Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 265: Phá hoại

Chương 265: Phá hoại


Nắm đấm mang theo sức mạnh vô cùng khủng bố, lại thêm kiếm ý cực kỳ sắc bén, trực tiếp đánh thủng lồng ngực của thanh niên, tạo ra một lỗ máu.
Kiếm ý còn sót lại cắn nuốt vết thương, khiến vết thương không ngừng lan rộng.
“A!”
Thanh niên đó phát ra tiếng kêu rên đau đớn thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết của thanh niên lập tức thu hút sự chú ý của ba người bên cạnh.
Ba người họ nhìn thấy đồng bọn của mình bị thương, rất kinh ngạc, sau đó lại nhìn chằm chằm Lục Trần, lạnh lùng hỏi: “Ngươi là ai?”
“Ta…”
Lục Trần khẽ nhướng mày, hai tay khoanh trước ngực, nói: “Bổn thiếu đi không đổi tên ngồi không đổi họ, ta là Kim Ngạo Thiên.”
Biểu cảm của thanh niên ngã trên mặt đất là đều là đau đớn, hắn đang thấp giọng gào thét, trước ngực có một lỗ máu to bằng nắm đấm, đọng đầy máu tươi, một chùm kiếm ý nho nhỏ bao trùm chỗ miệng vết thương, đang không ngừng cắn nuốt vết thương của hắn.
Kiếm ý dần dần xâm chiếm máu thịt khiến thanh niên áo đen cảm giác như bị phanh thây xé xác, vạn kiến cắn thân, không giây phút nào ngừng đau đớn.
Hắn nhẫn nhịn đau nhức, vận công chữa thương, một luồng khí lưu màu đen xuất hiện, đến gần miệng vết thương, muốn khép miệng vết thương lại.
Nhưng nơi miệng vết thương lại bị kiếm ý ngăn chặn, căn bản không khép lại được.
“Cứu ta!”
Thanh niên bị thương quay đầu nhìn về phía ba đồng bọn của mình, trong mắt mang theo vẻ khẩn cầu.
Nếu như đồng bọn của hắn không ra tay thì hắn sẽ phải chết.
Kim Ngạo Thiên?
Đâu biết, ba đồng bọn của hắn chau mày suy nghĩ về cái tên Kim Ngạo Thiên, ngẫm nghĩ một lúc, chưa từng nghe qua, rất lạ lẫm, sau đó tập trung ngâm lời tế cổ xưa.
Ba người họ không ra tay cứu giúp không phải vì bọn họ lạnh nhạt, chủ yếu là vì một khi khởi động nghi thức dẫn hồn thì không được dừng lại giữa chừng, một khi dừng lại, xảy ra chuyện bất ngờ giữa chừng thì sẽ thất bại trong gang tấc.
Vì để hồi sinh Vũ tướng quân vĩ đại, hi sinh tính mạng của một người thì có sao.
Một người trong số đó vì tăng nhanh tốc độ, đã trực tiếp đặt mảnh giáp vai dính máu lên trên bản vẽ, tập trung tinh thần, không ngừng nhỏ giọng kêu gọi Vũ tướng quân trở về.
“Ai đang gọi ta?”
Một âm thanh như âm hồn than nhẹ, vang vọng tại nơi này, điều quan trọng là âm thanh này ngày càng rõ ràng.
Dường như từ xa lại gần.
Thanh niên bị thương thấy ba đồng bọn không quan tâm hắn, sắc mặt trắng bệch, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, hắn biết bản thân đã bị bỏ rơi.
Lục Trần thấy ba người họ tiếp tục nghi thức thần bí gì đó, không hề đứng lên, hình như không thèm quan tâm đến tình hình của đồng bọn, trong lòng thầm cười nhạo, đám người này đúng là vô tình, ngay cả đồng bọn cũng không cứu.
Nhưng rất nhanh, hắn đã thông suốt mọi chuyện.
Lục Trần từng tìm hiểu, quá trình của một số nghi thức đặc biệt là không thể bị gián đoạn.
Cũng tức là không phải ba người họ không ra tay, mà là không thể ra tay.
“Kim Ngạo Thiên, ta cảnh cáo ngươi, cho dù ngươi có bối cảnh gì, tốt nhất đừng làm bậy, nếu không, ngươi sẽ không chịu được hậu quả đâu!” Một người trong ba người đó lạnh lùng nói với Lục Trần, trong giọng nói mang đầy uy hiếp.
Lục Trần nghe tai trái lọt tai phải, trực tiếp đi về phía thanh niên bị thương.
Thanh niên bị thương nhìn thấy Lục Trần đi đến, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, chống đỡ thân thể, cắn răng vận chuyển công pháp, chuẩn bị dốc sức đánh ra một đòn.
Sương đen bao trùm quanh thân, tràn ngập lực lượng hắc ám quỷ dị, chất lỏng màu đen như đại dương chập trùng.
Vô số mũi tên màu đen ngưng tụ lại quanh thân hắn, rất nhiều, chi chít chằng chịt, có lẽ khoảng ngàn vạn chiếc.
Mỗi một mũi tên đều như được tạo thành từ kim loại thật sự, vô cùng sắc bén, tỏa ra khí tức khiếp người, sớm đã vượt qua Siêu Phàm cảnh.
Vèo vèo vèo!
Mũi tên màu đen phá không, giống như tia chớp màu đen mang theo lực xuyên thủng đáng sợ bắn về phía Lục Trần.
Thanh niên bị thương muốn phát động đòn trí mạng, mỗi một công kích đều không thua kém Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn có rất nhiều mũi tên, muốn tránh cũng không tránh được.
Không mong giết được đối phương, chỉ mong có thể đánh cho bị thương nặng.
Đáng tiếc, hắn nghĩ nhiều rồi, Lục Trần chỉ vung tay lên, che chở hai mắt của mình.
Không tránh không né xông về phía hắn.
Giữa đường, khi những mũi tên bắn về phía Lục Trần tiếp xúc với cơ thể hắn, từng mũi tên văng ra tung tóe, hóa thành khí đen tản đi.
“Sao có thể?”
Thanh niên bị thương nhìn thấy cảnh này, kinh ngạc đến độ tròng mắt sắp trừng ra ngoài, đây là một trong những sát chiêu mạnh nhất của hắn.
Sát chiêu phạm vi lớn này có thể giết chết hoặc là đánh trọng thương mấy trăm Siêu Phàm cảnh viên mãn, nhưng ngay cả phòng ngự của người trước mắt cũng không thể phá được, điều này khiến thanh niên bị thương ngây ra tại chỗ.
Lục Trần là có sinh mệnh Siêu Phàm thực sự, cộng thêm tu hành Lôi Đình Đoán Thể quyết, thể phách siêu mạnh, đương nhiên công kích này không thể phá được phòng ngự của hắn.
Lục Trần mở năm ngón tay ra, nhắm ngay thanh niên bị thương, trên từng đầu ngón tay đều ngưng tụ kiếm ý cực kỳ đáng sợ.
Kiếm ý bộc phát ra ánh sáng chói mắt như năm chùm sáng bắn về phía thanh niên bị thương.
Phụt phụt phụt!
Trên người thanh niên bị thương có thêm năm lỗ máu to bằng đầu ngón tay, kiếm ý ở lại trên miệng vết thương, không chịu tiêu tán.
“A…”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất