Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 217: Thái độ của Hàn gia

Chương 217: Thái độ của Hàn gia


Sau khi nói xong, vị Nhân Hoàng này mỉm cười nhìn về phía Lục Trần.
Không thể không nói, thái độ của vị Nhân Hoàng này rất mơ hồ, nếu như hai bên đều không thể đắc tội, vậy thì cứ thăm dò Lục Trần trước đi đã, nếu như đối phương kiêng kỵ Bạch gia Kiếm Đế cung, chắc chắn sẽ lộ ra vẻ mặt căng thẳng, như vậy, bọn họ sẽ biết nên lựa chọn như thế nào.
Lúc này, Kim Anh Tuấn cười nói: "Sư đệ, tiểu tử Bạch Hoằng kia, ta nghe thấy có chút quen tai, có phải là người đã bị ngươi đánh cho phát khóc hai lần, về sau chỉ cần vừa nghe thấy tên của ngươi là đã tìm đường bỏ chạy đúng không."
Lời nói của Kim Anh Tuấn, khiến sắc mặt của những người xung quanh trở nên quái dị.
Đánh Bạch Hoằng phát khóc hai lần?
Đây là bịa đặt vô căn cứ ư, hay là nói ngoa không biết ngượng.
Hàn Ngọc nghe vậy, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm một hơi, Kim công tử không cần thiết phải nói dối, như vậy rất có thể Bạch Hoằng công tử mà Hàn Hổ cực kỳ tôn sùng, đã từng bị sư huynh của Kim công tử đánh cho phát khóc, thậm chí còn là hai lần.
"Ngươi là ai?" Một vị Nhân Hoàng nhìn về phía Kim Anh Tuấn, hỏi.
Người này oai hùng bất phàm, khí chất vô song, không giống như nhân vật mà một thế lực bình thường có thể bồi dưỡng ra.
Hàn Ngọc liền vội vàng nói: "Thái gia gia, người này chính là ngoại viện mà Hàn Ngọc mời tới, Kim Anh Tuấn công tử, còn vị Lục công tử này là sư đệ của Kim công tử, ngẫu nhiên chạm mặt tại thành Hắc Giáp."
"Ồ."
Mọi người xung quanh bỗng thấy giật mình, bọn họ còn tưởng rằng ngoại viện mà Hàn Ngọc mời tới là vị Siêu Phàm cảnh này, không ngờ rằng lại là thanh niên đứng bên cạnh.
"Họ Kim, đúng là một cái họ đặc biệt."
Mấy vị Nhân Hoàng tự lẩm bẩm, đưa mắt nhìn nhau, nhưng trong lòng lại suy nghĩ, trong số những đại thế lực ở ngoại vực, có mấy thế lực đỉnh cấp là họ Kim, một vị Nhân Hoàng hình như nghĩ đến điều gì đó, hoài nghi nói: "Chẳng lẽ là…"
"Khụ khụ, các vị tiền bối không cần phải đoán nữa, ta là thế hệ truyền nhân của gia tộc Tài Thần." Kim Anh Tuấn vội ho một tiếng, mở miệng nói.
"Hoá ra là Tài Thần xuất thế, còn đi tới Hàn gia chúng ta nữa, thật là khiến cho Hàn gia cảm thấy nở mày nở mặt." Thái độ của mấy vị Nhân Hoàng lập tức có chuyển biến lớn, hồi nãy thì yên lặng nghiêm túc, còn bây giờ thì lại lộ ra nụ cười yên tâm.
Gia tộc Tài Thần.
Gia tộc đứng đầu của Thanh vực, lấy họ là Kim, gia tộc này tu hành công pháp cực kỳ quái lạ, dường như có thể hấp thụ sức mạnh tín ngưỡng từ nơi sâu xa nhất, loại sức mạnh này tương tự với pháp tắc, không có dấu vết để mà tìm kiếm, thế nhưng, nghe nói thanh danh của gia tộc này không tốt, thích trộm pho tượng của người khác, hấp thụ sức mạnh tín ngưỡng bên trong pho tượng.
Gia tộc Tài Thần ngoài chuyện thanh danh không tốt ra, nhưng nội tình thì đúng là sâu không lường được, mỗi một lần chỉ có một vị truyền nhân xuất thế, nhưng mỗi một vị truyền nhân hành tẩu thế gian, nhất định có thể chấn động thế nhân, trở thành người độc lĩnh trong cùng một thế hệ.
Khoan đã!
Hình như gần nhất bên trong thành Hắc Giáp, lưu truyền pho tượng Thánh chủ bị trộm mất.
Mà hai người này, cũng là Hàn Ngọc tìm được ở thành Hắc Giáp.
Như vậy thì tên trộm ăn cắp pho tượng Thánh chủ, không ngoài dự đoán, chính là vị Kim công tử này.
Nghĩ tới đây, bốn vị Hoàng giả liền nhìn về phía Kim Anh Tuấn bằng ánh mắt cổ quái.
Bọn họ có chút cạn lời, còn tưởng là ai trộm pho tượng Thánh chủ nữa cơ chứ, không ngờ lại chính là Kim Anh Tuấn.
Haiz, không thể trêu vào, thôi thì giả bộ như cái gì cũng không biết đi vậy.
Trong lòng bốn người Nhân Hoàng đồng thời toát ra sự cảm thán.
Kim Anh Tuấn trông thấy ánh mắt của bốn vị Nhân Hoàng kia, sắc mặt bỗng chốc có chút không được tự nhiên.
Xem ra, Kim gia bọn hắn ở ngoại vực, cũng có danh khí cực lớn, chỉ có điều cũng không phải danh khí gì tốt lành.
"Bạch Hoằng, có chút ấn tượng, một tên phế vật chỉ biết dựa vào tài nguyên để leo lên, không đáng để bận tâm." Giọng điệu của Lục Trần vô cùng bình thản, trong mắt cũng nhìn không ra bất cứ chấn động nào.
Trong mắt của người khác, thân phận của Bạch Hoằng là bất phàm, thiên tư cũng vô cùng xuất sắc, nhưng mà trong mắt hắn, Bạch Hoằng cũng chẳng khác nào một người qua đường.
Lời nói cuồng ngạo của Lục Trần, di dời đi lực chú ý của những người đang có mặt ở đó.
"Hàn Hổ, lấy ngọc phù điều khiển ra đây." Một vị Nhân Hoàng mở miệng nói.
Hàn Hổ vừa lấy ra vừa nói: "Thái gia gia, ngươi thực sự tin tưởng lời nói của hai người này sao?"
Hàn Hổ có chút không cam tâm, đồng thời cảm thấy cả hai gã này đều cuồng vọng.
Bạch Hoằng công tử hắn cũng đã từng gặp rồi, tuấn tú lịch sự, nhẹ nhàng như ngọc, kiếm uy lưu chuyển trên người rất khủng bố, nghe nói sắp ngưng kết kiếm ý, trở thành tồn tại kiếm tu.
Ấn tượng của Hàn Hổ đối với Bạch Hoằng vô cùng sâu sắc, đối phương là người có khí chất cao cao tại thượng, làm thế nào cũng không thể nào che giấu được.
Nhân vật tuyệt đại như vậy, vậy mà lại bị người trước mặt đánh cho phát khóc những hai lần?
Làm thế nào hắn cũng không tin.
Trong lòng hắn cười lạnh, đợi Bạch Hoằng công tử tới, hắn nhất định sẽ bẩm báo một cách chi tiết, đến lúc đó hai người này đều sẽ gặp xui xẻo.
Đạp lên Bạch Hoằng công tử để nâng bản thân keb, thật sự là không biết sống chết.
Những người xung quanh cũng không biết suy nghĩ trong lòng của Hàn Hổ, lão Nhân Hoàng cầm lấy ngọc phù điều khiển, đưa cho Hàn Ngọc, nói: "Hai vị công tử này giao cho ngươi chiếu cố, nếu như chiêu đãi không chu đáo, ta sẽ hỏi tội ngươi đấy."
"Thái gia gia yên tâm, ta nhất định sẽ khiến cho hai vị công tử này vừa ý." Hàn Ngọc kích động nói.
Hàn Hổ nhìn thấy một màn này thì cực kỳ không cam tâm.
Vốn dĩ hắn đã mời đến một vị ngoại viện có lai lịch rất lớn, đáng lý ra hắn mới là người nhận được sự tán thành của các cấp cao trong gia tộc, ai ngờ đâu người đó lại biến thành Hàn Ngọc, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất