Chương 565: Điền Chân trưởng lão, xin tự trọng
Một đám hòa thượng quở trách thánh tăng, vẻ mặt hiện giờ cũng kinh ngạc.
- Thật sự có âm phủ đại phủ? Thánh tăng thật sự có thể mở ra cửa địa ngục?
- Tiếng kêu thảm thiết của đám ác quỷ truyền từ bên dưới nền đất?
- Đây là phật hiệu Đại Thừa sao?
Các hòa thượng lại bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Chỉ có Vương Khả và thánh tăng nhìn nhau, rất nhanh trở nên trấn định. Bởi vì hai người hiểu được, mình vừa rồi đều là nói khoác, nào có cửa địa ngục, tiếng kêu thảm thiết là truyền từ dưới Địa Cung mà thôi.
- Trương Chính Đạo lần này thật thông minh, lại phối hợp tốt như vậy vào thời điểm mấu chốt? Ta thật đã coi nhẹ ngươi rồi, kỹ thuật giả giọng của ngươi cũng rất cao siêu, một người có thể tạo ra nhiều tiếng kêu thảm thiết như vậy?
Vương Khả kinh thán.
Vẻ mặt thánh tăng cũng lộ ra nét cổ quái, hiển nhiên đã đoán ra được đại khái, hít sâu:
- A di đà phật! Cửa địa ngục không thể mở lâu, bần tăng chỉ mở một chút cho các ngươi biết là được rồi!
- Chúng ta đều biết rồi, đều biết rồi. Thánh tăng, mau đóng cửa lại đi, đừng để nhóm ác quỷ chạy ra ngoài, mười tám tầng địa ngục là có bao nhiêu ác quỷ chứ?
Một đám dân chúng hoảng sợ la lên.
- Các vị huynh đệ Tiên môn, phiền các ngươi bảo hộ dân chúng, ngàn vạn lần đừng đạp thương tổn lẫn nhau. Thánh tăng cũng không muốn nhìn thấy dân chúng chịu tai ương!
- Được!
Một đám đệ tử Tiên môn nhất thời hét lên.
- A di đà phật, bần tăng hiểu lầm thánh tăng rồi, bần tăng có tội!
- A di đà phật, bần tăng không hiểu về phật hiệu Đại Thừa, xúc phạm đến phật hiệu Đại Thừa, mong thánh tăng trách tội!
Trong lúc nhất thời, một đám hòa thượng sám hối.
Toàn trường hướng về Vương Khả, thánh tăng, một buổi phật hiệu Đại Thừa giảng kinh đã thành công. Chỉ có một người, sắc mặt vô cùng khó coi, đó là Điền Chân. Điền Chân nhìn chằm chằm Vương Khả và thánh tăng, tức giận không thôi.
- Kẻ lừa đảo, bọn họ là kẻ lừa đảo!
Điền Chân giận dữ hét lên.
Mẹ nó, ức hiếp người khác không thấy Địa Cung sao? Ta là Nguyên Anh Cảnh, thần thức của ta có thể nhìn thấy rõ ràng. Cửa địa ngục gì chứ, rõ ràng là Vương Khả ngươi an bài một đám người kêu thảm phía dưới, lừa chúng ta.
- Điền trưởng lão, ta và ngươi không thù không oán, ngươi sao lại đến gây sự nữa rồi! Thánh tăng không có tu vi, ngươi đừng đả thương hắn!
Vương Khả buồn bực kêu lên.
- A di đà phật, người này là Điền trưởng lão của Kim Ô Tông? Ngươi đừng ồn ào nữa, đây là thánh tăng Phật môn ta, ngươi đừng chạm vào hắn!
Một hòa thượng ngăn cản.
- A di đà phật, Điền Chân trưởng lão, nếu ngươi dám đả thương thánh tăng, cho dù chúng ta phải liều chết cũng phải bảo hộ tôn nghiêm Phật môn!
- Đúng vậy, chủ trì tông môn ta, cũng là Nguyên Anh Cảnh. Nếu ngươi dám đả thương thánh tăng, chúng ta sẽ mời chủ trì đến Kim Ô Tông, tìm tông chủ ngươi lý luận!
- A di đà phật, bảo hộ thánh tăng!
Một đám hòa thượng vì muốn bù đắp áy náy, chắn trước mặt Điền Chân.
Sắc mặt Điền Chân cứng đờ:
- Bọn họ là lừa các ngươi, phía dưới có Địa Cung, là một đám người kêu thảm mà thôi! Nào có cửa địa ngục gì?
Nhưng trong đám hòa thượng chỉ có số ít tin tưởng Điền Chân, phần lớn đều nhận định Điền Chân nói bừa.
- A di đà phật, việc Phật môn ta, không cần các hạ quan tâm!
Một hòa thượng trầm giọng nói.
Điền Chân: “…!”
Vì sao lại như vậy? Các ngươi đều thiểu năng sao? Mẹ nó, trên đời làm gì có cửa địa ngục?
Điền Chân phủi tay mặc kệ, nhưng thần thức của Điền Chân đảo qua Thiểm Điện Thần Tiên. Mình đến vì Thiểm Điện Thần Tiên, phải bỏ cuộc như vậy sao? Không được, ta phải có được Thiểm Điện Thần Tiên!
- Ta đến vạch trầm âm mưu của bọn họ!
Điền Chân trừng mắt.
- A di đà phật, Điền Chân trưởng lão, thỉnh tự trọng!
Một đám hòa thượng chắn phía trước, toàn lực bảo hộ thánh tăng.
Thần thức loại này chỉ có người Nguyên Anh Cảnh mới có! Đồng thời có thể điều tra vật không thể nhìn thấy, ngươi phải dùng thần thức đảo qua. Lúc trước, Điền Chân dùng thần thức quét khắp đại điện Trấn Ma Tự, nhưng, không ai ngờ đến kẻ lừa đảo Vương Khả này cũng ngầm chuẩn bị. Khi mình giục hắn mở cửa địa ngục, dưới nền đất lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Điền Chân thật sợ hãi, nghĩ rằng mình gặp rắc rồi rồi, bốn phía sắp bùng nổ. Mình không thể vạch trần Vương Khả và thánh tăng, còn khiến bọn họ được mọi người tán thành?
Trong lúc nhất thời, toàn trường hỗn loạn, Điền Chân mang tâm tình không yên dùng thần thức đảo qua, cơ mặt co giật. Vốn muốn vạch trần, nhưng đám đồng minh, đám hòa thượng lại làm phản, toàn bộ bảo hộ thánh tăng này, con mẹ nó!
Một đám hòa thượng bảo hộ thánh tăng như điên, nếu mình động thủ, bọn họ sẽ liều mạng! Bọn họ không sợ chết, bởi vì bọn họ là tín đồ Phật giáo cuồng nhiệt, vì phật hy sinh là quang vinh. Mình một khi làm bọn họ chết, vậy chờ đợi mình chỉ có phiền toái thiên đại! Quan trọng nhất là Điền Chân đã nhìn thấy Thiểm Điện Thần Tiên, sao có thể bỏ cuộc?
- Ta đến vạch trần âm mưu của bọn họ cho các ngươi xem!
Điền Chân trừng mắt nói.
- A di đà phật, Điền Chân trưởng lão, mong tự trọng!
Một đám hòa thượng chắn phía trước, toàn lực bảo hộ thánh tăng.
Điền Chân: “…!”
- Điền Chân trưởng lão, ngươi cũng biết thân phận của thánh tăng, ta khuyên ngươi, vẫn nên trở về, xúc phạm thánh tăng sẽ gặp báo ứng!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Báo ứng? Các ngươi là kẻ lừa đảo mới gặp báo ứng! Vương Khả, hừ, ngươi cho rằng bọn họ sẽ che chở ngươi sao?
Điền Chân khinh thường nói.
- A di đà phật, thánh tăng ở đây một ngày, chúng ta sẽ bảo hộ thánh tăng!
Một hòa thượng trừng mắt nói.
Điền Chân: “…!”
Các ngươi đều là não tàn sao? Bị lừa còn không biết? Mẹ nó!
- Điền Chân trưởng lão, ngươi có tâm nguyện gì, cứ nói ra, có thể không?
Vương Khả nhường bước. Dù sao Vương Khả biết tình huống của mình, không muốn náo lớn.
- Nói gì? Ha, ha ha ha, Vương Khả, hiện tại đã không còn kịp nữa, ta đã phát hiện bí mật của các ngươi, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi còn có thể thỏa hiệp sao? Hừ, đám hòa thượng này, không ngăn được ta!
Thanh âm Điền Chân lạnh lùng nói. Khi nói chuyện, Điền Chân đạp đất bay tận trời.