Bất Diệt Thần Vương

Chương 731: Tà Thuật Hoá Trang

Chương 731: Tà Thuật Hoá Trang

Ở trước mặt thần uy của giáo chủ, ngươi chính là một cái rắm! Không, ngươi ngay cả một cái rắm của giáo chủ cũng không sánh nổi, còn dám nghi vấn giáo chủ? Phi!
Vương Khả lập tức quát mắng.
Trên trán Ô Hữu Đạo nổi đầy gân xanh, mẹ kiếp Vương Khả, nếu không phải là giáo chủ ở nơi này, Lão Tử sẽ xé miệng của ngươi! Vừa mắng ta, còn vừa châm ngòi quan hệ giữa ta và giáo chủ. Tại sao ngươi không đi chết đi!
- Ô Hữu Đạo, ngươi không làm được, thì để Vương Khả làm! Hừ, tâm tình tốt trên đoạn đường này, đều bị ngươi hủy rồi!
Long Cốt oán giận nói.
- Giáo chủ, ngài không cần tức giận với tiểu nhân, ngài nhìn ta đi, ta cam đoan sẽ để Tử Bất Phàm lập tức ngoan ngoãn với ngài!
Vương Khả lập tức trấn an Long Cốt nói.
- Ừ!
Lúc này tâm tình Long Cốt mới tốt một chút.
Ô Hữu Đạo ở một bên sầm mặt lại, ngươi mới là tiểu nhân ấy! Mẹ nó, thứ ngươi tu luyện là nịnh nọt đạo sao? Ma Tôn bị ngươi lừa gạt, giáo chủ này cũng bị ngươi lừa gạt? Vì sao vậy?
- Các ngươi đi hối thúc đi, nói là giáo chủ đến, còn không báo Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm đến bái kiến!
Vương Khả nhìn về phía một đám đệ tử Ma Giáo hạ lệnh.
Đám đệ tử Ma Giáo nhìn về phía Ô Hữu Đạo.
- Các ngươi nhìn Ô Hữu Đạo làm gì? Không thấy giáo chủ đang ở chỗ này à! Làm sao, chỉ huy các ngươi một chút, còn phải nhìn sắc mặt Ô Hữu Đạo ư?
Vương Khả trừng mắt quát mắng.
Ô Hữu Đạo vô cùng tức giận, bây giờ ngươi coi việc châm ngòi giữa ta và giáo chủ như bản năng sao? Bọn chúng chỉ làm theo trình tự bình thường, nghe ta chỉ huy, cũng bị ngươi vu khống một trận?
Ô Hữu Đạo còn chưa kịp lên tiếng, nơi xa đã có hai bóng người bay tới. Không phải Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm thì còn là ai?
- Thuộc hạ cung nghênh giáo chủ đến đây!
Sắc mặt Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm khó coi, hơi thi lễ.
- Hừ!
Long Cốt hừ lạnh một tiếng.
- Giáo chủ, ngài đừng nóng vội, giao cho ta, lúc trước ta đã bảo đảm với ngài, đợi chút nữa nhất định xử lý ổn thỏa cho ngài, tuyệt không giống Ô Hữu Đạo, ở trong này kéo dài công việc, không biết hắn đang làm gì!
Vương Khả lập tức trấn an Long Cốt.
Long Cốt không nói gì, ngồi ở trên bảo tọa, Ô Hữu Đạo đứng một bên sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi nói chuyện cứ nói, tại sao phải giẫm ta một cước?
- Vương Khả, không phải ngươi... !
Chu Hồng Y tỏ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả.
Không phải ngươi đã phản bội Ma Giáo rồi sao?
- Chu Hồng Y, ngươi đừng nói nhảm, ta vẫn luôn là Thần Long đường chủ! Giáo chủ đã công nhận rồi! Còn nữa, không phải ta nói ngươi đâu, nhưng giáo chủ coi trọng ngươi như vậy, tại sao ngươi lại tranh cãi với giáo chủ! Lương tâm của ngươi để đi đâu rồi?
Vương Khả trợn mắt với Chu Hồng Y.
Mặt Chu Hồng Y đen lại nhìn về phía Vương Khả, không phải ngươi nói tới giúp chúng ta sao? Chuyện này là ý gì?
- Hừ, cũng may giáo chủ tính khí tốt! Rất yêu thích ngươi! Nếu đổi thành tính tình của ta, đã sớm giết chết ngươi rồi, còn để ngươi sống đến bây giờ sao? Phi!
Vương Khả quát mắng Chu Hồng Y.
Chu Hồng Y:
-...
Ngươi là tới giúp ta hay là đến mắng ta vậy?
Vương Khả vừa lên đã mắng chửi Chu Hồng Y!
Đệ tử Ma Giáo bình thường ở xung quanh không dám lắm miệng! Ô Hữu Đạo bị Vương Khả mắng nửa ngày, giờ phút này thấy Vương Khả bắt đầu mắng người khác, tâm tình lập tức thư thản không ít.
Vương Khả mắng Chu Hồng Y? Là giúp Long Cốt mắng, mặc dù đang mắng chửi Chu Hồng Y, nhưng là tiết lửa giận trong lòng Long Cốt.
Quả nhiên, theo Vương Khả mắng chửi một hồi, Long Cốt cũng không còn bài xích với Chu Hồng Y nữa. Mà chỉ lạnh lùng hừ một cái.
- Giáo chủ, ngài cũng đừng tức giận vì hắn! Chu Hồng Y chính là người chỉ toàn cơ bắp! Tuy ương ngạch một chút nhưng hắn là người giảng nghĩa khí, trọng tình cảm! Vì huynh đệ không tiếc mạng sống! Chỉ sợ giáo chủ cũng coi trọng cái phẩm chất này của hắn nhất, mới không giết hắn! Người như hắn, một khi trung thành với giáo chủ, chính là không bao giờ hối hận! So với một ít người hai mặt còn tốt hơn vô số, ít nhất sẽ không ở trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, càng sẽ không biết giáo chủ lâm nguy, còn thờ ơ lạnh nhạt!
Vương Khả nói với Long Cốt.
- Vương Khả, ngươi đang mắng ai vậy?
Ô Hữu Đạo trợn mắt tức giận nói.
- Ta nói ngươi sao? Ngươi nhảy ra làm gì?
Vương Khả trợn mắt nhìn Ô Hữu Đạo.
- Ngươi, ngươi dám vu khống lòng trung thành của ta đối với giáo chủ? Ta giết ngươi!
Ô Hữu Đạo tức giận nói.
Tên khốn nhà ngươi, mỗi một câu nói đều mang theo một chậu nước bẩn, nếu tiếp tục để ngươi giội xuống như vậy nữa, lão tử sẽ không nói được.
- Hỗn xược!
Long Cốt hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt Ô Hữu Đạo lập tức cứng đờ, không dám động thủ.
- Vương Khả nói chuyện có chỗ nào sai?
Long Cốt trầm giọng nói.
Ô Hữu Đạo lập tức sợ hãi:
- Giáo chủ, thuộc hạ trung thành tuyệt đối với ngài, Vương Khả hắn không ngừng hãm hại ta!
- Công đạo ở lòng người, Ô đường chủ, không phải ta nói ngươi là hạng người gì, thì ngươi là hạng người đó, không phải ta nói, mà là nhìn ngươi làm, ngươi làm cái gì, người khác có vu khống thế nào đi nữa cũng không được! Trong lòng giáo chủ có một cái cân, ngươi làm cái gì, không có cái gì, trong lòng giáo chủ đều rõ ràng! Ngươi đã làm, còn sợ người khác nói sao? Chính ngươi đang chột dạ cái gì?
Vương Khả hỏi.
Mặt Ô Hữu Đạo tối đen lại nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó, lúc đầu ta không có chuyện gì, bị ngươi nói cho đều có việc.
- Giáo chủ! Đừng quan tâm tên Ô Hữu Đạo này, chúng ta vẫn nên nói chuyện Chu Hồng Y đi, ngài cũng nhìn thấy rồi, hắn và Tử Bất Phàm cũng được tính là đường chủ lâu năm, giao tình sâu đậm, ở loại thời điểm kia, đổi thành ta, ta cũng sẽ giống như Chu Hồng Y! Tình và nghĩa giá trị nghìn vàng! Đây là phẩm chất đáng quý!
Vương Khả trấn an Long Cốt.
- Hừ!
Long Cốt nhìn về phía Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.
Cái hừ lạnh này, đại biểu mạo phạm lúc trước cho qua.
Long Cốt không nói chuyện, mà tiếp tục chờ Vương Khả, lúc trước Vương Khả ở Ma Long đảo đã nhận quân lệnh, nói nhất định sẽ thuyết phục Tử Bất Phàm đưa cho mình thị tẩm, Long Cốt còn đang chờ đây.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất