ma Tôn tụ hội lại Ma giáo, hắn cũng rất ít lộ diện! Bất quá, ta hôm nay quan sát Ma Tôn từ xa, giống như, tu vi hắn có đột phá!
Trần Thiên Nguyên nhíu mày nói.
- Ma Tôn lại có đột phá?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, nếu không phải ta mấy ngày nay tu vi lại có đột phá, mơ hồ sắp phá huyền quan, ta cũng nhìn không ra! Ma Tôn này, thật sự là một nhân vật lợi hại!
Trần Thiên Nguyên cảm thán nói.
- Lợi hại ra sao?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Lợi hại ra sao? Ma Tôn tu luyện một loại công pháp bá đạo! Bá đạo ra sao? Hắn có thể vượt cấp giết địch khi đối mặt!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Vượt cấp giết địch khi đối mặt?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, ở Tiên Thiên Cảnh, hắn có thể xé sống Kim Đan Cảnh! Ở Kim Đan Cảnh, hắn có thể xé sống Nguyên Anh Cảnh! Ngươi nói hắn bá đạo không?
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Không, không thể nào, đây cũng quá mạnh rồi, vượt cấp giết địch? Đây là hình tượng của nhân vật chính mà!
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Hơn trăm năm trước, Độ Huyết Tự, Kim Ô Tông, Thiên Lang Tông, ba đại tông môn chính đạo lần lượt đến Thập Vạn Đại Sơn, trấn áp Ma giáo. Ma giáo tan đàn xẻ nghé, bị đệ tử chính đạo tàn sát một phen, cũng không dám xuất đầu lộ diện! Lúc ấy, Ma Tôn lấy tu vi Kim Đan Cảnh, dùng Thiết Huyết Thủ Oản, nhất thống Ma giáo tán loạn, phàm là người ngỗ nghịch, đều giết sạch! Cho dù là tà ma Nguyên Anh Cảnh của Ma giáo cũng bị Ma Tôn xé trước mặt vô số tà ma! Lúc này mới có thể lực áp tà ma, duy trì thống nhất Ma giáo. Đường chủ đệ nhất cũng vì đại chiến năm đó mà không dám ngỗ nghịch với Ma Tôn, được phong làm Đường chủ đệ nhất!
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Ma Tôn có thể dẫn dắt Ma giáo lớn mạnh bằng địa vị với chính đạo? Quả nhiên lợi hại!
Lời editor: Do đăng nhầm hai chương nên chương này giá cao hơn các chương khác ạ!