Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 352: Chén canh gà này ta ăn rồi

Chương 352: Chén canh gà này ta ăn rồi


Bình thường mà nói, mặc dù mấy lão giả đều có vẻ ngoài sáu bảy mươi tuổi, nhưng trên thực tế bọn họ có thể đã sống mấy ngàn năm, có điều, mặc dù như thế, bọn họ vẫn chưa được xem là bước vào tuổi già, bởi vì tế bào trong cơ thể của bọn họ vẫn còn tràn ngập sức sống, huyết khí tràn đầy, không khác những người trẻ tuổi là bao.
Nếu muốn, bọn họ có thể kích hoạt sinh lực tế bào bất cứ lúc nào, gột rửa trạng thái già nua, sức sống một lần nữa sục sôi, biến thành dáng vẻ của một người trung niên thời kỳ sung mãn.
Chẳng qua bọn họ là lão tổ của một nhà, quen với trạng thái hiện tại, với lại gương mặt già nua nhìn mới có uy nghiêm.
Mặt khác, nếu như bọn họ gặp được cô nương mà mình ngưỡng mộ trong lòng thì cũng sẽ lần nữa toả ra sức sống, biến thành nam tử cao lớn uy phong.
Hay còn gọi là trâu già gặm cỏ non.
Lục Trần có thể nhận thấy được, vị Nhân Hoàng trước mặt này thật sự đã già, tuy có hoàng uy, nhưng huyết khí lại rất yếu.
Ngay cả mùa xuân thứ hai cũng không thể phấn chấn hơn được.
Gặp một tên tiểu bối có thể phán đoán được hắn suy bại từ khí tức bên trong, ánh mắt Triệu Dương Vũ hiện lên vẻ khác lạ, sau đó hắn tiếc nuối thở dài một hơi: "Thời trẻ không cố gắng, ăn nhiều đan dược, nóng lòng chạy theo cảnh giới, căn cơ bất ổn, những Nhân Hoàng đỉnh phong khác có thể sống một vạn năm ngàn tuổi, thậm chí hai vạn tuổi, mà ta, phỏng chừng chỉ còn ba ngàn năm nữa là sẽ chết."
Con đường tu luyện, nhất định phải đặt nền móng vững chắc trong một vài cảnh giới đầu tiên, bởi vì nó liên quan đến con đường tu luyện sau này, rất nhiều người mù quáng truy cầu đột phá, lại không để ý đến căn cơ của bản thân, dùng một câu nói hiện đại để diễn tả Triệu Dương Vũ, đó chính là một tòa công trình bã đậu cao một trăm tầng.
Công trình tuy rất cao và có vẻ bề thế, nhưng phần móng không vững chắc, có nguy cơ đổ sập bất cứ lúc nào.
Phần lớn những người không tập trung tu luyện đều như vậy, truy cầu cảnh giới tùy tiện.
Trước đây Triệu Dương Vũ chính là một người tu luyện buông thả, tùy tiện truy cầu cảnh giới, không để ý đến căn cơ.
Mà đệ tử của các môn phái, nhân vật cao tầng sẽ nghiêm khắc để môn hạ đệ tử chú trọng vào việc tu luyện mấy cảnh giới khi mới bắt đầu tu hành.
Lúc trước Lục Trần bị thúc giục rất thê thảm, ước chừng tự chém Siêu Phàm đạo cơ chín lần, chín lần là cực hạn, tự chém chín lần là vì sinh mệnh Siêu Phàm. Cũng may không có lần thứ mười, nếu không, Lục Trần cảm thấy mấy sư phụ nghiêm khắc sẽ khiến hắn một hồi Siêu Phàm, một hồi tẩy tủy, quanh quẩn một chỗ qua lại hai cảnh giới này cũng không thể tiến lên.
Nhân Hoàng đỉnh phong của Triệu Dương Vũ có hơi thùng rỗng kêu to, mặc dù khí tức có một chút suy bại nhưng vẫn còn có thể sống mấy ngàn năm, hơn nữa nếu sau này tìm được thánh vật, bảo dược các loại, nói không chừng có thể thoát thai hoán cốt, xuất hiện biến chất.
Dù sao không ai có thể nói trước được con đường tương lai.
Trong thế giới Đại Thiên, tràn ngập đủ loại cơ duyên.
Có một câu rất thích hợp để miêu tả, sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.
Rất nhiều võ giả tại thời khắc tuyệt vọng đều sẽ cảm thán vận mệnh bất công, nhưng bất thình lình lại được trời cao chiếu cố.
Lục Trần lấy lại tinh thần, điều hắn muốn bây giờ là một lượng lớn Nhân Hoàng, một con số tuyệt đối có thể khiến Cổ gia và hoàng tộc Bắc Chu khiếp sợ, đó là lí do mà một Nhân Hoàng đỉnh phong tiến vào thời kỳ suy bại vẫn rất có lực uy hiếp, tất nhiên, tiền đề là đối phương đồng ý gia nhập, phản thần phục Hoàng chủ mấy ngàn năm mới được.
Lúc này, Hạng Phong mỉm cười nói: "Dương Vũ huynh không cần âm thầm đau thương, vẫn còn mấy ngàn năm để sống, chỉ cần có thể đột phá một tiểu cảnh giới, cũng có thể nâng cao hơn ngàn năm tuổi thọ, nếu may mắn đột phá đến Thánh cảnh, tuổi thọ lập tức gia tăng bảy, tám vạn năm, có thể hướng tới việc trùng kích tầng thứ cao hơn."
Lục Trần ở bên cạnh run rẩy, tại sao hắn không nhìn ra Hạng Phong lại có tiềm năng trở thành giáo phụ canh gà.
Triệu Dương Vũ cười khổ nói: "Hạng huynh, chén canh gà này ta ăn rồi."
Tuy lời nói của Hạng Phong không sai, nhưng cơ duyên sao có thể dễ dàng đạt được như vậy. Mặc dù hắn có cảnh giới Hoàng cảnh đỉnh phong, nhưng chiến lực cũng ở mức trung bình, miễn cưỡng ngang hàng với võ giả Hoàng cảnh trung hậu kỳ, gặp được kẻ lợi hại hơn một chút rất có thể đánh không lại, cho nên nói, chỉ có thể bắt nạt người mới vào Hoàng cảnh.
Cảnh giới và chiến lực không ngang nhau, khi tranh đoạt cơ duyên sẽ không có ưu thế chút nào.
Đối với cơ duyên gì đó, Triệu Dương Vũ căn bản không hề nghĩ cách.
Mắt Hạng Phong khẽ híp một, nói: "Hiện tại có một cơ duyên bày ở trước mặt Dương Vũ huynh, dễ như trở bàn tay, chỉ là để xem Dương Vũ huynh có thể nắm chắc hay không."
Triệu Dương Vũ hơi sững sờ, sau đó hỏi: "Cơ duyên gì?"
Hạng Phong tỉnh bơ nói: "Trong hoàng cung không phải có trồng một cây Vạn Thánh Thụ sao, nghe nói nó kết sáu trái, ước chừng ngàn năm nữa sẽ trưởng thành, dùng một Vạn Thánh quả, có thể tăng thêm vạn năm tuổi thọ."
Vạn Thánh Thụ, một loại cây thánh, kết ra Vạn Thánh quả có thể gia tăng tuổi thọ, cũng có thể kéo dài tận vạn năm, hiệu quả cực kỳ nghịch thiên, đối với một vài người gần cuối đời, đây chính là bảo bối tốt.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất