Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 132: Đồ đệ bị vứt bỏ của Kiếm Đế cung

Chương 132: Đồ đệ bị vứt bỏ của Kiếm Đế cung


“Ta biết.” Không đợi Kiếm Thu Dịch nói dài dòng văn tự, Lục Trần ngắt lời hắn, thản nhiên nói: “Ta hiểu còn nhiều hơn cả ngươi.”
“Ngươi đến từ Kiếm Đế cung, ừm, để ta đoán thử xem nào. Ngươi đường đường là một Kiếm Vương nhưng lại không tu luyện trong Kiếm Đế cung mà lại chạy tới ẩn cư ở một Hoang vự c nhỏ bé. Có phải do trước đó ngươi làm ra chuyện gì sai trái, bị Kiếm Đế cung trục xuất tới hoang vực?”
c
“Hay là đắc tội với vài người ghê gớm nên không thể không ẩn cư?”
Kiếm Thu Dịch lập tức đờ đẫn nhìn về phía Lục Trần, không ngờ đối phương có thể đoán được đại khái. Sau đó hắn hiểu ra, vừa rồi hắn vui vẻ mà quên mất rằng đối phương có biết Thiên Thu kiếm quyết, vậy đối phương rất có thể cũng đến từ Kiếm Đế cung.
Kiếm Đế cung, một thế lực vô thượng, là nơi dành cho kiếm tu và bồi dưỡng ra kiếm tu.
Bên ngoài có lưu truyền một câu nói ‘Kiếm tu trong thiên hạ đều đến từ Kiếm Đế cung’.
Đây cũng không phải là chuyện đùa.
Đế Nữ vực, Ma vực, Trung Châu vực, Thiên vực, các đại vực phồn vinh, vô số thế lực hàng đầu, thế lực đỉnh phong, cổ giáo, Đạo thống vô thương đều đưa đệ tử tới Kiếm Đế cung ở Thanh vực tu luyện một thời gian, hy vọng có thể ngưng luyện ra kiếm ý.
Đáng tiếc, kiếm ý há lại có thể dễ dàng ngưng luyện ra như vậy, chỉ có vài người mới có thể ngưng luyện ra được kiếm ý mà thôi.
Lục Trần biết đối phương biết Thiên Thu kiếm quyết, lại còn là một Kiếm Vương, trăm phần trăm đến từ Kiếm Đế cung. Hơn nữa đối phương đã lĩnh ngộ kiếm ý cấp Vương, tương lai có khả năng trở thành Kiếm hoàng. Nếu như không phải phạm vào chuyện gì, hoặc là gây ra đại họa thì một vị Kiếm Vương làm sao có thể chạy tới hoang vực ẩn cư trong Hoàng triều Đại Tề nhỏ bé thế này.
An ổn ở lại Kiếm Đế cung tu luyện chẳng phải tốt hơn sao?
“Sao ngươi đoán ra được?” Kiếm Thu Dịch nheo mắt lại nhìn Lục Trần hỏi.
Lục Trần trợn mắt, nói: “Là Dưỡng Kiếm trì của Kiếm Đế cung. Đế Kiếm phong không tốt thì ngươi chu du, còn nếu phạm sai lầm thì ngươi sẽ chạy đến nơi này.”
Ánh mắt Kiếm Thu Dịch ngẩn ra, một lúc mới lấy lại tinh thần, nở nụ cười chua chát nói: “Không tệ, ta là đồ đệ Kiếm Đế cung, bởi vì một số chuyện không thể nào vãn hồi cho nên đời này bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung, hơn nữa vĩnh viễn không được bước vào phạm vi Thanh vực.”
Trong mắt Kiếm Thu Dịch mang theo sự khổ sở, buồn bã, phức tạp, trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong lòng.
Là một kiếm tu, lại có địa vị Kiếm Vương đầy tôn sùng, hắn rất có cảm tình với Kiếm Đế cung. Nếu không phải vì một số nguyên nhân không thể nào chống lại được, hắn làm sao chịu rời khỏi Kiếm Đế cung.
“Chúng ta làm một giao dịch đi.” Lục Trần nhìn Kiếm Thu Dịch nói.
Kiếm Thu Dịch lấy lại tinh thần, nói: “Giao dịch gì?”
Kiếm Thu Dịch biết, chắc có lẽ đối phương cũng đến từ Kiếm Đế cung, lại là người ngưng luyện được kiếm ý khi mới ở Siêu Phàm cảnh. Sư tôn của đối phương chắc chắn là nhân vật cao tầng của Kiếm Đế cung, hoặc cũng không nhất định là mấy vị đứng đầu. Hắn từ bỏ ý định thu nhận đối phương làm đồ đệ.
Lục Trần nói: “Diệt Tề Hoàng, phụ tá lão già nhà ta leo lên hoàng vị Tề Hoàng cung, đổi lại ta sẽ để ngươi quay về Kiếm Đế cung, thế nào?”
Hai mắt Kiếm Thu Dịch sáng lên, có chút hừng hực, nhưng rất nhanh hắn đã lắc đầu, nhạt nhẽo vô vị nói: “Ngươi không làm được, ngươi không biết người trừng phạt ta có dòng dõi thế nào và có ảnh hưởng trong Kiếm Đế cung lớn ra sao. Chỉ cần phong chủ của dòng dõi đó mở miệng, còn có thêm bốn vị phong chủ khác phụ họa thì ngay cả cung chủ cũng sẽ nể mặt.”
Toàn bộ chín vị phong chủ của Cửu Phong trong Kiếm Đế cung đều có quyền thay mặt nói chuyện. Quyền lên tiếng của họ trong Kiếm Đế cung là cực lớn, chấp chưởng mọi thứ, lời từ miệng bọn hắn nói ra là lời vàng ngọc, không thể thu hồi.
Khẩu khí của Lục Trần rất lớn: “Tạm thời trong Kiếm Đế cung không có người cao thâm nào mà ta không thể đắc tội, ta nói ngươi có thể trở về thì ngươi chắc chắn có thể trở về.”
Kiếm Thu Dịch liếc mắt nhìn Lục Trần một cái, trong mắt hắn tràn đầy vè kỳ quái và không tin.
Kiếm Thu Dịch đã sống khoảng hai ngàn năm, có cái gì mà hắn chưa trải qua. Lục Trần chỉ mà một tiểu tử hai mươi tuổi vắt mũi còn chưa sạch, làm sao có thể ra quyết định thay mấy vị phong chủ cao cao tại thượng kia.
“Ngươi chắc là biết thanh kiếm này.” Lục Trần lấy Ngân Nguyệt ra.
Ngân Nguyệt, đây là một thanh trường kiếm màu bạc, toàn bộ thân kiếm đều có màu bạc óng ánh giống như ánh sáng của mặt trăng. Trên mặt ngoài của thân kiếm có thần mang lưu chuyển, nhưng ở giữa đoạn kiếm Ngân Nguyệt thì có màu đen đậm.
Đây là một đoạn kiếm thể có đen, tỏa ra hơi thở cổ xưa, mờ nhạt ảm đạm, so với thân kiếm màu bạc sáng lấp lánh kia thì như hai thái cực khác nhau, nhìn cực kỳ tầm thường.
“Thanh kiếm này ở trên người ngươi, ngươi là kiếm chủ?” Kiếm Thu Dịch bỗng trợn to hai mắt, thở gấp dồn dập, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ không thể nào tin nổi.
Kể từ khi ẩn cư mấy trăm năm trong Hoang vực, Kiếm Thu Dịch đã gặp qua rất nhiều thiên tài, thậm chí còn có người sinh ra Hoàng giả nhưng nội tâm của hắn chưa từng gợn sóng chút nào. Bởi vì hắn là người có địa vị Kiếm Vương được tôn sùng, tâm tình của hắn luôn cao ngạo mặc kệ thế giới bên ngoài phát sinh chuyện gì, thay đổi thế nào.
Trong lòng hắn cũng sẽ không sinh ra một gợn sóng nào cả.
Nhưng hôm nay, hắn đã chấn động hai lần.
Lần đầu tiên là khi đối phương mới ở cảnh giới Siêu Phàm trung kỳ mà đã có thể ngưng luyện ra kiếm ý. Lần thứ hai là khi hắn thấy thanh kiếm Ngân Nguyệt này, đây là một trường kiếm có ý nghĩa quan trọng trong Kiếm Đế cung, rất đặc biệt và đương nhiên cũng có lai lịch phi phàm.
Lục Trần múa Ngân Nguyệt, lập tức thu vào trong nhẫn không gian, cười híp mắt với Kiếm Thu Dịch, nói: “Thế nào, bây giờ đã tin lời ta nói chưa? Ta nói có thể đưa ngươi trở về Kiếm Đế cung thì ngươi chắc chắn có thể trở về Kiếm Đế cung.”
Kiếm Thu Dịch hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần vô cùng phức tạp, trong khiếp sợ còn có chút kính sợ.
Một lúc sau, Kiếm Thu Dịch nói: “Tin.”
“Tin là tốt, vậy thì ở lại đây đi.” Lục Trần thản nhiên nói.
“Được.”
Kiếm Thu Dịch gật đầu, đáp ứng đề nghị ban nãy của Lục Trần.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất