Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 391: Ngươi còn chưa xứng để ta sử dụng võ học (2)

Chương 391: Ngươi còn chưa xứng để ta sử dụng võ học (2)


Trong lúc Chu Tuấn khiếp sợ, khóe miệng Lục Trần nhếch lên, mang chút đùa cợt: “Ngươi, còn chưa xứng để ta sử dụng võ học.”
Dứt lời, lực lượng trong nắm đấm của Lục Trần mênh mông cuồn cuộn tràn ra, như sóng biển, từng đợt nối tiếp từng đợt, toàn bộ đập vào trên ngực Chu Tuấn.
Lúc này Chu Tuấn bị nắm đấm đấm văng ra, nặng nề té trên mặt đất cách đó bốn năm mươi thước, sàn nhà nứt toạc.
Ọc một tiếng.
Chu Tuấn phun ra búng máu tươi.
Bây giờ cả người hắn trống rỗng, thân thể cứng ngắc, cặp mắt lộ ra ngây dại, không ngừng tự lẩm bẩm: “Không thể nào, không thể nào.”
Xoạt!
Chỗ tất cả mọi người truyền đến âm thanh xôn xao, rất hiển nhiên bọn họ cũng bị chấn động bởi cảnh tượng này, trong mắt bao phủ khiếp sợ.
Thanh niên này không sử dụng võ kỹ, cứ như vậy đứng tại chỗ, chỉ dựa vào lực lượng của Siêu Phàm cảnh cộng thêm lực lượng thân xác, đánh ra một quyền, không chỉ tay không cứng rắn ngăn chặn vũ khí của Chu Tuấn mà còn khiến nó vỡ nát.
Cuối cùng, Chu Tuấn bởi vì quán tính ngã vào nắm tay của đối phương, trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài, đập thành trọng thương.
Tại lúc mọi người đang lay động lại có hơi cạn lời, thanh niên này đứng bất động, chỉ giơ nắm đấm lên đã đánh trọng thương Chu Tuấn, trừ việc này ra cũng không hề có động tác nào khác.
Đây hoàn toàn là làm nhục Chu Tuấn, làm nhục Chu Tuấn đến thương tích đầy mình.
Ngoài ra, khiến người khác buồn cười chính là Chu Tuấn có hơi giống ngươi cố ý bị đụng.
Giống như một ngươi đứng không động đậy ở nơi đó, một người khác phát động công kích, kết quả khiến bản thân bị thương nặng.
“Không thể nào, ta không tin.” Chân Nhu thét chói tai, không chấp nhận một màn trước mắt này.
Người yêu mặc dù thành tựu luyện đan yếu hơn nàng, nhưng tu vi cao thâm, là đệ nhất trong thế hệ này ở Đan Hoàng điện, nhưng hiện tại lại là một kẻ thua cuộc.
Hình tượng oai hùng của Chu Tuấn vỡ tan, khó mà tiếp nhận.
“Không thể nào.” Khúc Dương dồn dập kinh hô, hô hấp dồn dập.
Ngay cả Chân Trường Đông lòng lặng như nước, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ giờ đây cũng đã lộ ra vẻ biến đổi.
Ngược lại, đám người Hạng Phong lại kích động và tự hào.
Lúc trước Lục Trần bị chê bai, làm nhục đủ thứ, bọn họ không tiện can dự, bây giờ Lục Trần tự chứng minh cho mình, nghiền ép Chu Tuấn, xem bọn họ còn châm biếm thế nào nữa.
Hai tay của Lục Trần khoanh lại, ánh mắt nhìn về phía Chu Tuấn mang theo vẻ khinh thường: "Hiện tại biết ai là phế vật rồi chứ."
Trước đây Chu Tuấn nhiều lần lấy cớ kiếm chuyện, Lục Trần cũng không có để ở trong lòng vì thực lực của Chu Tuấn kém hắn rất nhiều.
Danh tiếng của Chu Tuấn nổi tiếng cả Hoàng triều Bắc Chu thì đã sao, nổi tiếng trên phạm vi xung quanh mấy cái hoàng triều thì sao chứ. Phải biết rằng Hoang vực được dựng nên từ vài trăm hoàng triều, tuy phạm vi vài hoàng triều tưởng như rất lớn, nhưng đối với Hoang vực thì đó cũng chỉ là một khu vực nhỏ mà thôi. Nếu Chu Tuấn thật sự mạnh, thì khi hắn ở hoàng triều Đại Tề hắn đáng ra đã được nghe về truyền thuyết của Chu Tuấn rồi.
Thanh vực chỉ lớn hơn Hoang vực chứ không kém, võ đạo ở đây cũng phồn vinh hưng thịnh hơn Hoang vực.
Danh tiếng của hắn ở Thanh vực là được tạo ra qua những cuộc chiến, trong năm năm, hắn cũng đánh bại được người thừa kế đứng đầu của chục cái thế lực. Hầu như mỗi nơi mà hắn đến, danh tiếng của hắn đều được lưu truyền rộng rãi, đương nhiên danh tiếng của hắn còn liên quan đến việc hắn đã hạ độc thủ với quá nhiều người, mang danh kẻ địch của cả Thanh vực khiến cho hắn rất nổi tiếng.
Sau khi trở về Hoang vực, sau khi hắn đã chân chính tiến vào Siêu Phàm cảnh, hắn bắt đầu tu luyện Lôi Đình Luyện Thể quyết, thân thể được lôi đình rèn luyện.
Khi ở dưới Ma Long vực, thân thể đầu tiên là được bản nguyên thần hỏa tẩy lẽ, sau đó lại tiếp tục được thần hỏa thật sự thanh tẩy. Thân thể hắn đã được mài dũa trở nên mạnh mẽ vô cùng, máu thịt liên kết chặt chẽ, hồn phách thậm chí còn cứng rắn hơn thần binh lợi khí.
Đương nhiên Lục Trần cũng không biết việc thân thể đã được thần hỏa thanh tẩy khi còn ở Ma Long vực.
Bởi vì khi ấy hắn vốn đã ngất đi, khi tỉnh dậy thì cảm thấy thể phách bỗng nhiên mạnh hơn rất nhiều.
Việc này đối với Lục Trần đến nay vẫn là một điều bí ẩn.
Nhưng không thể phủ nhận là trước khi xuống Ma Long vực, hắn phải dùng toàn bộ lực lượng mới có thể đối phó với Nguyên Thần cảnh, nhưng sau khi trở về từ Ma Long vực, thực lực của hắn tăng vọt lên rất nhiều, đến thiếu điện chủ Hắc Long điện hắn còn có thể nhẹ nhàng chiến thắng.
Càng đừng nói đến việc đấu với một tên Chu Tuấn, hơn nữa hắn còn không biết sống chết áp chế xuống cùng cảnh giới, đây không phải là tự tìm đường chết sao.
Chu Tuấn nghe lời nói của Lục Trần, tức giận nói: "Chẳng phải là dựa vào sư môn thôi sao, thể phách của ngươi đã mạnh hơn những gì ta dự đoán, tài nguyên của cả sư môn đều dồn lên người ngươi hết rồi đúng không, có gì mà đặc biệt đâu."
Cho đến bây giờ Chu Tuấn vẫn cố chấp cho rằng Lực Trần toàn dựa vào tài nguyên của sư môn.
"Nếu không có sư môn, ngươi được như ngày hôm nay sao!" Chu Tuấn gầm nhẹ.
Lục Trần thở dài, nói: "Có vẻ ngươi vẫn chưa hết hi vọng. Vậy cũng tốt, ta sẽ khiến cho ngươi tâm phục khẩu phục. Đối với ta thì ngươi quá yếu, Nguyên Thần cảnh viên mãn mà ta đã giết chết hai bàn tay cũng không đủ đếm. Ngươi dùng hết sức đi, không cần áp chế, nếu qua ba chiêu mà ta không thể đánh bại ngươi, ta tự sát tại chỗ này."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất