Chương 721: Cáo Biệt Sư Tôn
Bên ngoài cơ thể Giới Sắc toát ra một đạo thải quang, bắn tay Cung Vi ra.
- Vậy cũng không liên quan đến ta! Cuối cùng ta cũng không thể giúp ngươi đi cởi quần áo hắn ra? Sinh hoạt vợ chồng còn muốn ta phụ trợ, cái kia có nhiều hình ảnh cay mắt lắm!
Vương Khả lập tức mặc kệ.
Mặt Cung Vi đen lại nhìn về phía Vương Khả! Ngươi cảm thấy, dù sao ta cũng đã làm tông chủ, ngươi không quan tâm nữa sao?
- Cảnh giới của ta đột phá? Không có đạo lý, ta ở trong huyết trì, nhiều nhất chỉ chữa thương mà thôi!
Giới Sắc Hòa Thượng cũng tò mò nói.
- Giới Sắc đại sư, làm phiền ngươi đưa Đại La Kim Bát trên đỉnh đầu ngươi cho ta!
Vương Khả chỉ Đại La Kim Bát lơ lửng ở trên đỉnh đầu Giới Sắc.
Giới Sắc thò tay ra, Đại La Kim Bát rơi vào lòng bàn tay Giới Sắc một cách tự nhiên.
- A di đà phật, Vương Khả thí chủ, đây là Đại La Kim Bát của ta, sao lại là của ngươi?
Giới Sắc Hòa Thượng hiếu kỳ nói.
Vương Khả:
-...
Mẹ nó, ngươi có còn chút mặt nào không? Vừa tỉnh, đã cướp đồ của ta?
Thiên Lang Tông, trong cung điện của Cung Vi!
Sắc Dục Thiên tỉnh rồi, nhưng lần thứ hai tỉnh lại, lại trở thành Giới Sắc Hòa Thượng. Hơn nữa hình như tu vi còn cao hơn một trọng.
Giới Sắc chậm rãi từ trên giường đứng lên, lấy tay giơ Đại La Kim Bát lên.
- Đại La Kim Bát? Ta nghĩ nghĩ nó đã mất đi, nghĩ không tới nó vẫn còn ở nơi này!
Giới Sắc hài lòng nói.
- Giới Sắc đại sư, ngươi cố ý giả bộ hồ đồ sao? Cái Đại La Kim Bát này, là thứ ta dùng để đựng hạt dưa, ngươi lấy rồi, vậy lúc ta ăn hạt dưa thì làm thế nào?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đúng vậy đúng vậy, đó là Vương Khả dùng mệnh đổi lấy!
Trương Chính Đạo ở một bên nói giúp.
- A di đà phật, Vương Khả thí chủ, đây là Đại La Kim Bát của ta, tại sao ngươi lại nói như vậy? Lại nói, tại sao ta ở đây? Tại sao tu vi của ta đột phá?
Giới Sắc Hòa Thượng hiếu kỳ nói.
Vương Khả:
-...
Ngươi giả bộ mất trí nhớ, là có thể cướp bảo bối của ta sao?
- Tướng công, ngươi đột phá tu vi? Hiện tại tu vi là gì?
Cung Vi tò mò hỏi.
- Lần trước ta là Nguyên Anh cảnh đệ bát trọng, bây giờ lại là Nguyên Anh cảnh đệ cửu trọng, dường như chỉ kém một chút là đến Nguyên Anh cảnh viên mãn, hình như có nhân quả!
Giới Sắc Hòa Thượng nói.
- Kém một chút là tới Nguyên Anh cảnh viên mãn? Hòa thượng các ngươi tu luyện, giải quyết xong nhân quả là được sao? Sướng như vậy?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Nhân quả? Đó nhất định là nhân quả giữa ngươi và ta, Giới Sắc Hòa Thượng! Nhanh, nhanh trả tiền và cả cái Đại La Kim Bát này nữa!
Vương Khả lập tức nói.
- Vương Khả, ngươi đánh rắm, cái Đại La Kim Bát này vốn là của tướng công ta, ngươi chỉ là giữ hộ mà thôi!
Cung Vi trợn mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả:
-...
- Hả? Có phải khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì hay không? Tâm ma của ta lại đi ra?
Giới Sắc hiếu kỳ nói.
- Nói nhảm, đương nhiên là tâm ma của ngươi thoát khỏi tù đày rồi, ta rất vất vả mới giúp ngươi trấn áp Sắc Dục Thiên! Ngươi lại thiếu nợ ta một phần đại nhân tình, không, đại nhân quả!
Vương Khả lập tức nói.
Cung Vi ở một bên không nhìn nổi nữa:
- Vương Khả, ngươi muốn lừa tướng công ta, ngươi nằm mơ đi!
- Tông chủ, ta nói sai sao?
Vương Khả lập tức kêu lên.
- Các ngươi có thể nói cho ta biết trước, khoảng thời gian này tâm ma của ta đã làm cái gì không?
Giới Sắc Hòa Thượng hiếu kỳ nói.
Cung Vi thở dài, nói lại chuyện mình biết một lần.
- Hả? Tâm ma Sắc Dục Thiên, lại làm nhiều chuyện ác như vậy?
Giới Sắc Hòa Thượng sầm mặt lại.
- Giới Sắc, lúc đầu ta dẫn ngươi đi Liên Hoa Huyết Quật, nhưng chưa thấy thù lao ngươi đồng ý với ta, đó có tính là nhân quả hay không? Còn nữa, cái Đại La Kim Bát này là của ngươi! Nhưng ta giúp ngươi giữ lâu như vậy, ngươi cũng nên thanh toán phí giữ hộ rồi! Với cả ta giúp ngươi trấn áp tâm ma Sắc Dục Thiên! Có phải ngươi thiếu nợ ta một phần đại nhân quả hay không?
Vương Khả nhìn về phía Giới Sắc Hòa Thượng.
Giới Sắc trầm ngâm một hồi, liền gật đầu:
- Không sai, đây coi như là một phần nhân quả, có lẽ ta còn phần nhân quả này, là có thể trực tiếp tới Nguyên Anh cảnh viên mãn!
- Hả? Ngươi muốn trả nhân quả?
Vương Khả sững sờ.
Ngươi nói chuyện tốt như vậy?
- Không sai, xin Vương Khả thí chủ mở miệng! Cần ta trả như nào, ta sẽ lựa chọn có thể trả quả ngươi hay không!
Giới Sắc trịnh trọng nói.
- À, nếu không, đưa Đại La Kim Bát cho ta?
Vương Khả thử hỏi.
- Vương Khả, ngươi đừng quá mức!
Cung Vi trợn mắt nói.
Giới Sắc nhìn Đại La Kim Bát một chút, sau đó lắc đầu:
- Đổi cái khác đi!
Vương Khả:
-...
Không phải ngươi bảo ta tùy tiện nói sao? Mẹ nó, ta nói ngươi lại không chịu?
- Không chịu đưa Đại La Kim Bát? Vậy thì bồi thường tiền đi, cho ta mấy trăm vạn cân linh thạch, để ta hồi máu đã!
Vương Khả nói.
Giới Sắc lắc đầu:
- Đổi cái khác!
Vương Khả:
-...
Ngươi đang chơi ta sao?
- Ta cho Vương Khả thí chủ cơ hội đòi hỏi, đồng thời, ta cũng có quyền cự tuyệt! Vương Khả thí chủ, ngươi nói tiếp đi!
Giới Sắc Hòa Thượng nói.
- Vậy, đến công ty Thần Vương ta làm?
Vương Khả hỏi.
Cung Vi, Trương Chính Đạo ở bên cạnh đều tỏ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả, tại sao mỗi một cái yêu cầu của ngươi đều kỳ lạ vậy?
- A di đà phật, cái này có thể! Thế nhưng, ta cái gì cũng không biết làm!
Giới Sắc Hòa Thượng hiếu kỳ nói.
- Hả? Ngươi đồng ý?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Không sai, với nhân quả của ngươi, ta có thể giúp ngươi trông coi công ty Thần Vương một năm! Xem như giải quyết xong nhân quả!
Giới Sắc Hòa Thượng nói.
- Làm bảo vệ một năm?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- A di đà phật!
Giới Sắc gật đầu một cái.
- Vậy ngươi cứ làm bảo vệ đi! Dù sao có cũng tốt hơn so với không có!
Vương Khả tỏ vẻ cổ quái nói.
- A di đà phật!
Giới Sắc Hòa Thượng gật đầu một cái.
- Đúng rồi, còn có một việc!
Bỗng nhiên sắc mặt Vương Khả hơi đổi.
- Còn nữa? Vương Khả, ngươi đừng yêu cầu quá phận!
Cung Vi trợn mắt nói.