Chương 131: Tốt xấu gì cũng phải cho Kiếm Vương một chút mặt mũi chứ (2)
Ánh mắt Kiếm Thu Dịch bình tĩnh, không có gió nào tự nổi lên, một luồng kiếm uy nồng đậm từ trên người hắn tỏa ra. Hắn dường như lấy thân hóa kiếm, kiếm uy khủng bố, cuộn trào mãnh liệt như thủy triều, không chỉ bao phủ lấy Lục Trần mà còn bao phủ tất cả mọi người xung quanh.
Bên cạnh, Lục Chính Hằng biến sắc, khi cảm nhận được luồng kiếm uy này, ánh mắt hắn trừng lớn mang theo cả sự chấn động, đây chính là sự khủng bố của một tôn Kiếm Vương sao? Hắn muốn phóng ra năng lượng của cấp Nhân Vương, nhưng dưới luồng kiếm uy đáng sợ này, rõ ràng không thể khơi dậy được một chút lực lượng nào.
Luồng kiếm uy này hóa thành thực chất và áp chế thân thể hắn, xung quanh thân thể hắn dường như có kết giới vô hình ngăn trở, năng lượng ẩn chứa trong cơ thể làm thế nào cũng không thoát ra được.
Cả người hắn bị khí tức do Kiếm Thu Dịch phát ra áp chế.
Sắc mặt Lục Chính Hằng hơi tái nhợt và có chút tuyệt vọng, cuối cùng lúc này hắn mới nhận ra khoảng cách giữa mình và Kiếm Vương, Kiếm Thu Dịch muốn giết hắn, hắn căn bản không có sức lực để phản kháng, phỏng chừng trong lòng của Kiếm Thu Dịch, loại cấp bậc này của hắn thực ra không khác với Ngưng Khí cảnh thông thường và Tẩy Tủy cảnh là bao.
Trong lòng Lục Chính Hằng sinh ra cảm giác bất lực.
Lục Trần cảm nhận được một áp lực đáng sợ, kiếm uy khủng bố như đan xen vào nhau tạo thành một vùng, bao phủ hắn ở trong đó. Cơ thể hắn truyền ra cảm giác đau nhói, phảng phất như có từng thanh kiếm vô hình làm rách toạc thân thể của hắn.
Hơn nữa, đây không phải là toàn bộ sức mạnh của Kiếm Thu Dịch, hắn còn chưa hề tỏa ra kiếm ý.
Đương nhiên Lục Trần sẽ không phản kháng, thân thể căng cứng, hắn giống như Kiếm Thu Dịch, cũng tỏa ra kiếm uy đáng sợ, nhưng mà uy thế của Lục Trần so với Kiếm Thu Dịch, như tiểu vu gặp đại vu.
Với uy thế này, căn bản không có khả năng ngăn cản khí tức của Kiếm Thu Dịch.
Chỉ có điều, một sự thay đổi đột ngột tới.
Chỉ thấy bên ngoài thân thể của Lục Trần đột nhiên xuất hiện một dòng nước nhỏ, một dòng nước bình thường, chỉ có kích thước bằng cây tăm, sau đó, hai, ba, rồi mấy chục dòng nước xuất hiện, bay vòng quanh thân thể của Lục Trần.
Đây là kiếm ý, kiếm ý thể lỏng thuần túy, kiếm khí bị nén đến cực hạn, sinh ra biến chất, ngưng khí thành chất lỏng.
Một kiếm ý, uy lực ngang hàng ngàn hàng vạn tia kiếm khí tỏa ra, vô cùng khủng bố.
Kiếm ý cực kỳ khó tu luyện, chỉ có những kiếm tu có thiên phú mới có thể tu luyện được, vạn người không được một.
Cùng với Lục Trần xuất ra kiếm ý, tuy rằng khí tức của Kiếm Thu Dịch vẫn rất cuồn cuộn, làm người khác đau nhói, nhưng mấy chục đạo kiếm ý bao quanh thân thể đã triệt tiêu hơn phân nửa áp bách cho hắn, giờ đây áp lực mà Lục Trần tiếp nhận thậm chí còn nhỏ hơn so với Lục Chính Hằng.
Điều này có thể là bởi vì cả hai đều là kiếm tu, lại tu luyện ra kiếm ý.
"Kiếm ý, ngươi vậy mà tu luyện ra kiếm ý?" Bên cạnh, Kiếm Thu Dịch lộ vẻ xúc động, chấn động đến cực điểm, nhìn mấy chục đạo kiếm ý vây quanh bên ngoài cơ thể của Lục Trần, cả người há hốc mồm tại chỗ như hóa đá, con ngươi trừng lớn, tự lẩm bẩm: "Ngươi mới Siêu Phàm cảnh, sao có thể tu luyện ra kiếm ý."
Trong lòng Kiếm Thu Dịch chấn động, không thể diễn tả được bằng lời. Hắn là một vị Kiếm Vương, đương nhiên biết kiếm ý cực kỳ khó tu luyện được, lúc trước hắn tu luyện ra kiếm ý, không biết đã phải trải qua bao nhiêu trắc trở, khiến cho thân thể vỡ nát, cùng mấy lần trải qua ranh giới của cái chết mới tu luyện được kiếm ý.
Hơn nữa, bình thường chỉ có kiếm tu ở cấp Nhân Vương mới có thể thử tu luyện kiếm ý.
Bởi vì, tu luyện kiếm ý sẽ nguy hiểm tính mạng, rất dễ bị phản phệ.
Nghe thấy lời nói của Kiếm Thu Dịch, Lục Trần bĩu môi, khi hắn vẫn còn là Ngưng Khí cảnh đã luyện được kiếm ý rồi, tuy quá trình có chút khó khăn, nhưng hữu kinh vô hiểm, thành công tu luyện ra kiếm ý.
Kiếm Thu Dịch như bị choáng váng, kinh ngạc đứng tại chỗ.
Một lúc sau, Kiếm Thu Dịch thu lại khí tức, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Lục Trần, giống như là nhìn một khối ngọc thô: "Ta muốn thu nhận ngươi làm đồ đệ."
Kiếm Thu Dịch vừa mở miệng thì trời long đất lở.
Vẻ mặt Lục Chính Hằng sửng sốt, vốn cho là Kiếm Thu Dịch sẽ động thủ, báo thù cho đồ đệ nên mở phóng ra kiếm uy kinh khủng chỉ kém ra tay thật. Nhưng không ngờ đến cuối cùng Kiếm Thu Dịch lại chuyển sang hướng khác.
Muốn thu Lục Trần làm đồ đệ.
Cấm vệ xung quanh thở dài một hơi, phấn chấn hẳn lên. Theo bọn hắn nghĩ, nếu như điện hạ được Kiếm Vương thu làm đồ đệ thì đây chắc chắn là một loại vinh dự tột cùng. Nếu có thể lôi kéo được Kiếm Vương, Tề Hoàng cũng phải kiêng kị ba phần.
Không đợi Lục Trần đáp lời, Kiếm Thu Dịch vội vàng nói tiếp: “Ta có thể dạy ngươi làm thế nào để nâng kiếm ý lên tới cấp Vương. Một khi kiếm ý thăng lên cấp Vương thì kể cả ngươi chưa đạt tới Vương cảnh, chỉ cần có ý cảnh của kiếm ý là có thể giao thủ với Nhân Vương.”
Kiếm Thu Dịch phấn khích, mới đạt tới cảnh giới Siêu Phàm đã có thể tu luyện ra kiếm ý, đây quả thật là quá nghịch thiên rồi, nếu ở trong Kiếm Đế cung thì cũng được cung phụng, được xem là hạt giống để bồi dưỡng. Bởi vì trong Kiếm Đế cung chưa từng có ai ở trong cảnh giới Siêu Phàm mà có thể ngưng luyện ra được kiếm ý.
Nghĩ đến Kiếm Đế cung, ánh mắt Kiếm Thu Dịch hơi có chút buồn bã, nhưng trong mắt hắn nhanh chóng lóe lên tia sáng của sự hưng phấn.
“Ta từ chối!”
Lục Trần thản nhiên nói.
Lục Trần vừa dứt lời, ánh mắt Kiếm Thu Dịch lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn không thể nào ngờ được Lục Trần thế mà lại từ chối lời đề nghị của mình, hắn vội vàng nói: “Không biết ngươi làm thế nào tu luyện ra được kiếm ý, có lẽ ngươi cũng không biết kiếm tu khủng bố ra sao, nhưng ta sẽ cho ngươi biết, khi kiếm ý của kiếm tu tăng lên, là…”