Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 304: Ánh mắt xanh thẳm

Chương 304: Ánh mắt xanh thẳm


Lục Trần hơi gấp gáp, tức giận nói: “Tiền bối, ngươi quang minh chính đại nhắc nhở như vậy thật sự ổn sao, có suy nghĩ đến tâm trạng của ta với tên mặt trắng bên cạnh chưa?”
Minh Thương bên cạnh vừa mở mắt ra, lập tức nghe thấy lời của Lục Trần.
Tên mặt trắng trong miệng của đối phương là chỉ hắn sao?
Trên trán Minh Thương hiện lên ba đường màu đen, mặc dù hắn trông rất trắng nhưng không phải là tên mặt trắng hiểu hơm, nhưng hắn cũng không để ý tới Lục Trần, mà cũng bắt đầu chuyên tâm nướng gà.
“Cháy rồi!” Liễu Kình thờ ơ nói.
Lục Trần cúi đầu nhìn, chẳng phải sao, mặt ngoài của con gà mình vừa mới nướng đã có chút cháy.
Lục Trần hiểu rõ, nhất định phải luyện hóa toàn bộ bản nguyên thần Hỏa có được mới có thể tiếp tục thử, cho nên hắn lại ngồi xuống tiếp tục dùng công pháp dung hợp bản nguyên thần Hỏa bên trong thân thể.
Linh hỏa của bản nguyên thần Hỏa ở bên trong thân thể là tồn tại độc lập, nhất định phải dung hợp toàn bộ thành một thể với cơ thể.
Bốn người họ đều đang dùng công pháp dung hợp bản nguyên thần Hỏa, không biết trôi qua bao lâu, có lẽ là nửa tháng, cũng có lẽ là một tháng, cuối cùng bốn người họ đều thành công dung hợp bản nguyên thần Hỏa.
Bọn họ không nói nhiều mà bắt đầu bắt tay vào nướng gà, nửa giờ sau, bốn người họ đều thành công nướng gà, mặt ngoài gà vàng đều, thịt mềm, hương thơm bốn phía.
“Tiền bối, nướng xong rồi, ngươi thử xem.” Lục Trần đưa gà nướng cho Liễu Kình trước.
Liễu Kình nhận lấy, cắn mấy miếng, rồi mím môi nói: “Tạm được.”
“Tiền bối!”
“Tiền bối!”
Đường Thiên Vũ và u Dương Cuồng cũng đưa gà nướng cho Liễu Kình.
Chỉ có Minh Thương vẫn còn ngẩn người ở bên cạnh, bởi vì hắn chưa bao giờ nướng thức ăn, cho dù có thể tùy tâm khống chế nhiệt độ ngọn lửa nhưng cũng không nướng ra được con gà có phẩm chất hoàn mỹ.
“Được, các ngươi đều được.” Liễu Kình mở miệng nói.
“Tiền bối, ta cũng nướng xong rồi!”
Minh Thương đỏ mặt, rồi đưa gà nướng của mình cho Liễu Kình.
Nhưng quan trọng là gà nướng của mình với của ba người Lục Trần chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm, khiến Minh Thương vô cùng xấu hổ.
Ai ngờ được, lúc tranh đoạt cơ duyên, không dựa vào thiên phú, lực lĩnh ngộ, mà là dựa vào kỹ thuật nướng thịt.
“Ừm, bốn người các ngươi đều không tồi, tất cả đều vượt qua cửa ải!” Liễu Kình một hơi ăn bốn con gà nướng, dùng móng tay lấy răng, mơ hồ nói: “Nhưng Diệt Thế Hắc Diễm chỉ có một, mà các ngươi lại có bốn người, ta nên đưa cho ai đây.”
Liễu Kình vừa dứt lời, bốn người họ trong nháy mắt lập tức cảnh giác nhìn nhau.
Có lẽ Liễu Kình muốn chọn một người thắng lợi duy nhất trong bốn người họ để kế thừa thần hỏa, như vậy không thể tránh khỏi có một trận long tranh hổ đấu.
“Mỹ nữ Đường Thiên Vũ, chi bằng hai chúng ta liên thủ đi.” Tâm tư Lục Trần hoạt động, nhìn về phía Đường Thiên Vũ nói: “Hai chúng ta tốt xấu gì cũng quen biết đã lâu, nhân phẩm của ta vẫn có bảo đảm, có lẽ ngươi sẽ tin tên đầu than đen bên cạnh ngươi, vừa nhìn đã không phải là người tốt, loại hắn khỏi cuộc trước, thấy thế nào?”
Đường Thiên Vũ nghe Lục Trần nói vậy, trợn trắng mắt.
Lúc có việc cầu xin nàng thì gọi là mỹ nữ, lúc không có việc gì thì gọi là cô nàng.
Còn nữa, trong những người ở đây thì nhân phẩm của ngươi là không bảo đảm nhất, cho dù ta liên thủ với hai người chưa từng giao tiếp bên cạnh cũng sẽ tốt hơn so với liên thủ với ngươi.
Trong lòng Đường Thiên Vũ thầm chửi bới.
u Dương Cuồng nằm không cũng trúng đạn, mặc dù mặt hắn hơi đen, nhưng ít nhất thì da hơi tối màu một chút trong bốn người họ, sao lại biến thành đầu than đen rồi.
u Dương Cuồng xắn tay áo lên, sắc mặt không tốt nhìn về phía Lục Trần.
Lúc này, Liễu Kình lên tiếng, nói: “Ai cần các ngươi ra tay, đã lâu ta không ăn thịt rồng nên có chút nhớ nhung hương vị thịt rồng, các ngươi đi lấy cho ta chút thịt rồng đi.”
Lời nói của Liễu Kình khiến bốn người họ có chút không hiểu.
Đồng thời, nơi này là Ma Long vực, kiếm thịt rồng đâu ra cho Liễu Kình đây.
“Tiền bối, bọn ta lấy thịt rồng từ đâu ra đây?” Đường Thiên Vũ hỏi.
“Gần Tỏa Long trang, xác rồng của Hắc Long yêu tôn ở đó, các ngươi đi cắt cho ta một miếng thịt rồng về đây để ta ăn thoải mái trước rồi nói sau.” Liễu Kình không chút để ý nói.
“Mẹ nó, một vạn năm trước ta ăn hai miếng, đến nay vẫn không quên được hương vị kia, mặc dù nguyên thần của tên đó bị phong ấn dưới Tỏa Long trang nhưng lại có thể đả trọng thương ta, luôn đề phòng ta trộm thịt của nó, cảnh giới các ngươi thấp, nó không phát hiện các ngươi đâu!” Liễu Kình dừng lại, rồi ậm ực một câu: “Có lẽ có thể thành công, đi đi.”
Lời của Liễu Kình lần nữa khiến sắc mặt bốn người họ thay đổi.
Khẩu vị của thánh chủ này nặng quá rồi đó, vậy mà lại muốn ăn thịt rồng của Hắc Long yêu tôn, hơn nữa trông có vẻ đã từng ăn qua.
Chính ngay lúc này, lại có một thanh niên đến từ đằng xa, một thân áo xanh, khí chất xuất trần, ngoài ra gương mặt còn rất tuấn tú.
“Hây, Ngao Thượng!” Lục Trần nhìn thấy người đến, ánh mắt khẽ sáng lên.
Người đến không phải là ai khác mà chính là Thái tử Ngao Thượng tộc Chân Long.
Ngao Thượng là tộc Chân Long, bản thể cũng là rồng, trong nháy mắt, ánh mắt Lục Trần trở nên nóng bỏng.
Có thịt rồng tại đây không lấy, tại sao phải mạo hiểm đi trộm thịt của Hắc Long yêu tôn chứ.
“Ngao Thượng huynh, nơi này…”
Lục Trần nhiệt tình chào hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất