Chương 59: Công đức diệt ma (1)
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đồ đệ của ngươi còn cướp Kim Ô Lệnh của hắn. Có phải ngươi nên cho chúng ta một câu trả lời không?
Trương Ly Nhi đứng cách đó không xa cũng trầm giọng nói.
Vương Khả lập tức lấy ra Kim Ô Lệnh và cả lệnh phù của Thiên Lôi Tru Ma Trận đưa cho Trần Thiên Nguyên.
- Sư tôn, trên đường ba người đệ tử đến đây đã bị Nhiếp Thiên Bá chặn giết, cũng nhận được từ trong tay hắn chứ không phải cướp giật Kim Ô Lệnh của Trương Thần Hư. Về phần chúng ta bước vào Thiên Lang Tông, tuy giả mạo đệ tử Kim Ô Tông nhưng cũng vì diệt ma. Trương Thần Hư bị thương là do tà ma Tôn Tùng này gây nên, không liên quan gì với Thiên Lang Tông ta. Mong sư tôn minh xét!
Vương Khả lập tức ném sạch tất cả tội lỗi.
Cho dù Trương Thần Hư bị thương, cũng ném nồi cho Tôn Tùng. Để cho Kim Ô Tông tức không có chỗ trút.
- Trương Thần Hư ở đâu?
Trần Thiên Nguyên nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang.
Mộ Dung Lục Quang rất nhanh đã thu xếp người nâng Trương Thần Hư qua.
Trên cáng, Trương Thần Hư đã được xử lý sơ qua, cả người quấn băng, trông rất thê thảm, cơ thể cử động khó khăn, chỉ có mắt và miệng lộ ra bên ngoài băng vải. Đương nhiên, đây đã là trạng thái tốt nhất rồi. Nếu không quấn băng vải, cả người cháy đen trông càng thảm hại hơn.
- Tỷ! Là hắn, là bọn họ... !
Trên cáng, Trương Thần Hư run rẩy chỉ vào Vương Khả, Trương Chính Đạo, từ trong ánh mắt kích động này không khó nhìn ra được nỗi uất ức.
- Trần tông chủ! Ngươi xem đệ đệ ta đi! Nếu không phải tại đồ đệ của ngươi giả mạo, hắn cũng không đến mức bị hại thành như vậy!
Trương Ly Nhi trừng mắt tức giận nói.
Rõ ràng Trương Ly Nhi cũng không phải là chiếc đèn cạn dầu. Cho dù Vương Khả phủi sạch quan hệ, Trương Ly Nhi vẫn không chịu buông tha. Đệ đệ mình bị thương thành như vậy, sao có thể bỏ qua được? Tuy Trương Ly Nhi không ăn vạ đòi tiền, nhưng sẽ không nương tay với kẻ lừa đảo.
Trần Thiên Nguyên trầm ngâm một lát rồi khẽ gật đầu:
- Ngươi nói không sai, Trương Thần Hư bị thương thành như vậy, đám người Vương Khả cũng có trách nhiệm. Nhưng Vương Khả cũng bởi vì giả mạo các ngươi, mới cứu được tai họa lần này. Cho nên Trương Thần Hư cũng có công lao trong việc loại trừ được âm mưu của Ma Tôn lần này!
Trương Thần Hư trừng mắt nhìn về phía Trần Thiên Nguyên? Công lao? Ta cần quái gì công lao, ta muốn báo thù, ta chỉ muốn báo thù! Ta muốn ngươi trừng phạt Vương Khả!
- Sau này ta sẽ đích thân đi một chuyến tới Kim Ô Tông, cảm ơn tông chủ Kim Ô Tông, đồng thời xin Kim Ô Tông chủ thưởng cho Trương Thần Hư về sự hy sinh của hắn trong lần này! Hai vị yên tâm! Sau khi tông chủ Kim Ô Tông làm rõ sai trái, nhất định sẽ cho hai vị một câu trả lời thỏa đáng!
Trần Thiên Nguyên đưa ra Kim Ô Lệnh và trịnh trọng nói.
Trương Ly Nhi:
-... !
Trương Thần Hư:
-... !
Trần tông chủ, ngươi đang ném nồi sao? Chúng ta đang truy cứu trách nhiệm của đồ đệ ngươi, ngươi lại nói bảo Kim Ô Tông chủ thưởng cho chúng ta? Ta cần chút phần thưởng đó sao? Ta muốn các ngươi xin lỗi! Lúc này mới thu đồ đệ mà ngươi đã bắt đầu bảo vệ rồi à?
- Hai vị còn có gì muốn bổ sung?
Trần Thiên Nguyên nhìn về phía tỷ đệ Trương Ly Nhi.
- Hừ, chúng ta đi. Chúng ta đi rồi, sau này đừng để cho ta gặp mặt đám người Vương Khả đấy, hừ!
Trương Ly Nhi cầm Kim Ô Lệnh tức giận nói.
Trương Ly Nhi phất ống tay áo, dẫn theo đệ tử Kim Ô Tông tính rời khỏi đó. Trần Thiên Nguyên một mực bao che người của hắn, mình còn có thể đòi được lợi ích gì? Các vị khách tiên môn xung quanh đã sớm bị công đức mà Trần Thiên Nguyên vừa đưa ra mua chuộc, làm sao có thể sẵn lòng nói chuyện giúp mình?
Vương Khả? Trương Chính Đạo? Các ngươi chờ đấy! Sau này chờ xem ta trừng trị các ngươi thế nào!
Đệ tử Kim Ô Tông căm phẫn rời đi. Một đám khách khứa xung quanh cũng từ biệt. Dù sao, tiên môn của mình xuất hiện tà ma ẩn nấp, bọn họ phải lập tức trở lại báo cho Tông chủ chưởng môn biết, đồng thời tự điều tra tiên môn của mình.
Trần Thiên Nguyên thành thạo tiễn các vị khách rời đi. Đám người Mộ Dung Lục Quang cũng không dám ở lâu trước mặt Trần Thiên Nguyên, tất cả đi tới bên ngoài sơn môn chém yêu diệt ma, lập công chuộc tội!
- Cảm ơn sư tôn đã bảo vệ!
Vương Khả cảm kích nói với Trần Thiên Nguyên.
- Vương Khả, ta thấy ấn đường của ngươi biến thành màu đen? Có phải cơ thể ngươi có gì không ổn không?
Trần Thiên Nguyên tò mò nhìn về phía Vương Khả.
- Sư tôn, ánh mắt của ngươi thật lợi hại. Mười năm nay, đệ tử vẫn bị vận rủi quấn thân. Đệ tử nghe nói Định Quang Kính của sư tôn có thể loại bỏ vận rủi, mong sư tôn giúp ta!
Vương Khả lập tức tiến lên kích động nói.
Bây giờ, danh phận sư đồ đã có, Vương Khả cũng không khách sáo nữa.
- Mười năm vẫn bị vận rủi quấn thân?
Trần Thiên Nguyên nhíu mày nói.
- Đúng, ta có thể làm chứng!
Trương Chính Đạo đứng bên cạnh lập tức gật đầu.
U Nguyệt Công Chúa cũng hiếu kỳ.
- Phần lớn nguyên nhân khiến vận rủi quấn thân là do ngươi thất đức!
Trần Thiên Nguyên phân tích.
Vương Khả:
-... !
- Ta đã nói mà, Vương Khả ngươi làm nhiều chuyện thất đức! Ngươi còn không tin!
Trương Chính Đạo lập tức cười trêu chọc.
Vương Khả:
-... !
Ta? Thất đức á?
Vương Khả trừng mắt không hiểu nhìn về phía sư tôn Trần Thiên Nguyên.
- Ngươi thiếu công đức!
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Công đức? Sư tôn, lúc trước ta nghe bọn họ nói diệt ma có công đức? Là công đức này sao?
Vương Khả chợt bừng tỉnh.
- Không sai! Công đức là có công với trời đất, có đức với muôn dân trăm họ, tự có công đức từ trên trời hạ xuống! Tà ma tàn hại muôn dân trăm họ, gây ra nghiệp chướng nặng nề. Diệt ma thì thiên đạo tự sẽ cảm ứng, sẽ chuyển hóa tội ác của tà ma bị tiêu diệt thành công đức, ban tặng cho người diệt ma!
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Khó trách bọn họ đều tranh cướp nhau diệt ma!
Vương Khả chợt hiểu ra.
- Càng là tà ma lớn thì tội ác càng sâu nặng, tiêu diệt tà ma như thế, ngươi sẽ nhận được công đức càng nhiều hơn. Công đức nhiều là có thể phá giải được vận rủi nghiệp trướng trên người mình, có thể tăng thêm ngộ tính cho bản thân mình, giúp đỡ trợ giúp tu hành giả đột phá bình cảnh, tác dụng rất kỳ diệu!