Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 308: Lôi trì Tỏa Long trang

Chương 308: Lôi trì Tỏa Long trang


Liễu Kình gật đầu.
Có được sự chắc chắn, Ngao Thượng như trút được gánh nặng.
Giây trước, hắn lặng lẽ chờ đợi bị tước đoạt vận mệnh, giây sau, vận mệnh nữ thần đã chiếu cố hắn.
Ngao Thượng cảm thấy cuộc đời thăng trầm của rồng cũng chỉ có vậy.
Trên một con đường nhỏ, năm người Lục Trần, Ngao Thượng, Đường Thiên Vũ, u Dương Cuồng, Minh Thương rời khỏi đầm U Minh.
Bởi vì tổ phụ Ngao Hoàn Vũ của Ngao Thượng là bạn cũ của Liễu Kình cho nên mạng nhỏ của Ngao Thượng được bảo vệ, nhưng Liễu Kình lại bị mấy cách làm của Lục Trần khiến cho thèm thuồng, nên bảo bọn họ đi tới Tỏa Long trang, cắt thịt từ trên thân thể Hắc Long yêu tôn, lấy gan rồng, xương rồng, vảy rồng…
Hắn đều muốn thử mỗi một loại mà Lục Trần nói.
“Đều tại ngươi, Liễu Kình tốt xấu gì cũng là bạn của tổ phụ ngươi, ngươi cống hiến mấy miếng thịt ra cũng không chết đi được, không biết trong trăm thiện, hiếu thuận dẫn đầu sao?” Dọc theo đường đi, Lục Trần oán giận nói.
Kết quả vẫn phải lấy thịt của Hắc Long yêu tôn, quá trình này chắc chắn rất nguy hiểm, cho nên Lục Trần mới có chút oán giận.
Đù!
Ngao Thượng nghe thấy lời của Lục Trần, lập tức giận dữ nói: “Nói thì nhẹ, sao ngươi không cống hiến mấy miếng thịt của mình đi.”
Hiện tại Ngao Thượng vẫn còn chút sợ hãi, tiện nhân Lục Trần nói rất nhiều cách làm thịt rồng ở trước mặt Liễu Kình tiền bối khiến nước bọt của Liễu Kình tiền bối chảy ròng ròng, nếu không phải tổ phụ của mình với Liễu Kình tiền bối có giao tình thì mình thật sự có thể bị ăn thịt.
Lục Trần nhẹ nhàng nói: “Liễu Kình tiền bối không thích ăn thịt người, chỉ thích ăn thịt rồng.”
Ồ!
Giọng điệu Ngao Thượng nghẹn lại, không có tính phản bác.
Bởi vì Lục Trần nói không sai.
“Mẹ nó, ta không cần thần hỏa nữa chẳng phải là được sao.” Trong lòng Ngao Thượng kêu rên một câu, hắn vốn không có hứng thú với thần hỏa, chỉ là cơ duyên trùng hợp qua đây, nhưng trải qua mọi chuyện khiến hắn suýt chút nữa thì hoài nghi cuộc đời làm rồng.
Trải qua lần này, Ngao Thượng cảm thấy vẫn nên rời xa tiện nhân Lục Trần sẽ tốt hơn.
Bởi vì người này ăn rồng, còn nói ăn hai con rồng đất, lần sau sẽ không thật sự ăn Chân Long đó chứ.
Vì an toàn tính mạng, phải rời xa đại ma vương này.
Bóng dáng Ngao Thượng lóe lên, rời khỏi đội ngũ bốn người, bay về phía xa xa.
“Hây, Tiểu Thượng Thượng, ngươi đi đâu vậy?” Lục Trần nhìn thấy Ngao Thượng thoát ly đội ngũ, kêu lên một câu.
Nhưng Ngao Thượng không thèm để ý tới hắn, chỉ chốc lát sau đã biến mất ở trong tầm mắt bốn người họ.
Lục Trần không thất vọng lắm việc Tiểu ThượngThượng rời đi, ngược lại lại vui vẻ khi ít đi một đối thủ cạnh tranh.
Lục Trần nhìn u Dương Cuồng, tuy rằng chưa từng thấy hắn ra tay, nhưng một loại trực giác theo bản năng nói cho hắn biết người này rất nguy hiểm.
u Dương Cuồng tiếp xúc với ánh mắt Lục Trần, trong lòng rùng mình, khóe miệng nặn ra một tia cười mạnh mẽ: “Lục huynh, đừng nhìn ta, ta cũng không phải là rồng, cũng không phải yêu thú hóa hình.”
Lục Trần ho khan một tiếng, nói: “u Dương huynh phải có được thần hỏa sao?”
u Dương Cuồng cười cười, nói: “Trên đời thử hỏi võ giả nào không muốn đạt được thần hỏa.”
u Dương Cuồng không trả lời chính diện, nhưng lại chứng tỏ bản thân muốn có thần hỏa.
Đúng như lời hắn nói, trên đời này ai không muốn đạt được thần hỏa, dù là Thánh cảnh cao cao tại thượng cũng mơ ước vô cùng đối với việc này.
Bởi vì thần hỏa thật sự có quá nhiều lợi ích, có thể luyện đan, luyện khí, thậm chí có thể rèn luyện thân thể bất cứ lúc nào, để cho thân thể trở nên mạnh mẽ khác thường.
Lục Trần không nói gì nữa, trong lòng lại đề phòng, ba người bên cạnh đều là đối tượng đề phòng của hắn.
Đồng thời, ba người họ cũng đang kiêng kỵ những người khác.
Ma Long vực u ám vô cùng, yên tĩnh không tiếng động, lặng yên như tờ.
Bốn người họ cả đường không nói gì, cũng không biết đi bao lâu, bỗng nhiên cảm giác được khí tức áp lực.
Một luồng khí tức vô cùng khủng bố áp lực treo ở đỉnh đầu mọi người, luồng khí tức này quá bàng bạc mênh mông, tựa như bầu trời buông xuống, tràn ngập toàn bộ không gian.
“Sắp đến chưa?” Ánh mắt Lục Trần lóe lên.
Khí tức khủng bố ở khắp mọi nơi, đè bẹp khiến bọn họ rất khó chịu.
Càng đi về phía trước, áp lực chịu đựng càng lúc càng lớn, cuối cùng bốn người họ đi tới một ngọn núi cao mấy ngàn trượng.
Lúc bọn họ leo lên đỉnh núi, đã mệt mỏi đến thở hổn hển.
“Đó là…”
Đôi mắt đẹp của Đường Thiên Vũ nhìn ra phương xa, trên bầu trời cách bọn họ mấy chục dặm tụ tập một mảng lôi đình lớn, lôi đình tản mát ra lực lượng hủy diệt nồng đậm, chấn động ra ngoài.
Lôi đình quá nồng đậm, quá khổng lồ, tựa như một lôi trì cực lớn treo trên bầu trời.
Xẹt xẹt xẹt!
Lôi xà phiêu bạt, va chạm, đan xen lại với nhau bên trong lôi trì, tản mát ra uy lực lớn lao, bởi vì lôi đình va chạm nên bộc phát uy lực rất lớn, xung quanh sinh ra từng khe nứt hư không vô cùng to lớn.
Lục Trần cũng nhìn thấy, da đầu tê dại, bởi vì khí tức hủy diệt mà lôi trì phát ra quá khủng bố, ngay cả cách nhau mấy chục đến trăm dặm nhưng khí tức vẫn rất khủng bố.
Xa xa, đều có thể cảm nhận được lôi uy đáng sợ.
Lục Trần nhìn về phía lôi đình ở phương xa, ánh mắt toàn là nặng nề, sức mạnh lôi đình cấp bậc này, có lẽ dù là Thánh cảnh bình thường cũng sẽ bị bổ đến hồn phi phách tán.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất