Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 307: Cuộc đời thăng trầm của rồng

Chương 307: Cuộc đời thăng trầm của rồng


“Liễu Kình tiền bối, các bộ phận khác nhau trên thân rồng đều có cách ăn khác nhau, ta có thể đề nghị cho ngươi, ví dụ như gan rồng mang ra trộn lạnh, sau khi hấp chín cho gia điều chế bí mật lên, hương vị tuyệt đối sảng khoái đến bạo phát.”
“Còn gân rồng rút ra xào lăn, tuyệt đối có sức nhai, hơn nữa tên này là lục trảo Kim Long, có sáu móng vuốt, ta đề nghị kho ăn vào sẽ tương đối ngon, có mùi nước tương.”
“Còn vảy rồng cũng không tồi, có thể tiền bối chưa từng nghe nói vảy rồng cũng có thể ăn được đúng không, có thể chiên trước vảy rồng một lần, đợi chiên đến khi vàng giòn, mang ra xào để ăn, phối hợp với một bình rượu nhỏ, đỉnh của chóp!”
Lục Trần giới thiệu thao thao bất tuyệt, khiến mấy người bên cạnh nhìn bằng ánh mắt cổ quái.
Đường Thiên Vũ mím môi, khóe miệng co giật, rất Lục Trần.
u Dương Cuồng có vẻ mặt lạnh lẽo, không lẽ Lục Trần đã ăn qua thịt rồng sao, sao có thể nói lưu loát cách làm các bộ phận của rồng như vậy.
Đại não của Minh Thương bị kẹt, vừa rồi không phải người nào đó nói là huynh đệ tốt của con rồng nhỏ này sao, sao trong nháy mắt đã bán đứng đối phương, ngay cả cách làm gì với những bộ phận thân thể cũng đã nghĩ kỹ.
Da đầu Ngao Thượng tê dại, trong lòng nguyền rủa Lục Trần một trăm lần một trăm lần, vốn hắn còn có thể cầu xin tha thứ, có lẽ Liễu Kình thánh chủ sẽ nể mặt, nhưng Lục Trần nói xong, Liễu Kình bên cạnh sắp chảy nước miếng, bởi vì hắn đã tận mắt nhìn thấy cổ họng Liễu Kình thánh chủ khẽ chuyển động.
Trong lòng Ngao Thượng mắng to: “Lục Trần ta… ngươi...”
“Thật sự ngon như ngươi nói sao?” Liễu Kình nuốt nước bọt hỏi, trong mắt tản mát ra hào quang kinh ngạc.
Lục Trần mỉm cười nói: “Đương nhiên.”
Liễu Kình lập tức có hứng thú, vừa lau nước bọt bên khóe miệng, vừa chất vấn: “Các bộ phận khác ăn như thế nào, nói ra nghe xem.”
Ngao Thượng nhìn thấy Liễu Kình chảy nước bọt, cả người không có huyết sắc, lung lay sắp đổ.
Lục Trần tiếp tục nói: “Thịt rồng phần bụng tương đối mềm, dù là nướng để ăn hay là xào đều được, đương nhiên, cách ăn lý tưởng nhất là cắt thành miếng mỏng, mỏng như giấy là tốt nhất, sau đó nấu một nồi gia vị riêng.”
“Thịt trên lưng rồng tương đối nhỏ gọn, nên cắt thành từng miếng, dùng lửa hun khói, hun khói thành thịt khô, có thể làm thành thịt khô, bảo quản tương đối lâu.”
“Xương rồng sau khi lấy sạch thịt, xương nhỏ dùng để nấu canh uống, xương lớn cắt ra, đặt lên lửa nướng, hút tủy rồng bên trong càng sảng khoái đến bạo phát.”
Lời của Lục Trần khiến ánh mắt u Dương Cuồng nhìn về phía Lục Trần hoàn toàn thay đổi.
u Dương Cuồng rùng mình, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần mơ hồ mang theo một tia sợ hãi. Đây là phong cách của đại ma vương Lục Trần sao, quả thực quá đáng sợ, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói cách ăn thịt rồng đa dạng như vậy.
Có thể tưởng tượng được, người trước kia đắc tội với hắn có kết cục thảm cỡ nào.
Khó trách lúc trước lại có nhiều người muốn tìm hắn gây phiền phức ở thành Cự Khuyết như vậy.
Nghĩ đến đây, u Dương Cuồng không khỏi nhìn Ngao Thượng ở bên cạnh, trong ánh mắt mang theo thương hại.
Bị người ở trước mặt giảng giải cách ăn các phần trong thân thể mình, cũng không biết hiện tại bóng ma tâm lý trong lòng Ngao Thượng lớn bao nhiêu.
Vẻ mặt Minh Thương lạnh lẽo, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần mang theo sự khác thường, người này là người sành ăn bị tu luyện trì hoãn sao.
Còn Ngao Thượng lại có sắc mặt tái nhợt vô cùng, hắn nghe thấy lời của Lục Trần, hoảng hốt cảm giác giống như mình bị cắt đứt từng đao từng đao một, trong đầu đều là hấp gan rồng, kho móng vuốt rồng, hút tủy rồng...
Bỗng nhiên, Ngao Thượng giật mình rùng mình.
Hắn lấy lại tinh thần, lập tức bắn một ánh mắt phẫn nộ mười phần về phía Lục Trần.
Hiện tại Ngao Thượng đã có tâm muốn giết Lục Trần.
Đám khốn kiếp này, có phải đã sớm nhớ nhung đến cả thân thịt của hắn hay không.
Ngao Thượng cảm giác cuộc đời rồng mà một mảng tối tăm, sợ là ngày tháng làm rồng sắp kết thúc rồi.
Nếu có kiếp sau thì không được đầu thai làm rồng nữa, bởi vì làm rồng thật sự quá nguy hiểm.
Liễu Kình suy nghĩ tại chỗ, dường như đang nghĩ đến từng bữa ăn mà Lục Trần nói, một lúc sau lấy lại tinh thần, cảm thán nói: “Thì ra thịt rồng còn có những cách ăn này, thật sự khiến ta mở mang tầm mắt.”
Sau đó lại nhìn về phía Lục Trần, tò mò hỏi: “Ngươi hiểu rõ như vậy, lẽ nào đã ăn thịt rồng sao?”
Lục Trần ngại ngùng nói: “Chưa ăn qua Chân Long, nhưng đã ăn qua hai con rồng đất, những cách ăn này là ta từ từ tìm tòi ra đó.”
Người bốn phía cạn lời, đúng là đã ăn qua, khó trách lại hiểu từng cách chế biến như vậy.
Liễu Kình quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Ngao Thượng.
Ngao Thượng suýt chút nữa bị dọa cho chảy nước tiểu, lớn tiếng nói: “Liễu Kình tiền bối, ta đã mười năm chưa tắm, thịt rất hôi, đừng ăn ta.”
Đối với Ngao Thượng cái chết không đáng sợ, nhưng sau khi chết còn bị ăn mới là điều thật sự đáng sợ.
“Ngươi tên gì?” Liễu Kình hỏi.
Ngao Thượng vội vàng nói ra tên của mình.
Liễu Kình khẽ chau mày, nói: “Ngao Hoàn Vũ là tổ phụ của ngươi sao?”
Vẻ mặt Ngao Thượng tuyệt vọng, đờ đẫn gật đầu.
Ngao Thượng cảm thấy giây tiếp theo có lẽ sẽ là cái chết của bản thân, cho nên sắc mặt là một mảng ngây dại.
Liễu Kình tiếc nuối nói: “Ngao Hoàn Vũ là bạn cũ của ta, xem ra không thể ăn ngươi rồi.”
“Tổ phụ ta là bạn cũ của Liễu Kình tiền bối sao?” Ánh mắt Ngao Thượng vốn đang đờ đẫn, bỗng nhiên sáng lên.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất