Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 255: Sư phụ tới rồi!

Chương 255: Sư phụ tới rồi!


Đồng thời nó còn có thể hội tụ sức mạnh lôi đình của thiên nhiên rồi tích tiểu thành đại, tích tụ trăm năm mới hội tụ được lôi đình kiếp siêu to khổng lồ có uy lực diệt thế.
Dù nguyên thần Ma Long hắc ám có bền bỉ hùng hậu thì cũng chẳng chịu đựng nổi lôi đình hủy thiên diệt địa đâu.
Một trưởng lão của thánh địa Cổ Thương cũng mở miệng: “Không sai, Ma Long đã từng tạo nên gió tanh mưa máu nhưng chỉ là đã từng mà thôi. E rằng nguyên thần đã tiêu tan theo năm tháng dài đằng đẵng rồi.”
Hai thế lực lớn đều có người lên tiếng. Lời thề son sắt khiến trong lòng mọi người thoáng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lục Trần im lặng một hồi rồi nhìn về phía đám người Hàn gia. Hắn bình tĩnh nói: “Hàn gia quyết định có xông vào không?”
Gia chủ Hàn gia Hàn Thiên Hành hai mắt vô thần, sắc mặt Hàn Ngọc bên cạnh cùng với các đệ tử Hàn gia khác đều trắng bệch, ánh mắt lộ vẻ vô cùng sợ hãi.
Từ nhỏ họ đã được nghe về truyền thuyết của Ma Long vực nên trong lòng sớm đã có bóng ma tâm lý, hiện tại sợ tới mức run lẩy bẩy.
“Cơ duyên này không có duyên với Hàn gia rồi, Hàn gia sẽ không tham gia đâu.” Một lát sau, Hàn Thiên Hành đưa ra quyết định rồi lắc đầu.
Nếu Mộ Địa thánh chủ ở nơi khác thì tốt nhưng ở Ma Long vực thì bọn họ không dám xen vào. Nơi đó quá nguy hiểm, đệ tử của bọn họ mà tham gia thì chắc chắn sẽ có đi mà không có về.
Cùng suy nghĩ với Hàn gia còn có Cố gia và Tần gia, hai gia tộc đều dự định sẽ không tham gia.
Dù sao gia tộc họ thực sự quá yếu, ngay cả Thánh cảnh cũng chẳng có, pháp khí bảo mệnh lại quá ít. Đệ tử xuất sắc trong gia tộc chính là lĩnh quân trong tương lai, không thể để hắn xảy ra chuyện được mà nên thức thời không tham gia.
“Được!”
Sau đó Lục Trần lập tức dẫn người của Phong Lôi các và Thánh địa Dao Trì rời đi rồi bao một tửu lâu ở thành Cự Khuyết.
Nhân Hoàng Phong Lôi các nhìn về phía Lục Trần rồi nói: “Thiếu các chủ, Ma Long vực quá nguy hiểm, nguy cơ tứ phía. Đó là một tuyệt địa, vì an toàn tính mạng của ngươi thì tốt nhất là đừng đi.”
Nhân Hoàng Phong Lôi các cũng là vì tốt cho Lục Trần.
Lục Trần không tỏ thái độ, hắn chỉ nhìn về phía Trần Vũ.
“Thánh chủ tới rồi!” Bỗng Trần Vũ như có điều suy nghĩ.
“Sư phụ tới rồi!” Ánh mắt Lục Trần sáng ngời.
Vừa dứt lời, mọi người bỗng cảm nhận được điều gì đó, toàn bộ đều ngẩng đầu lên.
Một nữ tử mặc váy dài trắng đạp không mà đến, uyển chuyển nho nhã như trích tiên hạ phàm.
Nàng đến hấp dẫn ánh mắt của mọi người ở đây, mọi người không kìm lòng được mà bị hấp dẫn bởi phong thái tuyệt thế.
“Khí tức mạnh ghê!”
Hai Nhân Hoàng cảnh của Phong Lôi các nhìn chằm chằm nữ tử bay đến, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Nữ tử này xuất trần như vậy, dường như trong thiên địa chỉ có một mình nàng tồn tại, những thứ khác đều chỉ là làm nền.
Hơn nữa khí tức lộ ra trên người nữ tử này rất khủng bố, mơ hồ có khí tức duy ngã độc tôn.
Nàng đến gần, mọi người có thể nhìn thấy đây là một gương mặt đảo lộn chúng sinh, đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông. Ngũ quan hoàn mỹ không chút tì vết, đôi mắt cũng rất xinh đẹp, đồng tử như một viên hắc diện thạch lấp lánh sáng ngời.
Đệ tử Phong Lôi các và Thánh địa Dao Trì hoàn toàn choáng váng. Nữ tử này quá cao quý như thể bẩm sinh đã vậy khiến bọn họ không dám đối mặt, chỉ nhìn thoáng qua rồi vội vàng cúi đầu.
“Tham kiến thánh chủ!”
Đệ tử Thánh địa Dao Trì quỳ trên mặt đất cung kính nói.
Người tới không ai khác chính là Diêu Hi xinh đẹp không gì sánh được, nàng cũng là người đứng nhất bảng Chí Cường Hoang vực.
Trong lòng đoàn người Phong Lôi các chấn động. Thế mà người tới lại là Diêu Hi vang danh Hoang vực, khó trách khí chất lại xuất trần đến vậy, cao cao tại thượng không khác gì cửu thiên huyền nữ.
“Tham kiến Diêu Hi thánh chủ!”
Hai Nhân Hoàng của Phong Lôi các ôm quyền cung kính hô.
Nhân vật tuyệt đại này khiến họ sinh lòng kính sợ.
“Ừm!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Diêu Hi cũng chẳng chút biểu cảm chỉ thản nhiên gật đầu.
“Trần Vũ, ngươi dẫn đệ tử rời đi đi, không được phép bén mảng đến Ma Long vực.” Diêu Hi nhìn về phía Trần Vũ rồi mở miệng nói.
Trần Vũ ngẩn ra rồi gật đầu.
“Sư phụ, ta cũng không được đi sao?” Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Khuynh Thành nhìn về phía Diêu Hi.
“Thực lực ngươi thấp kém, không được phép đặt chân đến đó.” Diêu Hi trông thấy Liễu Khuynh Thành thì sắc mặt dịu dàng hơn nhiều, nàng khẽ gật đầu.
“Gần đây Tiểu Lôi Tử thế nào rồi?” Diêu Hi nhìn về phía Nhân Hoàng Phong Lôi các tùy ý hỏi.
Khóe miệng hai Nhân Hoàng Phong Lôi các hơi cứng đờ. Dù sao các chủ của họ cũng là tồn tại hàng đầu vang danh Thanh vực, còn là Thánh cảnh tầng thứ ba nhưng lại bị người trước mặt gọi là Tiểu Lôi Tử, trong lòng họ rất cạn lời.
Nhưng họ từng nghe các chủ bảo rằng không thể nào đoán được cảnh giới của thánh chủ Hoang vực Diêu Hi.
Ngay cả người có cấp bậc Thánh cảnh tầng thứ ba khi đàm luận về Diêu Hi thánh chủ, ánh mắt không khỏi lộ vẻ kính sợ.
Có thể tưởng tượng được thực lực của Diêu Hi thánh chủ này đã đạt tới trình độ không thể tin nổi.
“Các chủ của bọn ta khỏe lắm!” Nhân Hoàng Phong Lôi các đáp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất