Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 123: Không đưa thì giết con tin

Chương 123: Không đưa thì giết con tin


Đệ tử này vừa lui xuống, lại có thêm hai đệ tử khác chạy tới, nói nhặt được thư, tuy nội dung trong thư không giống nhau, nhưng đại ý vẫn không đổi, chính là nói rõ Chu Dương đang trong tay hắn.
Đồng thời, ý tứ uy hiếp trong thư vừa nhìn đã rõ, dù sao thì cũng yêu cầu hắn đưa mười con Long Lân Ngư ra để chuộc lại đệ tử, không đưa thì sẽ giết con tin.
“Các ngươi lấy lá thư này ở đâu?” Hai đầu lông mày của Phong Nhàn nhíu chặt lại, nhìn sang hai người kia và hỏi.
Hai đệ tử trả lời rằng họ đã nhặt được, người này thì nói nhặt ở một quảng trường nào đó, người kia thì nói nhặt ở trước động phủ của hắn, địa điểm không giống nhau.
Lúc này, Lục Trần bên cạnh đúng lúc thốt ra một câu vô thưởng vô phạt: “Ta đã nói rồi, trên đường đến đây ta nhặt được bức thư này, giờ ngươi tin rồi chứ?”
Tiếp đó, bốn năm bức thư nữa được đưa đến tay Phong Nhàn, tất cả đều là những lời lẽ đe dọa, vả lại những bức thư này cũng đến từ nhiều nơi khác nhau, lúc này Phong Nhàn cuối cùng cũng phải thừa nhận rằng đệ tử của hắn đã bị bắt và là bị một trong những kẻ thù của hắn bắt đi, hơn nữa lòng tham vô đáy, đòi mười con Long Lân Ngư.
Cùng lúc đó, Phong Nhàn bỗng kinh ngạc, vụ án mất hai con Long Lân Ngư lần trước vẫn chưa được giải quyết, hắn bắt đầu nghi ngờ, người đã đánh cắp Long Lân Ngư lần trước và người bắt cóc Chu Dương, đòi Long Lân Ngư lần này, không lẽ là cùng một người.
Càng nghĩ càng thấy hợp lý, suy cho cùng chuyện này cũng quá trùng hợp rồi.
Phong Nhàn đột nhiên nổi trận lôi đình, hai mắt đỏ ngầu, chết tiệt, lần trước đã trộm hai con Long Lân Ngư, có phải là ăn đến nghiện rồi không, bây giờ lại công khai bắt cóc đồ đệ của hắn, đòi mười con Long Lân Ngư làm tiền chuộc.
Phong Nhàn mặc dù rất tức giận nhưng cũng không thể làm gì được, bởi vì đối phương không để lại dấu vết gì, tạm thời trong Thánh địa vẫn chưa tìm thấy tung tích của Chu Dương, có lẽ đã bị bắt đi khỏi Thánh địa Dao Trì, Hoang vực rộng lớn, biết đi đâu để tìm Chu Dương.
Mười con Long Lân Ngư, con số này quá nhiều.
Hắn vốn chỉ có bốn mươi hai con, vô duyên vô cớ bị trộm mất hai con, bây giờ lại muốn thêm mười con nữa, đây không phải là muốn cái mạng già của hắn sao?
Một đám người xung quanh trố mắt đứng nhìn, Chu Dương thực sự bị bắt cóc, kẻ bắt cóc buộc Nhàn Thánh đưa ra mười con Long Lân Ngư làm tiền chuộc để chuộc Chu Dương về.
Bọn họ đều không biết nên nói gì mới phải.
Chu Dương, Siêu Phàm cảnh đứng đầu ở Thánh địa Dao Trì bị bắt cóc ngay trong Thánh địa Dao Trì, không nói nên lời, chuyện này thật quá buồn cười, chắc hẳn nói ra sẽ không một ai tin.
Trong đám người, đôi mắt xinh đẹp của Liễu Khuynh Thành hướng về phía Lục Trần, tràn đầy ý nghi hoặc.
Không rõ vì lý do gì, nàng luôn cảm thấy sự biến mất của Chu Dương có liên quan đến sư huynh, bởi vì sư huynh đã từng hỏi nàng động phủ của Chu Dương ở đâu và có người bảo vệ xung quanh hay không, vì vậy Liễu Khuynh Thành cực kỳ nghi ngờ sư huynh nhà mình, tiếc là không có bằng chứng.
Cuối cùng, Phong Nhàn sầm mặt rời đi, Trần Vũ và Lý Hạc Vân cũng rời đi, tất cả đệ tử ở quảng trường Tiên Hạc cũng bỏ đi, nhưng vụ việc Chu Dương bị bắt cóc, giống như một cơn lốc quét qua Thánh địa Dao Trì, mọi người ai ai cũng đều biết đến.
Nghe nói, ở nhiều nơi khác nhau trong Thánh địa Dao Trì, rất nhiều đệ tử đã nhặt được những bức thư bắt cóc đe dọa, đều viết cho Nhàn Thánh.
Tuy nhiên, bức thư chỉ nói rằng cho Phong Nhàn một ngày để suy nghĩ, rốt cuộc có muốn đem mười con Long Lân Ngư ra chuộc lại đồ đệ của mình hay không.
Còn việc giao dịch ở đâu thì không nói rõ, xem ra sẽ phải chờ kẻ giấu mặt tiếp tục gửi thư mới biết được.
Đồng thời, các đệ tử cũng đang bàn tán xôn xao về việc Nhàn Thánh có thực sự sẽ lấy ra mười con Long Lân Ngư để đổi lấy Chu Dương hay không, kẻ bắt cóc rõ ràng là một con sư tử đói tham ăn.
Long Lân Ngư là báu vật của Nhàn Thánh, Chu Dương cũng là đệ tử mà Nhàn Thánh yêu thương nhất, có lẽ hiện tại Nhàn Thánh đang rất khó xử.
Tuy nhiên, càng có nhiều người đanh mặt lại, chẳng hạn như những người cấp Hoàng giả, Vương giả trong môn phái của Phong Nhàn, bọn họ đợi một ngày sau kẻ bắt cóc đưa ra địa điểm giao dịch, sau đó nhanh chóng đi mai phục, đợi kẻ bắt cóc đến lấy cá, chỉ cần hắn dám đến, có mọc cánh cũng khó mà thoát được.
Bên trong Thánh địa Dao Trì, ngoại trừ đệ tử chân truyền của Nhàn Thánh là Chu Dương bị bắt cóc, khiến cho bên ngoài một mảng sôi trào, Thánh chủ có thêm một đệ tử nam, cũng khiến cho khắp nơi thảo luận sôi nổi, bởi vì có thể được Thánh chủ thu nhận làm đồ đệ, đây chính là việc vô cùng kiêu hãnh.
Cùng lúc đó, có rất nhiều người đã nhận ra Lục Trần, chẳng hạn như Dư Quân và đám người từng chê cười hắn trên quảng trường, sau khi bọn họ biết được đệ tử Thần Phong là đồ đệ của Thánh chủ, mồ hôi lạnh đều chảy xuống, chẳng trách chiến lực của đệ tử Thần Phong kia lại biến thái như vậy, hoá ra là đồ đệ của Thánh chủ.
Đỉnh núi Thần Phong.
Lục Trần, Liễu Khuynh Thành trở lại Thần Phong, ngồi trên mặt đất.
Liễu Khuynh Thành ngồi đoan trang, mái tóc xinh đẹp, bàn tay ngọc ngà trắng mịn gảy đàn, tiếng đàn trầm bổng dễ nghe, vô cùng êm tai, một khúc nhạc kết thúc, vạn vật đều yên tĩnh.
Liễu Khuynh Thành nhìn về phía Lục Trần, hỏi ra những nghi ngờ trong lòng: “Sư huynh, đừng nói là ngươi đã bắt cóc Chu Dương chứ.”
Lục Trần vô cùng bình thản, nhàn nhã nói: “Dĩ nhiên là không.”
Liễu Khuynh Thành nghi ngờ: “Thật sự không phải sao.”
“Ừm.”
Vẻ mặt Lục Trần nghiêm túc gật đầu.
Liễu Khuynh Thành càng nghi ngờ hơn, chẳng lẽ thật sự không phải là sư huynh làm.
Vẻ mặt Lục Trần rất nghiêm trang: “Sư muội, ngươi nghĩ nhiều rồi, sư huynh của ngươi có đức độ, đường đường chính chính, lương thiện từ bé, không quên sơ tâm, sao có thể làm chuyện vụng trộm kia được.”
Liễu Khuynh Thành trợn mắt nhìn Lục Trần, Long Lân Ngư mấy ngày trước bọn họ ăn, không phải chính là sư huynh trộm về hay sao.”
Sư huynh thật sự là muốn gì nói đó, nói dối không chớp mắt.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất