Chương 222: Thái độ của Hàn gia
"Nói tiếp đi." Lục Trần nhún vai.
Bạch Hoằng khẽ cắn môi, nói: "Chuyện này là Phàn Xuân sai, không phải lỗi của Kiếm tử."
"Còn không?"
"Hết rồi."
Lục Trần tùy ý phất tay, nói: "Nói xong rồi thì cút đi, ta còn phải tu luyện nữa."
Vẻ mặt Bạch Hoằng vô cùng khó coi, nhưng cũng không dám phản bác, quay đầu rời đi.
"Khoan đã, còn một việc nữa." Lục Trần gọi Bạch Hoằng lại.
"Khoảng thời gian này, ngươi hãy ở lại thành Cự Khuyết đi, khi nào đi tới mộ địa của Liễu Kình thì phải nghe theo mệnh lệnh của ta, rõ chưa?" Lục Trần nói.
"Rõ rồi."
Bạch Hoằng cứng ngắc đáp lại.
Cuối cùng, bạch điêu vỗ cánh, rời khỏi Hàn phủ, rất nhanh đã biến mất chẳng thấy bóng dáng đâu.
"Kiếm tử Kiếm Đế cung đi tới Hàn gia, là vinh hạnh của Hàn gia ta." Lão giả tóc bạc Hàn Thiên Hành khách khí chắp tay với Lục Trần rồi nói: "Hàn gia Hàn Thiên Hành, bái kiến Kiếm tử."
Đùa hay sao, hắn nào dám sĩ diện nữa.
Không nhìn thấy đến cả Kiếm Hoàng cũng phải hành lễ hay sao, hắn chỉ là một Hoàng giả viên mãn bình thường, chẳng lẽ còn dám sĩ diện.
"Lục Trần bái kiến tiền bối, không cần xưng hô Kiếm tử, dù sao tiền bối cũng không phải người của Kiếm Đế cung."
"Khoảng thời gian này, ta sẽ ở lại Hàn gia để tu luyện, tùy tiện quấy rầy, mong tiền bối thứ tội." Lục Trần ôm quyền nói.
Hàn Thiên Hành mỉm cười nói: "Lục tiểu hữu khách khí quá rồi, ngươi có thể ở lại Hàn gia, đã là vinh hạnh của Hàn gia rồi, sao lại nói là quấy rầy được cơ chứ."
"Hàn mỗ không quấy rầy Lục tiểu hữu tu luyện nữa." Dừng lại một chút, Hàn Thiên Hành chắp tay nói.
"Ừm."
Lục Trần gật đầu.
Hàn Thiên Hành nói xong liền rời đi.
"Ánh mắt của Hàn Ngọc đúng là không tồi, vậy mà lại có thể kéo được một viện trợ mạnh tới như vậy." Mấy vị Hoàng giả còn lại liếc mắt nhìn nhau, dùng thần niệm trao đổi qua lại.
"Hàn Ngọc, tiếp đãi hai người bọn họ cho thật tốt, để sau khi tiến vào mộ địa của Thánh chủ ngươi mới có chỗ để dựa vào."
"Hàn Ngọc, lần này ngươi làm tốt lắm."
Mấy vị Hoàng giả truyền âm nói với Hàn Ngọc, trong giọng nói tràn đầy sự tán thưởng.
Trong đám người, Hàn Ngọc lại vô cùng kích động, sư đệ của Kim công tử, Lục công tử mới là người có thân phận cao nhất, lần này thành công rồi.
Bây giờ tâm trạng của Hàn Ngọc đang cực kỳ hưng phấn và kích động, thế nhưng tâm trạng của Hàn Hổ lại hoàn toàn trái ngược, hồn bay phách lạc, đứng im trên không trung, giống như bị người ta quên lãng vậy.
Có cùng tâm trạng với Hàn Hổ còn có Kim Anh Tuấn.
Kim Anh Tuấn đang có cảm giác cực kỳ bức bối, tốt xấu gì thân phận của hắn cũng rất cao, nhưng mà tại sao trong mắt của đám người xung quanh này chỉ có sư đệ Lục Trần, mà lại không có hắn.
Hoàn toàn xem hắn như người vô hình.
Xung quanh, vẫn còn có rất nhiều người Hàn gia ở bên ngoài muốn tới gần Lục Trần.
Dù sao đây cũng chính là Kiếm tử của Kiếm Đế cung, địa vị tôn quý, khách quý của Hàn gia mà.
Đương nhiên là muốn nhìn rõ hơn một chút.
Thế nhưng lại bị đám người Vương cảnh giải tán luôn rồi, khiến cho bọn họ không thể quấy rầy hai người nghỉ ngơi nữa.
Chuyện xảy ra ở Hàn gia đã lan đến ngoại giới rồi, tạo thành cơn náo động.
Cùng là tam đại gia tộc, Tần gia và Cố gia nhận được tin đều tỏ vẻ kinh ngạc. Hàn gia lại có thể tìm được ngoại viện hùng mạnh đến thế.
Kiếm Đế cung ở Thanh vực là thế lực cấp Bá Chủ đứng đầu, hơn nữa còn là học phủ kiếm tu địa vị cao cả. Các vực khác đều có truyền nhân đứng đầu, nhân vật cấp Thánh tử vào Kiếm đế cung xin học.
Kiếm tử Kiếm Đế cung mà Hàn gia tìm đến, địa vị cao hơn cả trên cấp Thánh tử.
Nhưng mà, ngoại viện mà bọn họ tìm được cũng không yếu.
Gần nửa tháng nay, lần lượt có thế lực ngoại lai vào thành Cự Khuyết.
Rất nhiều đại phái siêu cấp vì để phô trương thanh thế nên đã sắp xếp xuất hiện cực kỳ bá đạo.
Ví dụ như một hôm nào đó ở thành Cự Khuyết, bảy con Man Long dài đến trăm trượng kéo một chiếc chiến xa đến khoảng không trung của thành Cự Khuyết, khí tức yêu vương tràn ngập, tạo thành một cơn náo động lớn.
Cuối cùng, chiến xa đi vào thành Cự Khuyết, biến mất không nhìn thấy nữa.
Dùng Man Long để kéo xe, có thể nói là khí phách vô song.
Phải biết rằng trong cơ thể Man Long mang huyết thống của Long tộc, tuy rằng bị Long tộc chính thống xem thường, nhưng tốt xấu gì tộc Man Long cũng có tồn tại đại năng Thánh cảnh, giờ lại bị nô dịch kéo xe.
“Mẹ kiếp, dùng Man Long để kéo xe, còn đến bảy con. Đây là bảy Long Vương đấy, người của thế lực nào thế, kiểu cách phô trương thế.” Có người trợn mắt há hốc mồm.
Kiểu cách này so với kiểu cách bạch điêu xuất hiện mấy ngày trước còn phô trương hơn.
Con bạch điêu kia mặc dù là Yêu Vương tuyệt đỉnh, nhưng bảy Man Long xuất hiện lần này toàn là Yêu Vương đỉnh phong, ngoài ra tộc Man Long còn là một thế lực Yêu tộc vô cùng cường thịnh, lại bị nô dịch kéo xe, có thể suy diễn ra thân phận của người đến như thế nào.
Có người cho biết: “Các ngươi không biết rồi, đây là gia tộc u Dương.”
“Gia tộc u Dương, chưa nghe nói qua.”
“Gia tộc u Dương là thế lực lớn đứng đầu của Huyền vực, xếp vị trí thứ năm trong số rất nhiều thế lực của Huyền vực.”
“À, xếp thứ năm trong một vực, quả nhiên là gia tộc kinh khủng.”
Rất nhiều người bàn tán xôn xao, trong lòng rất không bình tĩnh.
Ngày hôm sau, một đoàn tiên tử đến, lần nữa tạo thành cơn chấn động trong toàn thành. Bởi vì nhóm tiên tử này người nào người nấy đẹp nghiêng nước nghiêng thành, xinh đẹp phi phàm, giống như là tiên nữ của cửu thiên hạ phàm, khí chất linh hoạt kỳ ảo, cao quý vô song.
Một hàng hơn mười vị tiên tử xinh đẹp, vẻ thùy mị thượng thừa, dáng người yểu điệu, thuộc về cấp bậc đại mỹ nữ nhất đẳng, khiến cho mọi người của thành Cự Khuyết ngắm nhìn mà lòng cảm thấy vui vẻ.
Nhưng mà chỉ trong chốc lát, bọn họ đã không dám nhìn thẳng rồi. Bởi vì trên người của những tiên tử này tỏa ra khí tức lạnh lẽo như băng sương, khiến người ta rùng mình.