Chương 107: Làm lớn chuyện rồi (2)
Thường Hoàng thân là sư phụ của Đỗ Nghị, trong phút chốc không biết phải làm sao, bởi vì các Hoàng giả quen biết hắn đều biết rằng hắn có một đệ tử tên Đỗ Nghị, chính là người trên bức chân dung truy lùng của Nhàn Thánh, Thường Hoàng lập tức ra mặt giải thích với với người phụ trách, khẳng định rằng chắc chắn không phải là do đồ đệ của mình làm.
Bởi vì đồ đệ của hắn mới ở Siêu Phàm cảnh viên mãn, thậm chí còn không đạt tới Nguyên Thần cảnh, hơn nữa đối phương có thể cải trang thành khuôn mặt của Vạn An, vậy nên khi đối phó với Vạn An, có thể hắn đã cải trang thành khuôn mặt của đồ đệ mình.
Người phụ trách cũng cảm thấy có lý, sau khi điều tra kỹ càng, phát hiện Đỗ Nghị thực sự là ở Siêu Phàm cảnh viên mãn, một Siêu Phàm cảnh viên mãn cho dù là nghịch thiên, cũng không thể phá vỡ pháp bảo Vương khí, Đỗ Nghị dĩ nhiên cũng bị loại trừ.
Sau đó bức chân dung của Đỗ Nghị đã bị thu hồi.
Thế là, các manh mối đã hoàn toàn biến mất, trở thành một vụ án không đầu không đuôi.
Một thời gian sau, người phụ trách điều tra vụ việc bị mất manh mối, không biết phải điều tra thế nào, hiện hung thủ đang sống nhởn nhơ trong Thánh địa Dao Trì, khiến cho Nhàn Thánh vô cùng tức giận, gây áp lực rất nhiều lên hai Hoàng giả phụ trách điều tra.
Trên đỉnh Thần Phong.
Lục Trần thành công lấy được hai con Long Lân Ngư, hắn không sử dụng ngay, mà quan sát tình hình bên ngoài, biết được hàng loạt sự việc đang diễn ra ở bên ngoài, hắn cười khúc khích, không hề để tâm, ngược lại còn sử dụng khuôn mặt của ‘Đỗ Nghị’, ngang nhiên xuất hiện trên quảng trường.
Vì gần đây mọi người đều bàn tán xôn xao về tên trộm Long Lân Ngư, thoạt đầu họ hiểu lầm kẻ đó là Đỗ Nghị, vả lại chân dung của Đỗ Nghị được dán đầy trên mỗi ngọn linh sơn, dù sau đó bức chân dung đã bị xóa bỏ, nhưng Đỗ Nghị vẫn nổi tiếng ở Thánh địa Dao Trì như cũ.
Ai nấy đều biết.
Danh tiếng còn nổi hơn cả các Vương giả.
Bởi vì Thánh địa Dao Trì quá rộng, đệ tử lại phân tán rộng rãi, có hơn một nghìn Vương giả, rất nhiều Vương giả bình thường chưa đạt tới mức độ mà mọi người đều biết, nhưng Đỗ Nghị, một tên cỏn con ở Siêu Phàm cảnh, đã làm được, ai ai cũng đều biết người tên Đỗ Nghị này.
Vì vậy Đỗ Nghị vừa xuất hiện, lập tức đã khiến mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Đỗ huynh, Đỗ huynh.” Tiếng gọi của Dư Quân từ xa truyền đến.
Lục Trần ngẩng đầu nhìn thấy Dư Quân, người bạn thân của Đỗ Nghị, trong lòng có chút không nói nên lời, tên này sao lại ám người như vậy, hắn vừa biến thành khuôn mặt của Đỗ Nghị, thì đã nhìn thấy tên này.
Vài giây sau, Dư Quân đã đến bên cạnh Lục Trần.
“Đỗ huynh, thấy huynh vẫn ổn, thực sự phải cảm tạ trời đất.” Dư Quân bước tới, sau đó thở phào một hơi, nói.
Ngay khi sự việc xảy ra, Dư Quân đã đến gõ cửa động phủ của Đỗ Nghị, nhưng không có ai ra mở cửa, Dư Quân còn tưởng Đỗ Nghị xảy ra chuyện rồi, nhưng bây giờ nhìn thấy Đỗ Nghị vẫn còn nguyên vẹn, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Tìm ta có việc gì?” Lục Trần ‘sầm mặt’, hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt u ám của Lục Trần, Dư Quân lầm tưởng là gần đây có chuyện rắc rối, chính là có người giả danh hắn, đánh nhau với đệ tử cho Long Lân Ngư ăn, sau đó trộm mất Long Lân Ngư, có vẻ là tâm trạng hiện giờ của Đỗ huynh đang không tốt, vì vậy sắc mặt rất khó coi.
Dư Quân an ủi nói: “Đỗ huynh, huynh đừng để bụng quá, kẻ đóng giả huynh cuối cùng sẽ bị bắt thôi, lần này Nhàn Thánh rất tức giận, phái mười hai vị Hoàng giả phong tỏa toàn bộ Thánh địa Dao Trì. Nghe nói Nhàn Thánh còn lấy ra thánh khí Hư Vọng kính, lần lượt soi rọi mỗi một ngọn linh sơn, chắc hẳn là không bao lâu nữa, kẻ đó sẽ bị bắt.”
Hư Vọng kính có thể nhìn thấu hư ảo, ngay cả những thứ trong kết giới, cũng không có gì có thể che giấu được dưới Hư Vọng kính.
Lục Trần nheo mắt, hắn dĩ nhiên đã từng nghe qua danh tiếng của Hư Vọng kính này, là Thánh khí quý giá, hơn nữa cũng không phải là độc nhất vô nhị, chỉ cần có người luyện chế nguyên liệu là có thể luyện chế ra.
Hắn điềm tĩnh chuyển linh ngư từ trong kết giới bình thường sang một kết giới cổ xưa màu đen nằm trong một góc nhỏ của kết giới bình thường.
Đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện một đám cường giả, khí thế kinh người sà xuống, thâm sâu khó lường, bọn họ nhìn đám người phía dưới quảng trường, trong đó có một lão tử lấy ra một chiếc gương đồng cổ, ném lên không trung, mặt gương lật xuống, hướng thẳng xuống quảng trường bên dưới.
Sau đó, nạp một nguồn linh lực vào trong, chiếc gương cổ không ngừng to ra, từ kích thước bằng lòng bàn tay to ra gấp hàng trăm lần.
“Đến nhanh thật đấy.” Dư Quân nhìn nhóm cường giả trên đỉnh đầu, cảm thán một câu, hắn vừa dứt lời thì đã có người đến kiểm tra rồi.
Những đệ tử xung quanh nhìn thấy đám người trên không trung, lập tức không dám nhúc nhích, thành thật giữ nguyên vị trí cũ.
Bốn năm người lơ lửng giữa không trung, uy áp rủ xuống trên mỗi người rất khủng bố làm đệ tử trên quảng trường cảm thấy ngạt thở, năm người này đều là Hoàng giả do Nhàn Thánh phái ra, bọn họ muốn mượn năng lực Hư Vọng Kính chiếu rọi ra đồ đạc trong nhẫn không gian của mỗi người.
Như vậy thì cho dù bọn trộm cắp kia đặt Long Lân Ngư ở trong nhẫn không gian thì cũng không thể che giấu.
Mặt thấu kính phẳng trơn bóng bắt đầu phát sáng, chiếu ra ánh sáng màu vàng nhạt, bao phủ toàn bộ người trên quảng trường, nhẫn không gian của đệ tử trên quảng trường không thể che giấu dưới Hư Vọng Kính, đồ vật trong chiếc nhẫn của mỗi người đều chiếu rọi trong tròng kính.
Trên cơ bản thì trong chiếc nhẫn không gian của mỗi người đều đặt một đống linh thạch, không phải rất nhiều, còn có chút công pháp, với một ít linh quả, đan dược cấp thấp…