Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi ( Dịch)

Chương 24: Sư tỷ đến đưa đồ

Đám người Ngao Long Vũ đi tới trước vòng bảo hộ.

Giang Lan lập tức đứng dậy.

Hắn nhìn bọn họ một chút, cảm thấy mình là sư đệ, cũng nên làm ít chuyện gì đó.

Hắn ngẫm nghĩ một hồi, mới phát hiện ra mình không làm được gì.

Vì vậy, hắn chỉ có thể đứng sang một bên.

Bọn họ đi vào và nhìn Giang Lan một cái, nhưng không có ai mở miệng nói gì.

Chờ đỡ Ngao Long Vũ sang một bên nghỉ ngơi thì Lâm Tư Nhã mới quay đầu nhìn về phía Giang Lan, hỏi:

"Vị sư đệ này, khoảng thời gian này có người tới nơi này không?"

Giang Lan lắc đầu:

"Không có."

Hắn đã kiểm tra tình hình xung quanh và phát hiện không có dấu vết nào rõ ràng.

Cho nên, hắn không có muốn nói cho ai là đã có người đến đây.

Nếu nói sẽ không tiện giải thích, không bằng nói dối cho qua chuyện.

Lâm Tư Nhã cũng không hỏi nhiều và cũng không còn gì để hỏi.

Sau đó, nàng nói với tất cả mọi người:

"Bên ngoài đã nhận được tin tức, chúng ta ở chỗ này chờ cứu viện tới là được."

"Nếu như các ngươi muốn đột phá, cũng có thể tìm cơ duyên ở gần đây."

"Ta sẽ cảnh giác xung quanh, tất cả các ngươi không nên vượt quá phạm vi cảm giác của ta, nếu không thì chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi."

Những người khác không nói gì, chỉ gật đầu.

Sau đó, bọn họ rời khỏi vòng bảo vệ.

Giang Lan có chút bất ngờ, hình như những vị sư huynh và sư tỷ này đều có ý tưởng của riêng mình.

Không một ai trong số họ muốn ngồi chờ chết cả.

Chờ mọi người rời đi, Giang Lan cũng xoay người rời đi.

Cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên.

Ngao Long Vũ bị trọng thương, nàng im lặng nhìn mọi người rời đi.

Lần này, nàng còn sống sót thật không dễ dàng.

Đầu tiên có đệ tử Đệ Cửu Phong giúp đỡ, tiếp đó thì có cường giả đột nhiên xuất hiện đi ngang qua.

Cuối cùng liền có sư muội trở về cứu nàng.

Có lẽ số nàng chưa đến tuyệt mệnh.

"Sư tỷ, ta không có liên lụy ngươi chứ?” Sau khi mọi người rời đi, Lâm Tư Nhã ngồi đối diện Ngao Long Vũ, bèn hỏi.

Ngao Long Vũ không trả lời, chỉ im lặng nhìn Lâm Tư Nhã.

......

Giang Lan rời khỏi vòng bảo vệ, hắn cũng không có đi quá xa.

Hắn chỉ thuận tiện tìm được một chỗ để đánh dấu mà thôi.

Đánh dấu được là một viên đan dược - Đại Lực Kim Cương Hoàn, tác dụng rất đơn giản, có thể tạm thời tăng gấp đôi lực lượng.

Nếu như kết hợp với Cửu Ngưu Chi Lực, uy lực chắc chắn rất kinh người.

Có điều nó sẽ móc sạch hết lực lượng của hắn.

Giang Lan bỏ vấn đề này qua một bên, hắn liền đi đến một hồ nước.

Cảm giác của hắn khi vừa mới nhìn cái hồ này thì nó quá tĩnh lặng, mặc dù dưới đó có vài con cá bơi lội, nhưng lại không có gây ra động tĩnh gì.

Giống như tự nhiên mà thành, Đại Đạo Đường Vân.

Vào giờ khắc này, Giang Lan cảm thấy cả người vô cùng thanh thản, dường như đang thưởng thức mùi vị Đại Đạo vậy.

Tất cả nghi vấn khó giải trong lòng lập tức được giải khai, những thứ học được tự nhiên liền có kiến giải sâu sắc hơn.

Lúc này, Giang Lan biết, mình đã gặp được cơ duyên của bí cảnh.

Hắn không một chút do dự, cứ thuận theo mà làm.

......

Ngày hôm sau.

Giang Lan mở mắt ra, hắn cảm giác tu vi của mình không có biến hóa gì nhiều nhưng lực lượng đã dày lên không ít.

Và hắn còn hiểu sâu thêm nhiều chuyện.

Giống như Đạo Tàng vẫn còn ở đây.

"Xem ra phải đột phá Trúc Cơ tại chỗ này."

Giang Lan nghĩ ngợi lấy.

Bất quá hắn vẫn còn cảm giác được những người khác.

Tất cả mọi người đều ở xung quanh.

Hai người Ngao Long Vũ còn ở bên kia.

Những người khác thì cũng không có đi quá xa.

"Tuy rằng có ý tưởng nhưng phải biết tự mình hiểu lấy."

Giang Lan gật đầu, có điều rất nhanh hắn liền phát hiện có người đi về phía này.

Chắc là những người khác.

Hắn cũng không để ý nữa

Tiếp đó, hắn chuẩn bị tu luyện, muốn đột phá tu vi giả lên Trúc Cơ.

Chỉ là khi hắn vừa mới ngồi xuống, tính toán muốn tu luyện, bỗng nhiên, hắn phát hiện có hai tên Kim Đan đang di động.

Một người đi về phía hắn, một người thì đi về phía đám người kia.

"Làm sao lại đi qua ta?"

Giang Lan hơi thắc mắc, hắn chắc chắn chung quanh đây chỉ có mình hắn.

Người này tuyệt đối là đi về phía mình.

Mình đã bại lộ chuyện gì sao?

Khi thời điểm giác ngộ?

Không thể nào, hắn không những có vụ khí Côn Lôn Tâm Pháp che chở mà còn có thần thông Nhất Diệp Chướng Nhãn che đậy.

Cho dù có giác ngộ, cũng không có khả năng bại lộ tu vi.

Giang Lan nhắm mắt lại, không có biểu hiện ra quá để ý.

Có lẽ đối phương thực sự chỉ là tình cờ đi ngang qua đây.

Nếu thật sự là tìm hắn, vậy thì hắn muốn xem đối phương định làm gì.

Rất nhanh Giang Lan liền nghe được tiếng bước chân ở đằng sau.

Hắn lập tức quay đầu nhìn lại, phát hiện người tới chính là Ngao Long Vũ.

"Ngao sư tỷ." Giang Lan đứng dậy, cung kính nói.

Lúc này, Ngao Long Vũ đi chân đất, hình như bàn chân của nàng cũng bị thương, có điều cũng không có vấn đề gì lớn lao.

Tay của nàng cũng khôi phục lại bình thường, trắng nõn, hoàn toàn không giống trước đây.

"Sức khôi phục thật mạnh." Trong lòng Giang Lan có chút kinh ngạc.

Nhưng hắn cũng không quan sát gì nhiều, bởi vì hành vi như vậy là vô cùng bất lịch sự.

Đương nhiên, hắn có biết một chuyện, thân thể của Long tộc rất cường đại, vết thương nặng như vậy, chỉ cần một đêm liền có thể khôi phục bảy tám phần.

Chỉ với điều này thôi, cũng đã mạnh hơn bọn hắn không biết bao nhiêu lần rồi.

Đang lúc hắn kinh ngạc vì thể chất của Long tộc, thì nghe được một âm thanh thanh thúy dễ nghe truyền đến:

"Sư đệ dự định đột phá Trúc Cơ à?"

Là Ngao Long Vũ.

Đối với chuyện này, Giang Lan không có che giấu:

"Đúng vậy, tối hôm qua tâm ta có cảm giác, cảm thấy hẳn là có thể thành công."

Hắn quả thật lâm vào giác ngộ, chắc hẳn hai vị sư tỷ này cũng biết.

Vì vậy, hắn đột phá cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Chỉ có điều nàng tự nhiên qua đây, khiến Giang Lan rất khó hiểu.

Lúc này, Ngao Long Vũ ném một bình đan dược cho Giang Lan, kèm theo một lời giải thích:

"Đây là Trúc Cơ Đan, sư đệ có trận pháp bài xích, giá trị vượt xa Ngôn Linh Thuật.”

"Có thêm Trúc Cơ Đan, xác suất thành công cao hơn rất nhiều. ”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất