Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 245: Chơi Vố Quá Đau

Trên người của hắn thương thế, hoàn toàn là sự thật, hắn vừa rồi chết đi, cũng là không giả, nhưng mà tất cả những cái này chỉ là để qua mắt tên Triệu Yên Đà kia mà thôi, chính yếu là hắn tin tưởng vào công năng cường đại của Dung Thiên Thần Ngọc, nên mới mạo hiểm đi nước cờ này.

Cũng phải nói thêm, Ẩn Tức Quy Nguyên Pháp của Nguyệt Ảnh Lâu rất là cường đại, làm cho hắn giả chết y như thật, cộng thêm hắn hiểu được rất lớn khả năng Triệu Yên Đà sẽ không có đem thi thể của hắn hủy diệt, vì vậy mới có thể qua mặt được Triệu Yên Đà, bảo toàn một mạng.

Cũng phải nói tên Triệu Yên Đà này quá mức tự tin dẫn đến tự phụ, tên này nghĩ hắn dùng nhiều như thế Uẩn Khí Đan trong một lúc sẽ không còn sinh cơ, nên không kiểm tra kỹ lại, nếu không hắn cũng không thể qua mặt được đối phương.

"Khụ...! Không được! Phải tìm một nơi, tiêu hóa năng lượng khổng lồ của Uẩn Khí Đan mới được!"

Trần Vân Thanh tiếp tục ho lên một tiếng, gương mặt của hắn đỏ gay, so với lại vừa rồi không một tia huyết sắc là khác nhau một trời một vực.

Đúng là hắn dùng Ẩn Tức Quy Nguyên Pháp cùng Dung Thiên Thần Ngọc để qua mặt Triệu Yên Đà là không có giả, tuy nhiên hắn một hơi dùng đến mười tám viên Uẩn Khí Đan, còn không tính đám Uẩn Khí Đan trước đây Triệu Yên Đà cho hắn ăn cũng là thật.

Dù độc dược bên trong hắn có thể dựa vào Dung Thiên Quyết cùng Dung Thiên Thần Ngọc áp chế, từ từ đưa nó loại trừ, thế nhưng năng lượng khủng bố mà đám Đan Dược kia mang lại hiện tại vẫn tồn đọng trong cơ thể chưa thể tiêu hóa hết.

Nếu như không thể đem bọn chúng trong một thời gian ngắn luyện hóa, tăng lên thực lực cho bản thân, đó sẽ là một cái tai họa ngầm rất là lớn, có khi vì như thế mà hắn phải tử vong cũng không biết chừng.

Nhưng Trần Vân Thanh hắn cũng rất rõ ràng, nơi đây không phải là nơi có thể ở lâu được.

Người của Thái Đan Các sau khi chung vui với lại tên Triệu Yên Đà kia xong, thế nào cũng sẽ quay lại nơi đây dọn dẹp, như để bọn chúng phát hiện ra mà nói, với tình cảnh hiện tại, Trần Vân Thanh hắn rất khó có con đường sống.

"Triệu Yên Đà! Lý Kiêu Long! Hai người tụi bây chờ đó cho tao, một ngày nào đó tao nhất định sẽ bắt hai người tụi mày trả lại cả vốn lẫn lãi!"

Đi ra bề ngoài Thái Đan Các, quan sát xung quanh đây một chút, về đêm hiện tại khá là yên tĩnh, Trần Vân Thanh nhìn tại phía xa Thái Đan Các biển hiệu, ánh mắt phát ra từng đợt sát ý lạnh người.

Vong ân bội nghĩa, lấy oán trả ân, những loại người này trước đây Trần Vân Thanh hắn là căm ghét hơn cả.

Ở tại trên người của hai tên Triệu Yên Đà cùng Lý Kiêu Long hội tụ đầy đủ những yếu tố trên, hai tên cầm thú này không chỉ làm hại Ngô Tiểu Diễm, còn chút nữa đã đem Trần Vân Thanh hắn diệt đi, thù này hắn sẽ không bao giờ quên.


Hiện tại hắn không có thực lực để đem hai người này diệt sát, không có nghĩa là sau này cũng không có, cứ chờ mà xem, một ngày nào đó hắn nhất định sẽ tìm đến đám người này, hắn nghĩ ngày đó cũng sẽ không có xa đâu.

"Vừa rồi dường như tao nhìn thấy có bóng người lướt qua!" Một tên hộ vệ Thái Đan Các nhìn theo hướng Trần Vân Thanh rời đi có chút nghi hoặc.

"Kệ xác tên đó đi, chỉ cần không đi vào bên trong Thái Đan Các chúng ta trộm cắp là được..! " Người bên phải không cho là đúng lên tiếng.

"Ân! Mày nói cũng phải..!" Tên hộ vệ bên trái gật đầu.

Thái Đan Các là một cửa hàng buôn bán Đan Dược rất lớn tại Chấn Nam Thành nơi đây, nên thường xuyên bị bọn đạo chích nhớ thương, nếu chỉ vì lướt qua liền bắt người ta lại, chỉ sợ đám người mình phải bắt mỏi cả tay, chỉ cần mấy người kia biết khó mà lui, đừng bước chân vào Thái Đan Các lúc nữa đêm là được.

...

Mang gia! Tộc Trưởng thư phòng.

"Rầm..! Rầm!".

"Khốn kiếp! Hết sức là khốn kiếp! Mang Huyền Phong! Mang gia ta mất bao nhiêu tài nguyên để bồi dưỡng được mày..! Mày lại vì một đứa con gái đi phá hủy tất cả, mày thật sự đáng chết! Quá đáng chết!"

Mang Ngấn Sơn khí thế bạo phát, như một đạo sư tử nổi giận, đem toàn bộ tất cả đồ đạc bên trong thư phòng của mình hủy đi, cực kỳ phấn hận lên tiếng.

Không hận làm sao mà được, để có thể đưa Mang Huyền Phong đi vào Trần gia làm nội gián, hắn phải hao phí hơn hai mươi năm tâm huyết, cũng vì để cho Mang Huyền Phong đột phá Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới, hắn lại phải bỏ ra bao nhiêu tài nguyên không đếm hết nữa.

Đây là chưa tính đến chuyện bỏ thêm một số lượng tài nguyên để cho Mang Huyền Phong chiêu binh mãi mã.

Mục đích chính cũng là muốn đợi đến thời cơ chín muồi, lợi dụng cái tên Mang Huyền Phong này, đem Trần gia kéo sập, để Mang gia bọn họ có thể độc bá Chấn Nam Thành.

Nhưng vì sao, Mang gia hắn bỏ ra nhiều tài nguyên cùng tâm huyết như thế, phút chốc lại bị hủy trong giây lát, người mà tự tay phá hủy kế hoạch, cũng là người mà hắn đặt nhiều hy vọng nhất.



Mang Huyền Phong lần này hại Mang gia bọn họ quá thảm đi một chút.

"Gia chủ! Theo tôi điều tra được biết, Mang Tiên Phượng chính là con rơi của Mang Huyền Phong, hai mươi bốn năm trước, Mang Huyền Phong đã bí mật đưa Mang Tiên Phượng trở lại Mang gia, mục đích của hắn chính là muốn Mang Tiên Phượng bình an tại Mang gia phát triển!" Tổng quản Mang gia Mang Hiếu Vinh, đồng thời cũng là tâm phúc nhất của Mang Ngấn Sơn, cung kính lên tiếng hồi báo.

Ngay sau khi Mang Huyền Phong phản ra Trần gia cùng Mang gia chỉ vì một cái Mang Tiên Phượng, Mang Hiếu Vinh hắn liền đã cho người điều tra cặn kẽ chi tiết về hai người này quan hệ thêm một lần nữa.

Hắn phát hiện năm xưa khi chưa đi làm nội gián tại Trần gia, Mang Huyền Phong là có lấy một người thiếp, người thiếp này liền sinh cho hắn một đứa con gái, sau đó vì nhiều nguyên nhân Mang Huyền Phong đã đuổi hai mẹ con của người thiếp này ra khỏi nhà, tung tích không rõ.

Giờ đây xem ra, tất cả những cái này đều là một vỡ kịch, Mang Huyền Phong muốn đem con gái hắn giấu đi, sau đó gửi vào một cái chi thứ Mang gia, đưa vào Mang gia tu hành.

Cũng là không ngờ, gia chủ cùng mấy cái Trưởng Lão nhìn đến được Mang Tiên Phượng có điều bất phàm, thích hợp làm nội gián, liền tìm cách đưa cô ta sang Trần gia làm nội gián.

Sau khi vào Trần gia, Mang Huyền Phong gặp con gái mình liền nhận ra ngay, cũng là nhận cô ta làm đệ tử.

Khi Mang Tiên Phượng lâm vào hiểm cảnh, Mang Huyền Phong không thể không cứu được.

"Vận dụng thế lực gia tộc, nhất định phải tìm ra cho bằng được Mang Huyền Phong, đem hắn cùng con gái diệt đi, nếu cần thiết, mời người của Nguyệt Ảnh Lâu ra mặt, đem tên khốn kiếp kia cùng người nhà diệt hết cho ta!"

Mang Ngấn Sơn hắn lần này bị Mang Huyền Phong chơi một vố quá mức là đau đớn, tâm huyết độc bá Chấn Nam Thành mấy chục năm bỗng nhiên trong phút chốc tan thành bọt biển.

Hắn là không thể chấp nhận sự thật này, bằng mọi giá phải đem tên đầu sỏ Mang Huyền Phong kia diệt đi, cũng như Trần gia bên kia, chỉ cần diệt Mang Huyền Phong, vận dụng tiền tài thuê Nguyệt Ảnh Lâu hắn cũng không tiếc.

"Gia chủ! Tôi đã tiến hành theo ý của ngài rồi, có điều bên kia Nguyệt Ảnh Lâu con đường đi không có thông, đã có người ra số tiền rất lớn, mua miễn sát lệnh cho Mang Huyền Phong rồi!"

Là người tâm phúc bên cạnh của Mang Ngấn Sơn, tính cách của Mang Ngấn Sơn như thế nào, Mang Hiếu Vinh hắn hiểu vô cùng rõ, sau khi đại sự tại Trần gia xảy ra, hắn biết Mang Ngấn Sơn sẽ không bao giờ bỏ qua cho Mang Huyền Phong, nên đã động dụng thế lực bên trong gia tộc đi tìm kiếm Mang Huyền Phong rồi.


"Miễn Sát Lệnh? Mang Huyền Phong! Mày tính toán cũng rất là chu toàn đó chứ!" Mang Ngấn Sơn ánh mắt càng ngày càng âm trầm hơn.

Nguyệt Ảnh Lâu cái tổ chức này ngoài Sát Nhân Lệnh ra cũng còn có một cái Miễn Sát Lệnh, như người nào không muốn bị Nguyệt Ảnh Lâu sát thủ nhớ thương, thì mua cái Miễn Sát Lệnh này, một khi có Miễn Sát Lệnh, được Nguyệt Ảnh Lâu lưu vào bên trong tin tức nội bộ.

Như vậy từ nay về sau, người đó sẽ không bị Nguyệt Ảnh Lâu truy sát, Nguyệt Ảnh Lâu cũng sẽ không nhận bất kỳ một đơn nào về việc truy sát người có Miễn Sát Lệnh.

Nhưng giá cả cho một cái Miễn Sát Lệnh khá là cao, tùy theo tu vi, có cái phải tốn hàng triệu Hạ Phẩm Linh Thạch mới mua được.

Nói thật khi còn nhỏ hắn cũng có mua một cái Miễn Sát Lệnh, khi đó mạng sống của hắn không đáng giá bao nhiêu tiền, mua sẽ rẻ tiền hơn, còn không cần phải nơm nớp Nguyệt Ảnh Lâu sẽ tìm đến mình.

Mang Huyền Phong này chắc chắn cũng là như hắn một dạng, nhân lúc còn nhỏ yếu đi mua Miễn Sát Lệnh của Nguyệt Ảnh Lâu, nếu như hiện tại, hắn đảm bảo với tu vi Yêu Sĩ cửu trọng của mình, Mang Huyền Phong không cỏ đủ tiền để mua nó.

Xem ra muốn diệt Mang Ngấn Sơn, cũng chỉ có thể đi theo lối thông thường, vận dụng lực lượng gia tộc, còn may là bên kia Trần gia cũng muốn đem tên này diệt đi, cả hai đại gia tộc đứng đầu đều muốn diệt Mang Huyền Phong, hắn cũng muốn nhìn, Mang Huyền Phong có bản lĩnh gì để có thể thoát chết.

"Bên kia khu mỏ khoáng điều tra đến đâu rồi?"

Tạm thời bỏ qua Mang Huyền Phong truy sát một chuyện, Mang Ngấn Sơn chuyển qua vấn đề cũng nhức nhối không kém, đó là chuyện Hạ Phẩm Linh Thạch mỏ khoáng bên kia.

Vì chuyện này mà hắn mất đi đứa con xuất sắc nhất của mình là Mang Đại Hùng, còn là không kiếm nỗi một viên Hạ Phẩm Linh Thạch từ cái mỏ phế khoáng kia, trong lòng của hắn tức giận phải biết.

"Hồi gia chủ! Theo những giấu vết để lại, người của chúng ta điều tra được, khi đó tại mỏ khoáng ngoài nhị thiếu gia ra còn có hai người nửa, một người trong số đó sử dụng là trường đao Yêu Binh, dựa vào chiêu thức giao đấu, có thể đoán được tám chín phần người đó là Hàn Lịch, bang chủ của Lịch Bang!"


"Còn một người nữa, không biết tên này sử dụng thủ đoạn gì, đã đem nhị thiếu gia cùng Hàn Lịch diệt sát, còn là hủy thi diệt tích, vô cùng độc ác..! Tên này ngoài chuyện để lại một ít giấu chân, cùng dùng kiếm đào khoáng ra, không để lại bất kỳ tin tức gì!" Mang Hiếu Vinh theo đúng sự thật mà đám thám tử của Mang gia bọn họ điều tra được đến tin tức.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất