Chương 730: Sự phồn vinh của Ma Giáo
Không có đạo lý! Trước kia Ma Tôn che chở ngươi một cách khó hiểu, ta chấp nhận! Nhưng vì sao giáo chủ cũng che chở ngươi chứ? Chuyện này không khoa học!
- Giáo chủ, vừa rồi Ô Hữu Đạo nói, hắn muốn thẩm tra ngươi! Thỉnh giáo chủ cẩn thận ứng phó!
Bỗng nhiên Vương Khả quay đầu cung kính thi lễ với Long Cốt.
- Hả? Thẩm tra ta?
Long Cốt nghi hoặc nhìn sang.
- Vương Khả, ngươi đừng ngậm máu phun người, dám vu khống ta? Châm ngòi quan hệ chủ tớ của giáo chủ và ta?
Ô Hữu Đạo quát mắng.
- Ai ôi, Ô Hữu Đạo, lời ngươi vừa nói mới, ngươi đã quên rồi sao? Tất cả đệ tử Ma Giáo ở dây đều nghe thấy đấy! Ngươi còn muốn cãi láo?
Vương Khả lập tức nói.
Một đám đệ tử Ma Giáo nhao nhao lui ra phía sau, mẹ nó, đại lão tranh đấu, ngàn vạn lần đừng kéo nhóm ta vào.
- Vương Khả, ngươi đánh rắm!
Ô Hữu Đạo trợn mắt nói.
- Ai đánh rắm? Không phải ngươi vừa mới nói? Người giúp ta chứng minh trong sạch, phải tiếp nhận sự thẩm tra của ngươi? Hiện tại, giáo chủ giúp giúp ta chứng minh trong sạch, ngươi lại không nhận? Ngươi tới đi! Giáo chủ ở nơi này, ngươi tới đi!
Vương Khả thúc giục nói.
Ô Hữu Đạo sầm mặt lại. Mẹ kiếp ngươi lừa ta?
- Giáo chủ, tên Vương Khả này vô cùng giảo hoạt, thuộc hạ không hiểu, tại sao giáo chủ phải bảo vệ hắn, Ma Giáo ta trong tay hắn, đã tổn thất nặng nề!
Ô Hữu Đạo lập tức cung kính thi lễ với Long Cốt.
- Đánh rắm, Ô Hữu Đạo, Ma Giáo trong tay ta tổn thất nặng nề lúc nào? Ta mở công ty Thần Vương, không biết tạo phúc cho bao nhiêu đệ tử Ma Giáo, có ai không nhận tiền tiết kiệm từ công ty Thần Vương của ta, có đệ tử Ma Giáo nào vay tiền, mà không cảm tạ từ trong thâm tâm? Ta vì sự phồn vinh của Ma Giáo, cung cấp trợ lực to tớn! Ngược lại, ngươi mới là người để cho Ma Giáo tổn thất nặng nề!
Vương Khả lập tức quát mắng.
- Vương Khả, ngươi dám đổi trắng thay đen!
Ô Hữu Đạo lạnh lùng nói.
- Ai đổi trắng thay đen? Vậy ngươi nói xem, ta để Ma Giáo tổn thất cái gì?
Vương Khả trầm giọng hỏi.
- Công ty Thần Vương của ngươi lừa gạt rất nhiều tiền của đệ tử Ma Giáo, ngươi thả ra rất nhiều đệ tử chính đạo, thời điểm chính ma chi chiến diễn ra ngươi còn đứng về phía Thiên Lang Tông.
Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.
- Giáo chủ, vừa rồi ở trên đường ta đã giải thích rõ cho ngài mấy chuyện này, công ty Thần Vương là để tạo phúc cho đệ tử Ma Giáo, ta thả mấy tên đệ tử chính đạo, là vì ta muốn nằm vùng trong Thiên Lang Tông dễ hơn, về phần vì sao chính ma chi chiến ta đứng ở phía Thiên Lang Tông, chắc hẳn giáo chủ rõ ràng nhất, thuộc hạ cũng không lắm lời nữa, mong giáo chủ minh giám!
Vương Khả thi lễ với Long Cốt.
Long Cốt lại lạnh lùng nhìn về phía Ô Hữu Đạo:
- Được rồi, đưng vô cớ gây rối nữa! Lần này chính ma chi chiến, Vương Khả lập được công đầu! Ngươi lại nghi vấn hắn, chính là dụng ý khó dò!
Ô Hữu Đạo:
-...
Vì sao, vì sao lại như này? Vương Khả biến thành công đầu?
Không phải công đầu là ta sao? Giáo chủ, ngươi là giáo chủ giả ư?
- Giáo chủ nhìn rõ mọi việc, mắt sáng như đuốc, để thuộc hạ bội phục, thuộc hạ tin tưởng, Ma Giáo dưới giáo chủ dẫn đường, nhất định là Thái m Ma Giáo, bách chiến bách thắng, thánh giáo chi chủ, văn thành võ đức, thiên thu vạn tái, nhất thống thiên hạ!
Vương Khả lập tức cung kính nói.
Khẩu hiệu của Vương Khả rung trời, khiến Ô Hữu Đạo và một đám đệ tử Ma Giáo đều mở to hai mắt nhìn, mấy câu nịnh hót này rất quen thuộc thì phải? Hình như lúc trước Vương Khả cũng nói như vậy với Ma Tôn?
- Ha ha ha ha ha!
Long Cốt bị câu nịnh nọt này làm cho cười phá lên.
- Nhìn cái gì vậy? Có chút tâm nào hay không? Còn không cùng ta chúc mừng giáo chủ? Muốn bị đánh sao? Nào học theo ta!
Vương Khả nhìn về phía đệ tử Ma Giáo khiển trách.
Chúng đệ tử Ma Giáo sầm mặt lại, nhưng lúc này giáo chủ đang vui, ai dám làm giáo chủ mất hứng?
- Thái m Ma Giáo, bách chiến bách thắng, thánh giáo chi chủ, văn thành võ đức, thiên thu vạn tái, nhất thống thiên hạ!
Tất cả đệ tử Ma Giáo hô lên.
Ô Hữu Đạo cũng sầm mặt lại, chỉ có thể thấp giọng hô.
- Tốt, Vương Khả, bây giờ ta càng nhìn ngươi càng thuận mắt!
Long Cốt hài lòng nói.
- Đó là đương nhiên, đệ tử Ma Giáo chúng ta đều trung thành với giáo chủ, vì giáo chủ phục vụ! Để giáo chủ nhìn không vừa mắt, chính là đám người không đủ trung thành với giáo chủ!
Vương Khả vừa cười vừa nói.
- Ừm, được rồi, hiện tại nên thực hiện lời hứa của ngươi!
Long Cốt nhìn về phía Vương Khả trầm giọng nói.
- Giáo chủ, xem ngài nói kia, cái gì mà làm tròn lời hứa, chuyện thuộc hạ đã đồng ý với giáo chủ, tự nhiên sẽ làm tốt, đây là việc nằm trong phận sự, là chức trách của ta, ta cam đoan để giáo chủ hài lòng!
Vương Khả lập tức cười nói.
- Tốt, ta chờ ngươi! Tên Ô Hữu Đạo này lâu như vậy cũng không giải quyết được sự tình, ta xem Thần Long đường chủ ngươi, làm thế nào để ta hài lòng!
Long Cốt nghiêm túc nói.
Ô Hữu Đạo ở một bên trợn mắt:
- Giáo chủ? Đến cùng Vương Khả nói cái gì, để ngài tự mình đến Thần Long đảo vậy?
- Còn không phải vì ngươi sao! Đến bây giờ cũng không xử lý được Tử Bất Phàm! Vừa rồi Vương Khả đến Ma Long đảo nói, hắn đến là có thể giải quyết! Còn bảo ta tự mình đến một chuyến, hừ!
Long Cốt hừ lạnh, nói một tiếng với Ô Hữu Đạo.
Vẻ mặt Ô Hữu Đạo cứng đờ:
- Bảo Tử Bất Phàm thỏa hiệp? Chỉ bằng Vương Khả? Giáo chủ, ngươi đừng bị hắn lừa gạt đấy!
- Ô Hữu Đạo, ngươi nói lời này là có ý gì? Chúng ta phục vụ cho giáo chủ, đây là nghĩa vụ chúng ta phải làm, ngươi không có năng lực thì thôi! Người khác làm xong việc, lại là lừa gạt giáo chủ sao? Giáo chủ có đại trí tuệ như vậy, sẽ bị lừa gạt ư? Ngươi đang sỉ nhục ai vậy!
Vương Khả lập tức quát mắng.
- Hả?
Long Cốt cũng lạnh lùng nhìn lại.
Ô Hữu Đạo biến sắc:
- Giáo chủ, thuộc hạ không có ý sỉ nhục giáo chủ, là Vương Khả cố ý giội nước bẩn cho ta!
- Ô Hữu Đạo, ai giội ngươi nước bẩn? Không phải ngươi vừa mới chất vấn giáo chủ sao? Không sai! Thực lực ngươi rất mạnh, trong tứ đại đường chủ, thực lực ngươi mạnh nhất, thế nhưng, thực lực ngươi có mạnh hơn nữa cũng có tác dụng gì?