Chương 729: Vương Khả Đến Giúp
Cùng lúc đó phân thân của bản thân vừa vặn đi bắt Vương Khả. Nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện quái dị.
- Hô!
Đột nhiên một vệt kim quang từ chân trời bay tới, bay về phía sau lưng Ô Hữu Đạo.
Không ngờ phân thân bản thân bị hủy, cái nguyên thần pháp tướng này vì chạy trốn khỏi Đại La Kim Bát, cũng nhận trọng thương, so với lần trước bị thạch phật đánh trọng thương còn thảm hơn.
- Vương Khả, tên khốn kiếp nhà ngươi, ta muốn ngươi chết!
Ô Hữu Đạo buồn bực quát.
Trộm gà không được còn mất nắm gạo! Không đoạt được Đại La Kim Bát, còn khiến cho mình tổn thất nặng nề, ngươi nói Ô Hữu Đạo có bao nhiêu tức giận chứ.
Nhưng tức giận cũng không thể tự ý rời vị trí, Ô Hữu Đạo vừa chữa thương cho nguyên thần pháp tướng, vừa âm thầm thề, nhất định phải chém Vương Khả thành muôn mảnh.
Cứ như vậy ba canh giờ trôi qua, Vương Khả đến!
- Ai u, lão Ô, đã lâu không gặp, dạo này khoẻ không! Ta nhớ ngươi chết đi được! Ha ha ha ha ha!
Tiếng cười của Vương Khả từ trong sương mù truyền đến.
- Vương Khả?
Ô Hữu Đạo sững sờ.
Mẹ kiếp, ta còn chưa đi tìm ngươi, ngươi đã đuổi tới? Ngươi nghĩ như thế nào vậy? Ngươi tự tìm cái chết à!
- Ha ha ha, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào, Vương Khả, dám đến trước mặt ta, coi như lần này có Sắc Dục Thiên cũng đừng hòng che chở ngươi! Nhận lấy cái chết đi!
Ô Hữu Đạo hét to một tiếng nhào vào bên trong sương mù, bay thẳng đến chỗ thanh âm Vương Khả phát ra.
Rất nhanh, liền nhìn thấy một chiếc Chướng Hải thuyền to lớn, Vương Khả đứng ở trên boong thuyền, bên trên còn có rất nhiều tà ma. Giờ phút này nhìn thấy Ô Hữu Đạo đánh tới, đều biến sắc.
Ô Hữu Đạo mặc kệ mọi chuyện, hiện tại hận chết Vương Khả, mình có mấy cái phân thân thua ở trong tay Vương Khả, bây giờ nhìn thấy, há có thể không chém hắn thành muôn mảnh.
- Nhận lấy cái chết!
Ô Hữu Đạo hét to một tiếng, bay đến gần.
Vương Khả tránh ra một bước. Lập tức để lộ một cái bảo tọa ở sau lưng, bên trên bảo tọa, chính là giáo chủ Ma Giáo, Long Cốt!
Long Cốt đang trái ôm phải ấp hai nữ tà ma xinh đẹp, chìm đắm ở trong ôn nhu. Bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ sát khí đánh tới.
- Hả? Ô Hữu Đạo, ngươi muốn làm gì?
Long Cốt sầm mặt lại.
- Oanh!
Bàn tay Ô Hữu Đạo mạnh mẽ ngừng lại.
- Giáo, giáo chủ? Sao ngài lại tới đây?
Ô Hữu Đạo sợ hãi kêu lên.
Không phải giáo chủ đang đắm chìm trong ôn nhu ở Thủy Tinh Long, Cung Ma Long đảo sao? Tại sao lại ở nơi này? Lại còn đi cùng Vương Khả nữa? Ta không nằm mơ chứ?
- Giáo chủ, ngươi xem, ta nói đúng không, Ô đường chủ hấp tấp bộp chộp, mới nói với hắn hai câu đã ra tay đánh nhau, vừa nhìn là biết khó làm được việc lớn! Hơn một trăm năm qua, biết rõ ngươi bị trấn áp dưới Thiên Lang Tông, lại chưa từng liên hệ với ngươi, cũng không biết là vô năng hay là cố ý không đi cứu ngươi!
Vương Khả lắc đầu thở dài nói.
Mặt Ô Hữu Đạo đen lại, ngươi như này là ở ngay trước mặt ta, giội nước bẩn cho ta sao?
Bên ngoài Thần Long đảo!
Rất nhiều đệ tử Ma Giáo vây quanh thuyền lớn của Vương Khả.
Mặt Ô Hữu Đạo đen lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi như này là ở ngay trước mặt ta, giội nước bẩn cho ta sao?
- Vương Khả, ngươi, tại sao ngươi lại ở nơi này?
Ô Hữu Đạo trợn mắt tức giận nói.
Nếu không phải giáo chủ ở đây, Ô Hữu Đạo đã sớm tiến lên bắt lấy Vương Khả, làm sao để hắn giội nước bẩn cho mình chứ?
- Tại sao ta không thể ở nơi này? Ta là đệ nhị đường chủ Ma Giáo, Thần Long đường chủ! Cái này là Thần Long đảo của ta, dựa vào cái gì ta không thể ở nơi này? Ta còn đang cảm thấy kỳ quái đây này, ngươi vây quanh nhà ta làm gì?
Vương Khả trợn mắt hỏi.
- Đánh rắm, ngươi còn là Thần Long đường chủ sao? Ngươi đã phản bội Ma Giáo rồi!
Ô Hữu Đạo trợn mắt tức giận nói.
- Ai nói ta phản bội Ma Giáo? Ta đi Thiên Lang Tông nằm vùng! Ta vì Ma Giáo đã cống hiến mồ hôi, máu tươi và cả thanh xuân, ta vì Ma Giáo cửu tử nhất sinh, ngươi biết ta gặp nguy hiểm cỡ nào không? Ô Hữu Đạo, ngươi dựa vào cái gì nói xấu ta?
Vương Khả trợn mắt quát mắng.
Ô Hữu Đạo trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, mẹ kiếp, ngươi còn có mặt mũi nói lời này? Nằm vùng? Nằm vùng cái em gái ngươi ấy!
- Vương Khả, nói nhiều như vậy cũng vô ích, có phải ngươi nằm vùng hay không, tất cả mọi người đều nhìn ra, ở thời điểm Ma Giáo nguy cấp nhất, ngươi đã phản bội Ma Giáo, đây chính là tội chết! Trừ phi, có người giúp ngươi chứng minh ngươi không có phản bội Ma Giáo, đương nhiên, người giúp ngươi chứng minh người, phải được chúng ta tra xét, ta muốn xem, ai có thể chứng minh ngươi không phản bội Ma Giáo!
Ô Hữu Đạo lạnh lùng nói.
- Giáo chủ, Ô đường chủ cứ muốn chứng minh, nếu không, làm phiền đại giá của ngài, giúp ta chứng minh một chút?
Vương Khả nhìn về phía Long Cốt.
Ô Hữu Đạo:
-...
Ngươi tìm giáo chủ giúp ngươi chứng minh? Ngươi có bệnh à! Giáo chủ mới thoát khỏi tù đày Thiên Lang Tông, làm sao biết lai lịch của ngươi? Lại nói, ta hiểu rõ tính cách giáo chủ nhất, hắn sẽ vì ngươi chứng minh sao?
Long Cốt ôm hai cô gái xinh đẹp, hôn một bên một cái, sau đó nhìn về phía Ô Hữu Đạo.
- Không sai, ta có thể chứng minh, Vương Khả không có phản bội Ma Giáo!
Long Cốt gật đầu nói.
Ô Hữu Đạo:
-...
Ngươi là giáo chủ giả sao? Tại sao ngươi phải giúp hắn chứng minh?
Có Long Cốt chứng minh, sĩ khí Vương Khả liền mạnh lên rất nhiều.
- Nhìn cái gì vậy? Nói chính là các ngươi đấy, đám đà chủ các ngươi cầm đao chỉ vào người của ta làm gì? Ta là Thần Long đường chủ! Các ngươi là thứ gì, thật to gan, muốn ám sát đường chủ hay sao? Hay là muốn ám sát luôn cả giáo chủ?
Vương Khả nhìn đám đệ tử Ma Giáo đang vây mình lại quát tháo một trận.
- Hả!
Chúng đệ tử Ma Giáo biến sắc, lập tức thu hồi đao binh.
Ban đầu chuẩn bị đi bắt Vương Khả cùng Ô Hữu Đạo, hiện tại bắt cái rắm à! Giáo chủ đã giúp Vương Khả chính minh, chúng ta có bao nhiêu cái mạng để tự tìm cái chết chứ?
Mặt Ô Hữu Đạo cũng co quắp lại nhìn Vương Khả, đến cùng ngươi làm sao lừa được giáo chủ, để giáo chủ ưu ái ngươi như thế?