Chương 708: Ma Tôn Vẫn Lạc
Cung Vi yếu ớt tuyệt vọng nói.
Giờ phút này, linh sơn đã sụp đổ hơn phân nửa, tiêu hao vượt xa dự tính của Cung Vi, lần này phải chết sao?
Một kích cuối cùng ư? Nếu như Ma Tôn vượt qua một kích cuối cùng, vậy toàn bộ tiên môn chính đạo trong Thập Vạn Đại Sơn, đều sẽ bị hủy diệt.
Hết rồi?
Trên bầu trời.
Ma Tôn cũng cảm nhận được một kích cuối cùng của lôi long.
Trong khoảng thời gian độ kiếp này, áo bào đen của Ma Tôn đã vỡ vụn không ít, mặt nạ ác quỷ càng bị vỡ mất một nửa, hiển nhiên độ kiếp cũng không dễ dàng. Nhưng ánh mắt của Ma Tôn lại không có mỏi mệt.
Một kích cuối cùng sao?
Thứ Ma Tôn nhìn không phải là lôi long, mà là Thiên Lang Tông, kim quang trong mắt bắn ra bốn phía, giống như có thể xuyên thấu linh sơn Thiên Lang Tông, nhìn thấy đồ vật ở sâu trong lòng đất.
- Thái m Quyền Trượng đã đến nơi? Ha, vậy là tốt rồi, ta có thể an tâm đi!
Ma Tôn nhẹ nhàng thở ra.
Ma Tôn ngẩng đầu nhìn về phía lôi long đang gào thét giương nanh múa vuốt.
Lần này Ma Tôn không chờ đợi lôi long oanh kích, mà đột nhiên đưa hai cánh tay ra, đón lấy lôi long.
- Ma Tôn làm gì vậy? Hắn mở ra không môn, hắn muốn tự sát sao?
Một người mặc trường bào ám kim sợ hãi kêu lên.
Đúng vào lúc này, lôi long ầm ầm vọt tới Ma Tôn.
- Oanh!
Chấn động giống như thiên địa va chạm, vô số lôi điện nổ tung ra bốn phương tám hướng, chiếu sáng thiên địa như ban ngày.
Lực phản chấn kinh khủng, bay thẳng đến Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận, oanh một tiếng, dường như Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận cũng bị nổ tung.
Cây cột mà Cung Vi dùng để điều khiển Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận, bỗng nhiên nổ tung, lực phản phệ to lớn, càng nổ cho Cung Vi bay ngược ra ngoài.
Oanh!
- Phốc!
Cung Vi phun ra một ngụm máu tươi, ngã nhào trên đất, đệ tử Nam Lang Điện ở bốn phía bảo vệ nàng cũng bị nổ bay, cả đám không ngừng kêu rên, tất cả đều bị thương.
Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận vừa vỡ, sương mù bao phủ Thiên Lang Tông cũng biến mất không thấy.
Tất cả đệ tử chính đạo ma đạo đều ngẩng đầu lên nhìn trời. Bởi vì, Huyền Quan Chi Kiếp của Ma Tôn đã kết thúc.
Sau khi ánh sáng vụt tắt, bầu trời nhanh chóng tối lại, chỉ còn lại một chút lôi điện thoáng hiện ở bên trong tầng mây.
Tất cả đệ tử Ma Giáo, chính đạo, đều trừng to mắt, nín thở, tìm kiếm Ma Tôn.
Mây đen trên bầu trời dần dần tán đi, dấu vết độ kiếp cùng biến mất từng chút một, gió lớn thổi tứ phương, nhưng cuối cùng không thấy hình bóng của Ma Tôn.
- Ma Tôn bị một kích cuối cùng, đánh thành bột phấn, chết rồi sao?
Một người đàn ông mặc trường bào ám kim kinh ngạc nói.
- Ma Tôn biến mất? Hắn đã chết rồi sao?
- Không thể nào, đã đi đến cuối cùng, làm sao chết dưới một kích cuối cùng được?
- Một kích cuối cùng mới là một kích mạnh nhất! Cuối cùng Ma Tôn cũng không chống đỡ được!
- Mặc dù Thượng Thiên Địa Hạ Duy Ngã Độc Tôn Công lợi hại, nhưng tu luyện về sau, chính là lấy hủy diệt làm chấm hết!
- Đáng tiếc, đáng tiếc, người kế tục tốt như vậy! Vốn muốn đón hắn trở về làm tân chủ!
- Chết rồi, vậy thì tìm một người khác?
...
...
...
Sau khi bốn người mặc trường bào ám kim phân tích một phen, đều lắc đầu thở dài.
Giờ khắc này, đệ tử chính ma lưỡng đạo, cũng lục tục phân tích ra tất cả.
- Ma Tôn chết ư? Không có khả năng!
Tử Bất Phàm sợ hãi kêu lên.
- Làm sao, làm sao Ma Tôn lại thất bại?
Chu Hồng Y cũng kinh ngạc nói.
- Ha ha ha, Ma Tôn chết rồi, ha ha ha!
Bỗng nhiên Điền Chân kích động cười nói.
- Ma Tôn chết rồi, Ma Tôn chết!"
Rất nhiều người mang tâm tình khác nhau la lên.
- Ma Tôn chết, Ma Giáo tất vong, các đệ tử chính đạo còn không nhanh ra tay diệt Ma Giáo, để Thập Vạn Đại Sơn ta là một mảnh chính khí!
Bỗng nhiên Tử Trọng Sơn hưng phấn rống to một tiếng.
- Không!
Vô số đệ tử Ma Giáo tuyệt vọng nói.
Ma Tôn vừa chết, Ma Giáo cũng đi về hướng suy tàn, tất cả mọi người đều có thể đoán được, giờ phút này chính là lúc Tử Trọng Sơn phấn khích.
- Tử Bất Phàm, dẫn người của ngươi rút lui!
Chu Hồng Y quát.
- Được!
Tử Bất Phàm gật đầu nói.
- Đi? Lúc này muốn đi, có phải muộn quá hay không? Ha ha ha!
Điền Chân liều lĩnh cười to nói.
- Tất cả đệ tử Ma Giáo rút lui!
Chu Hồng Y hét to một tiếng.
- Vâng!
Vô số đệ tử Ma Giáo mang theo một cỗ bi thương hét lớn.
- Các ngươi không đi được! Cung Vi, Mộ Dung Lục Quang, đệ tử Thiên Lang Tông đâu? Còn không chặn đệ tử Ma Giáo lại!
Quanh người Tử Trọng Sơn toát ra vô số lôi điện.
Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang, Cung Vi ở nơi xa đều trở nên âm trầm, cho dù Ma Tôn đã bỏ mình, thì cũng chưa tới lượt Kim Ô Tông ngươi chỉ huy đệ tử Thiên Lang Tông?
Đệ tử đường khẩu Chu Hồng Y hưởng ứng hiệu lệnh rút lui của Chu Hồng Y đầu tiên. Tự nhiên Trương Chính Đạo cũng được tự do trong nháy mắt.
- Ma Tôn chết ư? Thật không thể tưởng tượng nổi! Ôi, không tốt, đám đệ tử chính đạo đang mai phục ở kia, các ngươi đừng đuổi theo, nếu các ngươi chết một người, sẽ phải bồi thường tiền, như vậy Vương Khả sẽ cắt tiền thưởng của ta!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
Trương Chính Đạo sốt ruột chạy thẳng đến chỗ các đệ tử tiên môn.
Một đám đệ tử tiên môn, được Vương Khả sắp xếp ở trong một cái địa đạo, chờ nửa ngày, cũng không thấy Vương Khả và Trương Chính Đạo trở về, càng không nhìn thấy đệ tử Ma Giáo bị bọn họ hấp dẫn tới!
Bây giờ là chính ma chi chiến, chúng ta lại núp ở đây, còn ra thể thống gì?
- Đừng kêu, Vương huynh đệ đã sắp xếp, chắc chắn sẽ không gạt chúng ta, chờ một chút!
Triệu Tứ lập tức khiển trách.
Mọi người chờ chút, rốt cục chờ đến khi Ma Tôn bỏ mình, chờ đến khi sương mù tán đi, chờ đến khi tất cả kết thúc, tan cuộc.
- Được rồi, vớ vẩn, các ngươi đều bị Vương Khả lừa gạt rồi? Chúng ta đến để trừ ma vệ đạo, nhưng cứ núp ở trong động, thì còn ra thể thống gì!
Một vị tông chủ Nguyên Anh cảnh tức giận nói.
- Sư bá, chắc chắn Vương huynh đệ không gạt chúng ta đâu!
Một đệ tử Kim Đan cảnh nói ra.