Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 385: Học cách tìm đường chết à, hắn học không nổi (2)

Chương 385: Học cách tìm đường chết à, hắn học không nổi (2)


Lục Trần đứng tại chỗ không nhúc nhích, trơ mắt nhìn quả cầu lửa rơi xuống giống như đang bị choáng váng.
Trong mắt mọi người xung quanh, Lục Trần đã sợ tới mức không đi được.
Kỳ thực không hẳn là vậy, năm ngày trước hắn đã có một cuộc giao dịch với Tử Thánh, chỉ cần Thánh cảnh dám can thiệp, Tử Thánh sẽ ra tay, vì thế đi tới nơi này, Lục Trần nhìn thấy Trần Vũ tiền bối cũng ở đây, sức mạnh lại càng tăng thêm.
Ngay trước khi quả cầu lửa đến gần, bầu trời phía trên Lục Trần đột nhiên tràn ngập tử khí, một vầng Tử Nguyệt xuất hiện ngăn cản quả cầu lửa lớn kia, tử khí lan tràn bao bọc quả cầu lửa giải trừ một trận tai nạn.
Sau đó quả cầu lửa bị tử khí bao vây nên không tạo ra sự va chạm kinh thiên động địa.
Dùng tốc độ mắt thường có thể thấy tử khi đang dần thu nhỏ lại, biết mất hoàn toàn với quả cầu lửa.
Một quả cầu lửa vốn có thể thiêu rụi mấy vị Hoàng giả lại bị Tử Nguyệt bao vây rồi biến mất không thấy.
"Tử Mục!"
Ánh mắt Khúc Dương nhìn về hướng Tử Mục, trong ánh mắt mang theo vẻ lạnh như băng.
Cùng lúc đó, người ở đây cũng nhìn về phía Tử Mục.
Bởi vì vừa rồi chính là Tử Thánh ra tay.
Tử Thánh ngưng tụ một vòng Tử Nguyệt bao bọc quả cầu lửa khiển quả cầu lửa biến mất.
Từ đây có thể thấy được thực lực của Tử Thánh cao hơn Khúc Dương nhưng điều bọn họ càng tò mò đó là vì sao Tử Thánh lại giúp đám người quấy rối này.
Tử Mục thấy vẻ mặt Khúc Dương lãnh đạm nhìn qua, hắn hời hợt nói: "Khúc Dương huynh, ngươi lấy tu vi Thánh cảnh ra tay với một tiểu bối Siêu Phàm cảnh có phải là hơi quá phận rồi hay không."
Khúc Dương lạnh lùng nói: "Chúng ta thân là Thánh giả cao cao tại thượng, không thể mạo phạm, hiện giờ lại bị một đứa nhóc miệng còn hôi sữa uy hiếp, nếu như không giết đứa nhóc này thì mặt mũi còn để ở đâu nữa."
Tử Mục ha ha cười nói: "Chẳng lẽ Khúc Dương huynh không nghe thấy sao, người ta nói là chuyện riêng, cũng không phải cố ý đến quấy rối, lại nói tiếp hình như hắn có chút quan hệ với đồ đệ của ngươi đó, sao không hỏi đồ đệ của ngươi đã xảy ra ân oán gì với Thánh giáo Luyện Cổ đây."
Khúc Dương lạnh nhạt nói: "Hắn vũ nhục ta trước, mặc kệ có ân oán gì với Vĩnh Thái, hôm nay chắc chắn phải chết."
Tử Mục nhún nhún vai, nói: "Khúc Dương huynh thật khí phách, nhưng mà hôm nay có ta ở đây, ngươi không giết được hắn."
Nghe Tử Mục nói, sắc mặt Khúc Dương lạnh xuống, bao phủ một tầng hàn ý.
Có Tử Mục ở đây, quả thật hắn sẽ không giết đối phương được, kể từ lúc mới giao thủ, Tử Mục đã dễ dàng hóa giải công kích của hắn, hơn nữa Tử Mục đã lên bảng Chí Cường, mình không phải là đối thủ của hắn.
Người xung quanh nghe được lời của Tử Thánh, ánh mắt lập tức lóe lên, đây là Tử Thánh đang không sợ đắc tội với Đan Hoàng điện cũng phải bảo vệ đám người quấy rối này sao.
Sau đó bọn họ hướng tầm mắt về phía Chân Trường Đông, vậy mà mặt Chân Trường Đông không chút thay đổi, hoàn toàn nhìn không ra nội tâm đang suy nghĩ cái gì.
Tử Mục nói: "Tuy rằng Đan Hoàng điện thế lớn nhưng ta tin chắc sẽ có một chút sự công bằng, liêm chính, ta nghĩ nên hỏi thăm xem đã xảy ra chuyện gì rồi hẵng định đoạt, Vũ Thánh, ngươi cảm thấy thế nào."
Lúc Tử Mục nói chuyện nhìn về phía Trần Vũ, hy vọng đối phương tỏ thái độ.
Nguyên nhân hắn làm như vậy tất nhiên là để Trần Vũ giúp hắn chia sẻ một ít áp lực.
Người ở đây nghe Tử Thánh nói vậy lộ ra một tia dị sắc, lời này của Tử Thánh là có ý gì, chẳng lẽ muốn kéo Thánh giả Thánh địa Dao Trì đứng về phía hắn sao?
Thế nhưng bình thường người Thánh địa Dao Trì sẽ không tham dự vào tranh chấp bên ngoài, nguyện vọng của Tử Thánh sợ là sẽ thất bại.
Hai huynh đệ Chu Vĩnh Thái cười lạnh, tuy rằng bọn họ không biết vì sao Tử Thánh lại thiên vị đám người này, cũng không biết nhóm người này cho hắn chỗ tốt gì nhưng bọn họ hiểu được, từ hôm nay trở đi, Tử Thánh đừng mơ sẽ được cầu đan ở Đan Hoàng điện, hơn nữa bọn họ khẳng định, Trần Vũ tiền bối của Thánh địa Dao Trì tới là nể mặt Đan Hoàng điện.
Hắn không có khả năng sẽ đắc tội với Đan Hoàng điện, tất nhiên cũng sẽ không đứng về phe của Tử Thánh.
Trần Vũ đoan trang tao nhã ngồi ở vị trí, chưa từng mở miệng.
Lúc mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía nàng, rốt cục Trần Vũ cũng nâng khuôn mặt xinh đẹp lên, nhìn về phía Chân Trường Đông, mở miệng nói: "Trường Đông đan thánh, một Thánh giả lại ra tay với một tiểu bối Siêu Phàm cảnh, mặc kệ nói như thế nào cũng không hợp lý phải không, chuyện Khúc Dương ra tay với tiểu bối xảy ra ở Đan Hoàng điện hôm nay, đồng nghĩa ngày mai ta cũng có thể vô duyên vô cớ ra tay với tiểu bối Đan Hoàng điện, ngươi cảm thấy đúng không."
Lời nói của Trần Vũ khiến người ở đây cả kinh.
Bởi vì lời này có chút ý vị sâu xa.
Ngoài mặt nói Thánh cảnh ra tay với tiểu bối là không hợp quy củ, mất thân phận thế nhưng ý tứ bên trong lời nói lại là đứng về những kẻ gây rối mà không để lại dấu vết gì.
Sắc mặt hai huynh đệ Chu Vĩnh Thái và đám người Khúc Dương trở nên cực kỳ khó coi.
Bọn họ nghĩ không ra, chẳng lẽ không phải Trần Vũ đến đây nể mặt Đan Hoàng điện sao, sao hiện giờ lại nói chuyện vì đám người này, đứng ở vị trí đối lập của Đan Hoàng điện chứ.
Nhất là Khúc Dương, khuôn mặt hắn xanh mét.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất