Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 305: Ngây ngốc dâng đến cửa

Chương 305: Ngây ngốc dâng đến cửa


Ngao Thượng đi đến nơi này, vẫn chưa đến gần, thì câu nói rất nhiệt tình đã truyền đến bên tai, hắn ngẩng đầu thấy Lục Trần ở xa xa đang vẫy tay với hắn, sắc mặt còn rất khoa trương.
Mẹ nó, sao tên này lại ở đây chứ?
“Không đúng, tên này có ánh mắt gì vậy, sao lại xanh thẳm như thế?”
Lúc này Ngao Thượng cảm thấy ánh mắt của Lục Trần có chút không đúng, không biết tại sao, một luồng khí lạnh lại xuất hiện ở sau lưng.
Đường Thiên Vũ và u Dương Cuồng đã gặp Ngao Thượng ở thành Cự Khuyết nên biết đối phương đến từ tộc Chân Long.
Giờ phút này, ánh mắt hai người họ rất mờ, nhìn chằm chằm vào Ngao Thượng.
So với việc đi trộm thịt rồng của Hắc Long yêu tôn thì cắt mấy miếng thịt từ trên người Ngao Thượng sẽ có mức độ nguy hiểm ít hơn.
Hai người họ đều nhìn chằm vào Ngao Thượng.
“Khí tức Long tộc chính thống!”
Mặc dù Minh Thương chưa từng gặp qua Ngao Thượng nhưng lại cảm nhận được khí tức Long tộc từ trên người Ngao Thượng phát ra, hai mắt hắn hơi híp lại, hiện lên vẻ mặt khó hiểu.
“Ta… ta… mẹ ơi, đám người này là ai?”
Ngao Thượng phát hiện không chỉ Lục Trần dùng ánh mắt xanh thăm thẳm nhìn hắn, mà ánh mắt của ba người bên cạnh cũng lóa sáng, trong nháy mắt, dự cảm không lành bao phủ trong lòng, cả người nổi da gà, da đầu cũng tê dại.
Hắn không hiểu tại sao bốn người Lục Trần lại nhìn hắn với ánh mắt nồng nhiệt như vậy.
“Ngao huynh, mấy ngày không gặp, như cách ba thu!”
Trên mặt Lục Trần chất đầy tươi cười, đi tới trước mặt Ngao Thượng, thái độ cực kỳ thân thiết.
Nếu như là người không quen biết hai người họ thì còn tưởng rằng hai người họ là quan hệ huynh đệ tốt.
“Ngươi tránh xa ta ra!”
Cơ thể Ngao Thượng căng thẳng, nghiêng người nói với Lục Trần.
Sau đó hắn bất động lùi về phía sau mấy bước, duy trì khoảng cách an toàn với Lục Trần.
Mẹ nó, đây là lần đầu tiên hắn thấy Lục Trần có thái độ với hắn thân thiết như vậy, chuyện xảy ra khác thường ắt có yêu.
“Ngao huynh, chúng ta đã quen biết lâu, cần gì phải xa lạ như vậy chứ.” Lục Trần tươi cười nói.
“Nói cho ba người các ngươi biết, Ngao huynh là huynh đệ của ta, giao tình đến tính mạng, các ngươi tốt nhất đừng nên đánh chủ ý với Ngao huynh.” Lục Trần dừng lại một lúc rồi quay đầu nhìn về phía ba người họ cảnh cáo nói.
Có dáng vẻ như đang suy nghĩ cho Ngao Thượng.
Đường Thiên Vũ bĩu môi, cười giễu với lời nói của Lục Trần.
Lục Trần là người biết diễn xuất nhất.
Người bị hắn hãm hại không có một ngàn cũng có tám trăm, mà Ngao Thượng cũng là người bị hại.
Giờ phút này, thấy Lục Trần mở to hai mắt nói dối, Đường Thiên Vũ lại khinh bỉ từ tận đáy lòng.
u Dương Cuồng cũng không tin lắm, dù sao thì Lục Trần cũng đã từng xung đột với Ngao Thượng ở thành Cự Khuyết nên không thể là huynh đệ.
Minh Thương không biết nội tình nên chỉ híp mắt, nếu như giao tình của hai người họ thật sự rất tốt, vậy thì rất phiền phức, hắn đã lĩnh giáo thực lực của Lục Trần, hắn tự xưng có thể thắng đối phương một bậc, nhưng có lẽ là loại thắng trong nguy hiểm.
Ngao Thượng nghe Lục Trần nói vậy, đầu óc có chút mơ màng.
Lời nói của Lục Trần có ý gì, ba người bên cạnh muốn gây bất lợi cho hắn sao, nhưng mình mới đến, lại chưa từng đắc tội bọn họ, vậy tại sao lại gây bất lợi cho hắn.
“Ngươi có ý gì?” Ngao Thượng không hiểu ra sao nhìn về phía Lục Trần, muốn Lục Trần giải thích nghi hoặc.
Đương nhiên cũng không buông bỏ đề phòng Lục Trần.
“Bọn họ muốn gây bất lợi cho ngươi, ngươi nên cẩn thận một chút.” Lục Trần chân thành cảnh cáo.
“Nào, ta tìm ngươi có chút chuyện, chúng ta đến bên cạnh lặng lẽ thương nghị đi.” Lục Trần nhân lúc Ngao Thượng không chú ý, một tay ôm cổ hắn, kề vai sát lưng, dẫn Ngao Thượng đi qua bên cạnh.
“Có chuyện gì?”
Ngao Thượng vùng vẫy một chút, phát hiện tên nhóc Lục Trần là biến thái, phải biết rằng hắn là Long tộc, sức mạnh rất lớn, nhưng lại không thoát được cánh tay Lục Trần.
Mẹ nó, rốt cuộc hắn là Long tộc hay Lục Trần là Long tộc vậy?
Sao sức mạnh thân thể thuần túy lại mạnh hơn hắn chứ?
“Cái này, cái này…” Lục Trần có chút khó mở miệng, ấp úng nói: “Chúng ta là huynh đệ tốt đúng không.”
“Ai là huynh đệ tốt với ngươi?” Ngao Thượng không chút nể mặt, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Những chuyện ngươi làm với ta, ta đều ghi nhớ trong lòng đó.”
u Dương Cuồng và Minh Thương bên cạnh có vẻ mặt quái dị, Lục Trần làm chuyện gì với Ngao Thượng lại khiến Ngao Thượng có vẻ mặt ghét bỏ, cộng thêm biểu cảm có chút ghê tởm đó vậy.
Chẳng lẽ Lục Trần....
Hai người họ liếc nhau, có suy nghĩ giống nhau.
Lục Trần sờ sờ mũi, Ngao Thượng cũng không nể mặt quá rồi.
Sau đó, đổi một cách nói khác: “Thật ra ta muốn mượn một thứ của ngươi, không biết ngươi có chịu cho hay không.”
“Miễn bàn!”
Lục Trần vừa nói xong, Ngao Thượng lập tức dùng khẩu quyết từ chối, không có đường thương lượng.
“Buông ta ra!”
Ngao Thượng tránh thoát khỏi Lục Trần, sau đó đi tới trước mặt Liễu Kình, cung kính gọi một câu Liễu tiền bối.
Ngao Thượng là Long tộc, lực cảm giác mạnh mẽ, ngay cả Liễu Kình không phóng thích ra luồng khí tức nào nhưng bản năng lại cảm giác được là người không dễ chọc, cộng thêm tình báo có được lúc giết võ giả hệ Hắc Ám khi xuống Ma Long vực, có lẽ người này là Liễu Kình thánh chủ trong truyền thuyết.
“Hây, mềm không được thì chỉ có thể cứng thôi.”
Lục Trần thấy Ngao Thượng đứng trước mặt Liễu Kình, đưa lưng về phía hắn, đang cung kính thỉnh giáo vấn đề, tâm niệm vừa động, Huyền Trọng ấn xuất hiện trong tay.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất