Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 349: Ai cường thế hơn ai

Chương 349: Ai cường thế hơn ai


Lời Lục Trần nói khiến Nhân Hoàng đại thành cùng với các Vương giả xung quanh đều cảm thấy có chút kinh ngạc.
Trần Hồng là truyền nhân mà Thánh giáo Luyện Cổ đưa ra, chiến lực đã đạt đến cấp độ Thánh Tử, mà thanh niên trước mắt lại nói Trần Hồng là kẻ thua cuộc dưới tay hắn, không lẽ đây là truyền nhân Thánh giáo bí mật bồi dưỡng, chỉ là chưa công bố mà thôi.
Trên thực tế, rất nhiều những giáo phái đứng đầu sẽ chỉ định ra một truyền nhân đối ngoại, lại lén bồi dưỡng thêm một người, người được công bố là để thu hút sự chú ý của mọi người, mà người còn lại thì sẽ bồi dưỡng nhiều hơn, một khi công bố ra, nhất định khiến cho mọi người kinh ngạc.
"Xin hỏi người cần ta làm gì?" lão giả nhìn về phía Lục Trần mỉm cười nói: "Tự giới thiệu một chút, lão phu họ Hạng, tên chỉ có một chữ là Phong."
Lục Trần nhẹ gật đầu, nói: "Về sau ta gọi ngươi Hạng lão."
Dừng một chút, tiếp theo hỏi: "Hạng lão so tu vi với Chu Vĩnh Thái, ai lợi hại hơn."
Hạng Phong sờ râu, mỉm cười nói: "Đương nhiên là lão phu mạnh hơn một cấp."
Thấy Hạng Phong phong khinh vân đạm nói Hoàng chủ Chu Vĩnh Thái không phải đối thủ của hắn, Lục Trần liền cảm thấy an tâm, nói sang chuyện khác: "Không phải còn có ba Hoàng giả của Thánh giáo ở đây sao, ta hy vọng bọn họ có thể tụ tập lại tại hoàng thành trong vòng ba ngày, ta có nhiệm vụ cho các ngươi."
Hạng Phong nói: "Dư Hùng còn đang bế tử quan tìm hiểu quy tắc, không thể quấy rầy, đây là cơ hội cuối cùng của hắn rồi. Nếu như thành công, hắn sẽ trở thành Nhân Hoàng đại thành, còn nếu thất bại, có khả năng cả đời này cũng không thể chạm đến ngưỡng cửa Thánh cảnh."
Dư Hùng mà Hạng Phong vừa nhắc đến là Nhân Hoàng cùng hắn ở hoàng thành, là bạn tốt của hắn, chiến lực đạt đến Nhân Hoàng tiểu thành, có điều hiện tại đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
"Hai Hoàng giả đang trông coi cổ khoáng khác có thể đến được." Dừng một chút, Hạng Phong bổ sung thêm.
Sở dĩ bọn họ ở lại đây và mở ra một cửa hàng là do trong cương vực của Hoàng triều Bắc Chu có một cổ khoáng, từ đó có thể khai thác ra các loại kim loại như Huyền Thiết khoáng, Thanh Cương thạch vân vân, thỉnh thoảng còn có thể tìm thấy các loại kim loại quý hiếm, bởi vậy có đến bốn Hoàng giả trấn giữ ở đây.
Lục Trần nói với giọng điệu khiến người khác không thể nghi ngờ: "Ta cần rất nhiều Hoàng giả, bế quan gì chứ, kêu hắn đến đi, ta sẽ bồi thường cho hắn."
Nghe được lời nói của Lục Trần, Hạng Phong nhíu mày, hắn thực sự không muốn quấy rầy Dư Hùng, dù gì Dư Hùng cũng là huynh đệ cũ của hắn, hiện tại đang bế tử quan, lỡ như thật sự quấy rầy đến hắn, cả đời sau này cũng không thể đạt đến Thánh cảnh.
Hắn không hiểu: "Ngươi muốn nhiều Hoàng giả như thế làm gì."
Lúc trước đối phương hỏi hắn với Hoàng chủ Chu Vĩnh Thái ai lợi hại hơn, tiếp đến lại muốn triệu tập ba Hoàng giả còn lại, Hạng Phong không hiểu Lục Trần đang muốn làm gì.
Lục Trần ánh mắt cực lạnh lẽo, nói: "Cổ gia đắc tội ta, ta chuẩn bị diệt Cổ gia, nếu như hoàng tộc không biết điều, vậy thì hoàng tộc Bắc Chu cũng không cần phải tồn tại nữa."
Giọng nói của Lục Trần tràn ngập sát khí lạnh lẽo, khiến cho nhiệt độ trong phòng hạ xuống chỉ còn không độ, khiến người ta không khỏi run rẩy.
Hạng Phong và mấy Vương giả đều thầm giật mình, không ngờ thanh niên nắm giữ Luyện Cổ lệnh trong tay lại muốn hủy diệt Cổ gia và hoàng tộc.
"Được thôi, ta đi gọi Dư Hùng." Hạng Phong lấy lại tinh thần, lập tức truyền âm đánh thức Dư Hùng.
Sau khi truyền âm xong, Hạng Phong nói: "Muốn diệt Cổ gia và hoàng tộc thì dễ như trở bàn tay, nhưng mà hoàng tộc Bắc Chu và Đan Hoàng điện có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, chúng ta diệt hoàng tộc Đan Hoàng điện rất có thể sẽ nhúng tay can thiệp, tuy Đan Hoàng điện không thể so sánh với cổ giáo của chúng ta, nhưng đại bản doanh của cổ giáo cũng không ở đây, bởi vậy..."
Hạng Phong đến đây, liền không có nói tiếp nữa.
Lực lượng mà bọn họ lưu lại ở hoàng tộc Bắc Chu không đủ để chống lại cục diện Thánh cảnh nhúng tay ngăn cản.
Lục Trần hỏi: "Thánh giáo không phái ra Thánh cảnh nào trấn giữ Hoang vực à."
Hạng Phong đáp: "Không có, nhưng hoàng triều Thần Ưng cũng có bốn Hoàng giả, trong đó có một người cùng cảnh giới với ta, một người là Hoàng giả tiểu thành, hai người là Hoàng giả đỉnh phong, còn có khoảng bảy tám Vương giả."
Lục Trần nói: "Ngươi đi truyền tin, kêu bọn họ tập hợp tại hoàng thành Bắc Chu, ta cần một lượng lớn Hoàng giả diệt Cổ gia với tốc độ nhanh nhất."
Hạng Phong nhìn dáng vẻ bá khí ngập trời của Lục Trần, trong mắt xẹt qua tia khác lạ rồi gật đầu nói: "Được, bọn họ ngồi truyền tống trận đến, càn khoảng chừng năm ngày."
Lục Trần nói: "Nếu vậy, đợi thêm hai ngày cũng chẳng sao."
"Hạng Phong, ngươi điên rồi à, ta vất vả lắm mới có thể tiến vào ‘trạng thái Huyền Ngộ’, ngươi lại đến quấy rầy ta." Không lâu sau, một giọng nói đầy vẻ không vui, ẩn chứa sự phẫn nộ vang lên, tiếp đó Hoàng uy khủng bố bao trùm cả nơi này, làm cho mấy Vương giả ở đây suýt thì nghẹt thở.
Dư Hùng xuất hiện.
Dư Hùng cũng là một lão giả, râu tóc bạc phơ, khí tức quanh người rất nồng hậu, nhưng đó còn chưa phải là khí tức quy tắc. Lúc này Dư Hùng đang trợn trừng mắt đầy giận dữ nhìn về phía Hạng Phong.
Hắn đang lĩnh ngộ quy tắc, vất vả lắm mới tiến vào ý cảnh ‘Huyền ngộ’ ở cấp độ cực kỳ sâu, chạm đến các hạt quy tắc xung quanh. Nếu như tu luyện một đoạn thời gian trong ý cảnh, sau khi đi ra chắc chắn có thể lĩnh ngộ được từng dòng quy tắc, thăng cấp thành Nhân Hoàng đại thành.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất